Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 325 - Chương 325: Tỷ, Tiểu Ngữ! (3)

Chương 325: Tỷ, Tiểu Ngữ! (3)
“Thì ra là đệ đệ của Tiểu Hàm.” Thái độ của người kia đối với Lâm Mặc Ngữ rõ ràng đã có sự thay đổi.

Lâm Mặc Hàm nói: “Học trưởng, các ngươi đi về trước đi, ta và đệ đệ nói chuyện thêm một chút.”

“Được rồi, vậy ngươi nhớ quay về sớm một chút. Ngày mai sẽ bắt đầu thi đấu, chúng ta còn phải thương lượng chiến thuật nữa.”

Người kia đồng ý rất thoải mái.

Sau đó lại nhìn Lâm Mặc Ngữ thêm chút, khi nhìn thấy huy hiệu quân nhân trên vai Lâm Mặc Ngữ, trong mắt lóe lên một tia sáng.

Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, hắn ta đã quan sát Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ cũng quan sát hắn ta.

Ở trên vai của hắn ta cũng có huy hiệu quân nhân.

Huy hiệu Thiếu úy màu bạc, 1 sao.

Kém bản thân một sao.

Sau khi hắn ta đi, Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Bọn họ là đội viên cùng thi đấu với tỷ lần này sao?”

Lâm Mặc Hàm gật đầu: “Phải, mấy người đó đều là thiên tài đứng đầu của học viện Sáng Thần, đều rất lợi hại.”

Lâm Mặc Ngữ cười nói: “Đệ cảm thấy tỷ tỷ mới lợi hại, vừa mới tiến vào học viện mấy tháng đã gia nhập học viện Sáng Thần, hiện giờ chắc tỷ đã tới cấp 40 rồi nhỉ.”

Lâm Mặc Hàm khẽ nói: “Tỷ tỷ và bọn họ không giống nhau lắm.”

Thật ra, Lâm Mặc Ngữ cũng cảm thấy không giống.

Mấy người bọn hắn nhìn thì có vẻ như đều là thiên tài đứng đầu, rất lợi hại.

Thế nhưng so với Lâm Mặc Hàm thì dường như lại chênh lệch một chút.

Đây là cảm giác của Lâm Mặc Ngữ.

“Tỷ tỷ, rốt cuộc chức nghiệp của tỷ là gì? Sao lại luyện cấp nhanh như vậy!”

Lâm Mặc Ngữ vẫn luôn rất tò mò, rốt cuộc Lâm Mặc Hàm có chức nghiệp gì, vì sao tốc độ thăng cấp lại nhanh như vậy.

Trước kia khi bản thân còn chưa chuyển chức nghiệp, Lâm Mặc Hàm cũng chưa từng nói.

Hai người lại ngồi xuống một lần nữa.

Nhìn mặt trời đang từ từ hạ xuống mặt biển, Lâm Mặc Hàm nói khẽ: “Lúc tỷ vừa thức tỉnh, chức nghiệp là Lưỡi Kiếm võ giả, chức nghiệp cấp Huyền thoại.”

“Hiện giờ tỷ đã may mắn hoàn thành thăng hoa chức nghiệp, chức nghiệp biến thành Thánh kiếm võ giả.”

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ vô cùng chấn động.

Không ngờ tỷ lại hoàn thành thăng hoa chức nghiệp.

Đây cũng không phải là chuyện may mắn hay không may mắn.

Thăng hoa chức nghiệp, từ trước đến nay chỉ nhìn kết quả, không nhìn quá trình.

Quá trình như nào hoàn toàn không quan trọng, quan trọng là kết quả.

Lâm Mặc Hàm nói tiếp: “Tỷ tỷ thăng cấp nhanh là bởi vì thiên phú của tỷ, tốc độ thăng cấp của tỷ cao hơn chức nghiệp giả khác gấp mười lần.”

“Mà sau khi thăng hoa chuyển chức nghiệp, thiên phú cũng được tăng cường thêm, tốc độ thăng cấp lại càng nhanh hơn.”

Cuối cùng Lâm Mặc Ngữ cũng biết vì sao tỷ tỷ mình lại thăng cấp nhanh như vậy.

Trước đó hắn cũng từng hoài nghi, chỉ là không thể nào khẳng định.

Thật sự là do ảnh hưởng của thiên phú.

Thiên phú vốn dĩ rất khó thức tỉnh, đồng thời cũng có ngàn vạn loại thiên phú, loại thiên phú gì cũng có.

Có một số thiên phú rất mạnh, có một số thiên phú lại rất rác rưởi.

Có thể thức tỉnh thiên phú, đồng thời nhận được thiên phú tốt, những chức nghiệp giả này đều là thiên tài ngàn dặm mới tìm được một người.

Tốc độ thăng cấp của tỷ tỷ gấp mười lần chức nghiệp giả khác, không thể không nói, loại thiên phú này rất mạnh.

Chỉ cần nàng có thể luôn thăng cấp lên, dù chức nghiệp của bản thân hơi yếu thì cũng có thể dùng ưu thế cấp độ để áp chế đối phương.

Giai đoạn sau, chỉ chênh lệch một cấp thì chênh lệch thuộc tính cũng cực kỳ to lớn.

Hơn nữa, chức nghiệp cấp Huyền thoại còn có thể yếu sao?

Cộng thêm việc đã từng trải qua thăng hoa chức nghiệp biến thành Chức nghiệp cấp Huyền thoại trung đẳng.

Chắc chắn lại càng mạnh hơn.

Lâm Mặc Hàm nói: “Lão sư của tỷ tỷ có yêu cầu rất nghiêm khắc với tỷ. Tỷ tỷ vẫn luôn luyện cấp, cũng không có thời gian tới tìm đệ.”

“Tin tức liên quan tới đệ cũng là do lão sư nói cho tỷ biết.”

“Không ngờ Tiểu Ngữ lại trở thành thủ khoa toàn quốc, tuyệt thật đấy!”

“Trong học viện chắc hẳn có rất nhiều cô nương thích đệ nhỉ, chỉ là do đệ nói ít quá thôi.”

“Mau tìm một cô nương rồi sinh một đứa bé mập mạp đi.”

Lâm Mặc Hàm càng nói càng quá trớn.

Tỷ tỷ nhà chúng ta chính là như vậy, có lúc chững chạc đàng hoàng nhưng trêu đùa cũng không kém cạnh.

Hai người hàn huyên rất lâu, mãi cho đến khi sắc trời hoàn toàn tối xuống.

Lâm Mặc Hàm từ từ đứng dậy: “Tiểu Ngữ, tỷ tỷ phải về rồi.”

“Sau khi thi đấu, theo sự sắp xếp của lão sư, tỷ tỷ còn phải tới nơi khác thí luyện.”

“Có lẽ sắp tới sẽ lại không thể gặp Tiểu Ngữ trong một thời gian rất dài rồi.”

Lâm Mặc Ngữ nghe vậy, hơi ngửa đầu: “Chờ đệ gia nhập học viện Sáng Thần, đệ sẽ tới tìm tỷ.”

Lâm Mặc Hàm nhoẻn miệng cười: “Được, tỷ tỷ chờ Tiểu Ngữ tới.”

Bỗng nhiên, nàng lại nói lời nghe rất thấm thía: “Tiểu Ngữ à, nhớ phải nhanh chóng tìm bạn gái rồi sinh một thằng nhóc mập mạp đi nhé.”

Cảm giác tỷ tỷ như mẫu thân vậy.
Bình Luận (0)
Comment