Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 315 - Chương 315: Tỉ Lệ Đào Thải Siêu Cao, Không Phải Chỉ Là Nói Cho Vui (1)

Chương 315: Tỉ lệ đào thải siêu cao, không phải chỉ là nói cho vui (1)
Trong nơi ở, không ngừng có các chức nghiệp giả ra ra vào vào.

Nhìn qua thì đều là chức nghiệp giả chưa đến cấp 40.

Hiển nhiên chức nghiệp giả cấp 40 trở lên cũng có nơi ở của bọn họ.

Ninh Y Y chạy vội tới: “Ta đã hỏi rồi, đội ngũ của học viện đứng đầu không có ở đây.”

“Nhưng xác nhận học viện đứng đầu có đội ngũ dự thi, chờ ngày mai chúng ta vượt qua tuyển chọn, sau khi trận đấu chính thức bắt đầu, chúng ta có thể đi qua xem thi đấu.”

“Đến lúc đó danh sách cũng sẽ xuất hiện.”

Ninh Y Y cố ý đi hỏi thăm một chút, nàng biết Lâm Mặc Ngữ muốn tìm Lâm Mặc Hàm.

“Cảm ơn.”

Một bên bỗng nhiên truyền đến thanh âm bất mãn: “Muốn show ân ái qua một bên mà show, muốn lăn giường thì vào trong phòng, đừng đứng ở chỗ này cản đường.”

Chủ nhân của giọng nói này mang theo chiếc đao cực lớn, thân thể cao ít nhất cũng phải hai mét.

Nhìn dáng vẻ này thì có lẽ là chức nghiệp giả loại chiến sĩ.

Hắn ta nhìn Lâm Mặc Ngữ với Ninh Y Y với vẻ mặt vô cùng bất mãn.

Có nhiều người như vậy mà Lâm Mặc Ngữ và Ninh Y Y còn đứng ở đây chặn mất một phần lối đi.

Hơn nữa cơ thể của người này lại quá to lớn, thật sự không thể nào đi qua được.

Tuy nhiên, nếu như không thể đi qua thì chỉ cần nhẹ nhàng nói một câu là được.

Còn hiện tại…

Lâm Mặc Ngữ nhìn sang đó với vẻ mặt lạnh lùng.

Ánh mắt lạnh như băng ấy vô tình khiến cho tên to con rùng mình một cái, khí tức trên người Lâm Mặc Ngữ càng làm cho hắn ta cảm thấy sợ hãi hơn.

Đây là ánh mắt đã từng giết người, ngoại trừ lạnh lẽo thì còn mang theo cả sát ý nữa.

Giống như chỉ cần nói chuyện không hợp nhau thì sẽ lập tức rút đao ra để giết người vậy.

Tên to con sợ hãi: “Làm gì thế, nơi này không cho phép đánh nhau, nếu không sẽ bị hủy bỏ tư cách.”

Mặt mũi Ninh Y Y đỏ bừng lên, kéo Lâm Mặc Ngữ: “Bỏ đi.”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu rồi nghiêng người tránh ra.

Tên to con chạy nhanh qua, vừa đi vừa nói: “Đây là kẻ nào vậy trời? Ánh mắt của hắn dọa người thật.”

Hắn ta càng chạy càng nhanh, chỉ trong chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu rồi.

Mấy người Tưởng Đào Đào cũng đã trở về: “Đã hỏi thăm rõ ràng cả rồi, ngày mai buổi tuyển chọn sẽ diễn ra ở trên bờ biển, ở đó đế quốc sẽ cho xây dựng núi để lấp biển, lấp một mảng lớn làm thành quảng trường.”

Miêu Ngọc nói: “Chỗ đó không chỉ để tuyển chọn mà còn dùng để tranh tài luôn.”

Ninh Y Y vội vàng nói: “Vậy chúng ta mau tới xem một chút đi.”

Tưởng Đào Đào lắc đầu: “Không xem được, nơi đó đã bị niêm phong rồi, trước ngày mai thì bất cứ ai cũng không thể vào được.”

Đây là vì phòng ngừa có người đến phá hư và quấy rối nên tất cả mọi người đều có thể hiểu được.

Ninh Y Y đảo mắt: “Vậy chúng ta đi ăn gì đó đi, thưởng thức mỹ thực của thành phố Nam Hồng này.”

Đối với Ninh Y Y thì đồ ăn có sức hấp dẫn siêu cao.

Miêu Ngọc cũng phụ họa theo: “Tốt quá rồi, vừa nãy nghe nói đế quốc đã chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon, ở đây còn có thể tìm thấy tất cả mỹ thực từ các nơi trên cả nước nữa, mà 663* lại toàn bộ miễn phí.”

(*)663 có nhiều cách giải thích nhưng đa số chỉ ý tốt, phước lành.

“Cái gì?” Ninh Y Y hét lên một tiếng.

Nhiều người xung quanh đều nhìn về phía nàng với ánh mắt kỳ lạ, còn cho rằng đã xảy ra chuyện gì đó.

Ninh Y Y vội vàng hạ thấp giọng: “Miêu Ngọc tỷ, tỷ nói cái gì miễn phí cơ?”

“Ừm, tỷ cũng chỉ mới biết mà thôi, đồ ăn ở nơi này đều miễn phí, tất cả đều do đế quốc mua đó.”

Ninh Y Y như nghe thấy tin dữ, để lộ ra một khuôn mặt mướp đắng*: “Sớm biết như vậy thì muội đã không mua rồi.”

(*): Biểu cảm chua chát.

Lâm Mặc Ngữ nhịn không được bật cười thành tiếng, xoa cái đầu nhỏ của Ninh Y Y: “Không sao cả, cứ từ từ mà ăn.”

Vì lần tranh tài này mà đế quốc đã cử rất nhiều chức nghiệp giả sinh hoạt.

Những món ăn đó là do chính chức nghiệp giả mỹ thực cung cấp.

Ở đây, đồ ăn nào trên cả nước cũng đều có, có thể nói là vô cùng phong phú.

Ninh Y Y chọn đến hoa mắt, không biết nên ăn cái nào mới tốt.

“Tiếc thật đấy, người ở đây cũng chỉ có thể ăn trong vòng hai ngày.”

Hôm nay và ngày mai.

Qua ngày mai, những chức nghiệp giả bị đào thải sẽ rời khỏi trụ sở.

Hết ngày mai, toàn bộ trụ sở sẽ yên tĩnh trở lại.

Tỷ lệ đào thải trên 90%, đây tuyệt đối không phải chỉ là một chút.



Tiếng sóng biển truyền đến từng đợt, từ xa nhìn tới thì có thể thấy đại dương xanh thẳm.

Màn sáng giống như một cái bát khổng lồ úp ngược xuống mặt đất.

Chặn tất cả bước chân của mọi người.

Màn sáng cũng không trong suốt cho nên không thể nhìn thấy được tình huống bên trong.
Bình Luận (0)
Comment