Chương 335: Chức nghiệp cấp Huyền Thoại: Thần kiếm sĩ, Lâm Mặc Ngữ sắp xong đời rồi (1)
Cuộc so tài chức nghiệp đã tiến hành được ba ngày.
Hôm nay là ngày cuối cùng các tổ đội dự cuộc so tài.
Bắt đầu ngày mai chính là trận chung kết tổ đội.
Trận chung kết tổ đội chỉ kéo dài một ngày, trong vòng một ngày quyết định á quân quán quân.
Sau khi cuộc so tài tổ đội kết thúc, thứ khiến người ta chú ý hơn là so tài cá nhân.
So với cuộc so tài tổ đội, cuộc so tài cá nhân càng đáng mong chờ hơn.
Nó không cần phối hợp, không có bổ sung, chỉ dựa vào năng lực chức nghiệp của bản thân để tranh giải, hấp dẫn người khác.
“Trận đấu hôm nay, chúng ta đấu với tuyển thủ đội số 114.”
Kết quả xứng đáng đã có.
Có thể đi tới bước ngày thì đã không còn đội yếu.
Chỉ còn lại các đội có cấp bậc trung bình không thấp hơn cấp 28.
Như Tưởng Đào Đào, Đoạn Cao và Miêu Ngọc, chỉ có một không có hai.
Đừng nói là họ, thậm chí còn chẳng tìm thấy cấp 26, 27.
Trong mục cấp 20, chỉ có một tổ đội của Lâm Mặc Ngữ là có cấp bậc trung bình thấp nhất, không gì có thể so cùng.
Nhưng hết lần này đến lần khác tổ đội này, cấp bậc này lại được người ta cho rằng có khả năng đoạt cúp nhất trong mục tổ đội cấp 20.
Thậm chí có người cho là 100% Lâm Mặc Ngữ sẽ đoạt cúp, không hề hồi hộp.
Lần này Tưởng Đào Đào đã không nghe ngóng thông tin đối thủ nữa.
Lâm Mặc Ngữ đã ra tay, không cần phải nghe ngóng nữa.
Việc còn lại giao cho hắn là được, chiến thuật, kỹ xảo gì đó cũng không có ý nghĩa trước thực lực tuyệt đối.
Năm đội viên đội số 114 leo lên võ đài.
Mấy người Tưởng Đào Đào lùi về sau mấy bước, nhường không gian cho Lâm Mặc Ngữ.
Hiển nhiên trận này Lâm Mặc Ngữ sẽ một đấu năm.
Ánh mắt năm người đổi thủ dán chặt lên Lâm Mặc Ngữ, đương nhiên không có ý định buông tha.
Bố trí của tổ đội năm người đó khá lạ.
Không giống như bố trí thông thường.
Một người hỗ trợ, bốn cung thủ.
Người hỗ trợ cũng không phải tiên tri mà được gọi là Chiến Vương Phụ Trợ.
Lâm Mặc Ngữ không hiểu nhiều về chức nghiệp Chiến Vương này, chỉ biết hắn ta được khen là hỗ trợ đỉnh nhất phó bản.
Vừa tăng thêm trạng thái vừa có thể Trị Liệu.
Có cả ưu điểm của phụ trợ lẫn hỗ trợ.
Chỉ là rất hiếm người thức tinh chức nghiệp này, không hề dễ tìm.
Chủ yếu vẫn là tiên tri và hỗ trợ.
Một phụ trợ, bốn cung thủ, tất nhiên thủ pháp họ là đánh bất ngờ.
“Lâm Mặc Ngữ, bọn ta biết ngươi rất mạnh.”
“Nhưng bọn ta cũng không dễ chọc!”
“Bọn ta có cách đối phó ngươi, nhất định người sẽ thua.”
Mấy người nhìn chằm chằm Lâm Mặc Ngữ, nắm chặt trường cung trong tay, hiển nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng.
Dù nói rất dễ nhưng mấy người vẫn khá căng thẳng.
Cuộc đấu chính thức bắt đầu, một con Khô Lâu pháp sư xuất hiện bên cạnh Lâm Mặc Ngữ.
Kèm theo một tiếng nổ ầm, trên người bốn cung thủ đồng thời xuất hiện một vòng trạng thái.
Chiến Vương Phụ Trợ gia tăng trạng thái, không thêm từng người như tiên tri mà là thêm cả tổ đội.
Điểm này khá tương đồng với quân đội Bá Chủ.
Khô Lâu pháp sư thi triển kỹ năng như cũ, Hàn Băng Bạo Vũ liên tục rơi xuống như thác đổ.
Tốc độ bốn cung thủ rất nhanh, nhanh chóng tránh đi.
Đồng thời bắn một mũi tên nhọn về phía Khô Lâu pháp sư.
Kỹ năng: Mũi tên Xung Kích!
Rầm một tiếng, Khô Lâu pháp sư ngẩn ngơ đứng tại chỗ, không có động tĩnh.
Bắn thêm một mũi thêm tăng thêm hiệu quả gây mê, Khô Lâu pháp sư bị đánh ngất.
“Cách hay! Khống chế được Khô Lâu pháp sư, có thể đối phó Lâm Mặc Ngữ.”
“Cách đối phó Triệu Hồi sư tất nhiên là giải quyết vật triệu hồi của người đó.”
“Lần này hắn gặp rắc rồi rồi, trừ phi Triệu Hồi sư đạt tới cấp Huyền thoại, nếu không thì đơn phương độc đấu vẫn rất nguy hiểm.”
“Khó nói, chắc chắn Lâm Mặc Ngữ có cách ứng phó.”
Chỉ người quen Lâm Mặc Ngữ mới biết, khống chế Khô Lâu pháp sư để đối phó Lâm Mặc Ngữ.
Rất khôi hài!
Nhìn thấy các Khô Lâu pháp sư bị khống chế, bốn cung thủ đều nở nụ cười, Lâm Mặc Ngữ, ngươi xong đời rồi!
Bọn họ có bốn người, luân phiên sử dụng kỹ năng để đảm bảo Khô Lâu pháp sư không thể cử động.
Chiến Vương Phụ Trợ nhanh chóng bổ trợ kỹ năng, chỉ trong hai giây, toàn bộ kỹ năng được đươc bổ trợ hoàn tất.
Có trạng thái và không trạng thái, sức mạnh của cung thủ ít nhất phải chênh lệch nhau ba lần.
Bọn họ đã tản ra hoàn toàn, mỗi người giữ một khoảng cách khá xa, không cho Lâm Mặc Ngữ có cơ hội tấn công hàng loạt.
Sau khi khống chế các Khô Lâu pháp sư, các cung thủ bắt đầu tấn công Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ không mảy may quan tâm, có Áo Giáp Hài Cốt, đứng im cho họ đánh đến khi trời tối mịt cũng không thể làm bị thương bản thân.
Ngón tay khẽ động, một Khô Lâu pháp sư khác lại xuất hiện.
Lần này là Khô Lâu pháp sư hệ Lửa.
“Vẫn còn!”