Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 314 - Chương 314: Thế Gia Quân Nhân*, Tiến Về Thành Phố Nam Hồng (3)

Chương 314: Thế gia quân nhân*, tiến về thành phố Nam Hồng (3)
Dĩ nhiên Ninh Thái Nhiên sẵn sàng đồng ý, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng.

Sau khi ăn no Ninh Y Y lại mua một đống đồ ăn, lý do là phòng trường hợp đồ ăn thành phố Nam Hồng ăn không quen, phòng trước khỏi họa.

Lâm Mặc Ngữ cười tùy nàng, chuyện này cũng không có gì để tính toán.

Thành phố Nam Hồng là một trong số ít các thành phố lớn siêu cấp của đế quốc Thần Hạ, so với thủ đô Hạ Kinh cũng không kém quá nhiều.

Hàng trăm trận truyền tống xếp thành một hàng, vô số chức nghiệp giả không ngừng đi ra từ trong trận truyền tống.

Vì giải thi đấu chức nghiệp giả lần thứ 100 này, đế quốc Thần Hạ chuẩn bị vô cùng đầy đủ.

Xây dựng một lượng lớn công trình, cung ứng cho các chức nghiệp giả từ các nơi trên thế giới đến dự thi.

Chỗ ở đầy đủ, đồ ăn không thiếu, tất cả đều là tốt nhất.

Đồng thời tất cả những thứ này đều miễn phí.

Thể hiện thực lực cường đại của đế quốc Thần Hạ, khí phách to lớn như đế quốc, tuyệt đối không phải quốc gia nhỏ bình thường có thể so sánh.

“Nhiều người quá!” Ninh Y Y tò mò mở to hai mắt nhìn.

Chưa từng gặp qua cảnh tượng này, chen chúc không đếm hết được đầu người, đều là chức nghiệp giả.

Tưởng Đào Đào vừa cười vừa nói: “Nơi này chỉ là chức nghiệp giả dưới cấp 40. Người sau khi chuyển chức lần hai thành chức nghiệp giả cao cấp, cũng không ít hơn nơi này là bao.”

Đối với chức nghiệp giả mà nói, tăng lên cấp 70 hoàn thành chuyển chức lần ba có lẽ rất khó nhưng hoàn thành chuyển chức lần hai, phần lớn chức nghiệp giả đều có thể làm được.

Có thể nói chức nghiệp giả dưới cấp 70, chiếm hơn 95% trong tổng số chức nghiệp giả.

Cho nên khi thiết kế phân tổ cấp bậc, giải thi đấu chức nghiệp giả chỉ suy tính chức nghiệp giả dưới cấp 70. Chức nghiệp giả trên cấp 70 sẽ không tới dự thi.

Lại đưa chức nghiệp giả dưới cấp 70 cứ 10 cấp vào 1 nhóm phân biệt, tiến hành thi đấu. Như vậy có vẻ tương đối công bằng.

Quy tắc đã lưu truyền mấy trăm năm, hiện tại đã là lần thứ 100, sớm đã không có người phản đối.

Tưởng Đào Đào đã sớm nắm chắc quy tắc thi đấu trong lòng bàn tay. Nàng ta giống như một người chị lớn, dẫn mọi người đến nơi ở của học viện Hạ Kinh.

Dọc đường giảng giải quy tắc thi đấu cụ thể cho mọi người.

“Lần này quy tắc long trọng hơn bao giờ hết, vượt qua bất kỳ lần nào trước kia.”

“Theo thống kê chưa đầy đủ, đội ngũ đến đây dự thi sẽ vượt qua 10 vạn.”

Mấy người nghe xong đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

Ninh Y Y lè cái lưỡi nhỏ: “Nhiều người như vậy, vậy muốn đánh đến khi nào vậy.”

Lâm Mặc Ngữ không nhịn được sờ sờ đầu nhỏ của nàng.

Vấn đề mà nàng cũng có thể nghĩ đến, cao tầng đế quốc sẽ không nghĩ ra sao?

Nhất định là có đối sách.

Tưởng Đào Đào cười nói: “Cho nên ngày mai sẽ tiến hành tuyển chọn.”

“Chỉ có đội ngũ thông qua tuyển chọn mới có tư cách tiếp tục dự thi.”

“Mặc dù các quy tắc cụ thể của cuộc thi không được biết trước nhưng Đế quốc đã công bố rằng hơn 90% đội sẽ bị loại khỏi cuộc thi lần này.”

“Ta nghĩ độ khó của buổi tuyển chọn chắc không thấp, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.”

Ninh Y Y tính toán: “Cho dù bị loại 90%, vậy vẫn còn một vạn đội, cũng còn rất nhiều.”

Miêu Ngọc cười hì hì: “Đế quốc nói là hơn 90%, 99% cũng là hơn 90%.”

Tưởng Đào Đào bổ sung: “Đế quốc còn nói, lần tuyển chọn này tất cả đội ngũ đều phải đối diện với độ khó như nhau. Dựa vào thực lực cứng rắn, không có một chút may mắn nào ở đây.”

“Đế quốc tuyên bố với thế giới rằng giải thi đấu tuyệt đối công bằng.”

Ba nữ nhân như một chiếc đài nhỏ.

Trên đường đi không ngừng thảo luận, líu ríu, căn bản không cho Lâm Mặc Ngữ và Đoạn Cao cơ hội xen mồm.

Lâm Mặc Ngữ vốn không nói nhiều, nghe là được.

Nhưng Đoạn Cao không nhịn được, nhiều lần muốn xen vào, đều bị Miêu Ngọc đá ra khỏi cuộc trò chuyện.

Sau đó hắn ta cũng thành thành thật thật nghe, không thèm nói gì nữa.

Lần này đội ngũ của học viện Hạ Kinh đến đây thi đấu có hơn trăm đội.

Năm người một đội, số lượng đội ngũ đông như kiến.

Lâm Mặc Ngữ ở trong đám người tìm kiếm, cuối cùng lộ ra một chút thất vọng, không thấy Lâm Mặc Hàm trong đám người..

Ninh Y Y chú ý tới sự thất vọng trong mắt Lâm Mặc Ngữ, kéo tay hắn: “Đừng lo lắng, nhất định sẽ gặp được.”

Lâm Mặc Ngữ ừ một tiếng: “Có thể là vẫn chưa tới.”

Mọi người đi tới nơi ở của học viện Hạ Kinh.

Vì cuộc tranh tài này, đế quốc Thần Hạ xây dựng một lượng lớn nơi ở, cung cấp cho các chức nghiệp giả ở lại.

Tưởng Đào Đào đi qua làm thủ tục, nhận thẻ phòng. Mỗi một chỗ ở đều có năm gian phòng nhỏ độc lập, vừa vặn cho năm người ở.

Mấy người làm xong thủ tục lập tức đi ra bên ngoài làm quen hoàn cảnh.
Bình Luận (0)
Comment