Chương 387: Đội quân Khô Lâu chiến sĩ bị tổn thất lần thứ hai (2)
Bên trong điện phó bản chỉ có 3 phó bản nguyên tố Lửa, Nước, Gió.
Vẫn chưa thể tìm thấy phó bản nguyên tố Điện và Quang.
Hai phó bản này hơi đặc biệt, không phải cứ muốn tìm là sẽ tìm thấy được.
Ninh Thái Nhiên nói: “Mười năm trước, ta đã từng thấy [Cung Điện Tia Chớp] ở chiến trường số 8. Chỉ có điều, vừa đúng lúc khi ấy lại đang là đại chiến với Ma Vương Vực Thẳm nên không thể ngơi tay.”
“Đợi đến khi cuộc chiến kết thúc, nó đã biến mất.”
“Về phần [Cung Điện Thánh Quang], quá thực là chưa từng được phát hiện ra.”
Bạch Ý Viễn giang tay ra nói: “Thế nên mới nói, nếu như tìm ra được nó thì coi như là Lâm Mặc Ngữ may mắn.”
Ninh Thái Nhiên nói: “Ta đến đây là vì muốn nói với ngươi một tiếng, để cho tên tiểu tử kia của nhà ngươi dẫn theo Y Y nhà ta đi đánh Cung Điện Hỏa Thần. Dù cho không thể hợp nhất các mảnh vỡ nguyên tố thì mỗi mảnh vỡ nguyên tố đơn lẻ cũng đã có tác dụng rất lớn.”
Bạch Ý Viễn cười mỉa nói: “Cái này thì không cần ta phải nói, ngươi bảo Y Y tự mình đi nói với tên Lâm tiểu tử đi. Nếu Y Y trực tiếp hỏi thì Lâm tiểu tử nhất định sẽ không từ chối đâu.”
Ninh Thái Nhiên suy nghĩ một lúc, hình như đúng thật là thế.
Bản thân hắn không nhất thiết phải vác cái mặt già này đi nói làm gì.
Chỉ là hắn chưa bao giờ chịu thừa nhận chuyện Lâm Mặc Ngữ và Ninh Y Y đang cảm mến nhau cho nên hắn mới bất chợt không để ý tới phương diện này.
Nhưng nếu để Ninh Y Y tự mình nói, thế thì không phải là đang bắt hắn thừa nhận mối quan hệ của hai người hay sao?
Vừa nghĩ tới phải chắp tay dâng lên bắp cải trắng nhà mình, khuôn mặt Ninh Thái Nhiên tràn đầy vẻ không cam lòng.
Bạch Ý Viễn vỗ vai hắn nói: “Ninh lão đầu, đóa hoa trong nhà ngươi sớm muộn gì cũng phải bị người hái. Thay vì để mấy tên phế vật hái đi, còn không bằng để cho tên Lâm tiểu tử nhà ta được hời.”
“Ít nhất trong số những người cùng lứa thì không ai có thể giỏi hơn tên Lâm tiểu tử này được, có đúng không?”
“Hơn nữa chúng ta cũng có thể thân càng thêm thân, vẹn cả đôi đường.”
Ninh Thái Nhiên tiếp tục đắn đo.
Bên trong [Cung Điện Hỏa Thần], Lâm Mặc Ngữ đã đẩy nhanh tốc độ.
Khô Lâu chiến sĩ đã tìm được lối thoát.
Có bốn lối vào hang, kết cấu bên trong tương tự với bên trong hang Kiến, đều thông với nhau.
Nhưng chỉ có một lối ra duy nhất.
Hơn nữa lối ra này lại vô cùng đáng ghét, nếu không đi đủ một vòng bên trong hang thì đừng mơ có thể tìm được lối ra.
Dù cho có vào từ bất kỳ lối nào thì kết quả cũng đều giống nhau.
Khi Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy bản đồ địa hình xong, khóe miệng hắn không ngăn được mà co giật.
Nếu dù gì cũng phải đi hết một vòng thì còn thiết kế bốn lối vào làm cái gì cơ chứ?
Đây quả thật là không khác gì thả rắm mà!
Phó bản này nhất định là do một kẻ bị tắc mạch máu não trong mười năm trời thiết kế ra, nếu không thì nhất định không thể nào làm ra được cái hang quái gở thế này.
Lâm Mặc Ngữ chạy ra khỏi hang nhanh nhất có thể.
Một cung điện khổng lồ hiện ra trước mắt.
Cung điện được bao quanh bởi những ngọn lửa rực cháy, mỗi một cây cột đều được tạo nên từ những ngọn lửa.
Phía trên cung điện hiện ra một con Liệt Diễm Cự Nhãn.
Dáng vẻ của nó có phần giống với Ma Vương Liệt Diễm.
“Có kẻ đột nhập!”
Liệt Diễm Cự Nhãn phát hiện ra Lâm Mặc Ngữ, lập tức phát ra báo động.
Mặt đất vẫn đang rung chuyển, dung nham phun trào, biến thành những tia lửa bắn vào người Lâm Mặc Ngữ.
Cái gì thế này?
Lâm Mặc Ngữ khịt mũi, chạy về phía trước nhanh nhất có thể.
Đồng thời tăng cường thêm Áo Giáp Hài Cốt trên người mình.
Ngọn lửa rơi xuống đất rồi ầm ầm nổ tung, trên mặt đất tuôn ra ánh lửa.
Lực xung kích cực lớn quét tới hắn, Áo Giáp Hài Cốt phát sáng, giúp Lâm Mặc Ngữ cản lại tất cả đòn tấn công.
Khô Lâu chiến sĩ đều bị thương sau cú tấn công vừa rồi, ngọn lửa trên người lại càng bốc cháy mãnh liệt hơn.
Thời gian cầm cự của Khô Lâu chiến sĩ lại ngày càng ngắn đi.
Nham thạch không ngừng phun trào, ngọn lửa rơi xuống như mưa, Lâm Mặc Ngữ dẫn theo 16 con Khô Lâu chiến sĩ điên cuồng chạy về phía trước.
Vết thương của Khô Lâu chiến sĩ càng ngày càng nghiêm trọng, thời gian duy trì khả năng chống chọi của chúng cũng ngày càng ít hơn.
Không ngờ tới khi đánh phó bản độ khó Địa Ngục cấp 32, Khô Lâu chiến sĩ lại đứng trước nguy hiểm như vậy.
Lâm Mặc Ngữ hoàn toàn không nhận ra rằng bản thân hắn đang chinh phục độ khó cấp Địa Ngục.
Cuối cùng, hắn cũng lao tới lối ra của cung điện.
Cổng cung điện mở ra, có hai tên bảo vệ đứng gác ngoài cổng.
Bảo vệ mặc hỏa diễm khôi giáp trên người, tay nắm hỏa diễm trường thương, vẻ ngoài có phần tương tự với Long tộc ở chiến trường Nguyên.
Ngoài ra còn có chút giống với quái vật thằn lằn.
Hai tên bảo vệ đã phát hiện ra Lâm Mặc Ngữ, liền lao về phía hắn.