Chương 388: Đội quân Khô Lâu chiến sĩ bị tổn thất lần thứ hai (3)
Khô Lâu chiến sĩ lập tức xông về phía trước.
Tuy chúng đã bị trọng thương nhưng cũng không phải là không thể tiếp tục chiến đấu.
[Người bảo vệ Cung Điện Hỏa Thần (quái vật Tinh Nhuệ cấp Địa Ngục)]
[Cấp độ: 35]
[Sức mạnh: 16000]
[Linh hoạt: 10000]
[Thể chất: 16000]
[Kỹ năng: Hỏa Diễm Càn Quét]
[Đặc tính: Miễn dịch Nguyên Tố Lửa]
Lâm Mặc Ngữ có chút giật mình.
Sao lại biến thành quái vật Tinh Nhuệ cấp Địa Ngục rồi?
Lúc nãy, hắn đã cảm nhận được rõ ràng sức mạnh của quái vật đang gia tăng nhưng hắn đang bận giết quái nên cũng không để ý quá nhiều.
Bây giờ, chúng liền biến thành quái vật Tinh Nhuệ cấp Địa Ngục.
Hắn rõ ràng đang vượt cấp Ác Mộng mà, sao lại có thể xuất hiện quái vật Tinh Nhuệ cấp Địa Ngục ở đây vậy?
Hắn nhớ lại phó bản trước đó đột nhiên có rung chấn.
“Không lẽ nào… chính mình đã tự kích hoạt nên một cơ chế đặc biệt nào đó?”
Thực ra muốn xác định xem đó có phải là cấp Địa Ngục hay không là chuyện vô cùng dễ, chỉ cần kiểm tra Không Gian Lưu Trữ của mình là được.
Nhưng trước mắt, không thể sử dụng được Không Gian Lưu Trữ nữa.
Quả nhiên phó bản đã biến thành độ khó cấp Địa Ngục.
Hèn gì ngọn lửa tấn công lên Khô Lâu chiến sĩ lại có sức mạnh dữ dội đến vậy.
Nhìn vào bảo vệ của Cung Điện Hỏa Thần đã đạt tới cấp độ 35 đang đứng trước mặt, tổng thuộc tính là 52000, Lâm Mặc Ngữ nhanh chóng chấp nhận sự thật.
Độ khó cấp Địa Ngục cũng không tệ lắm.
Cũng không phải là hắn chưa từng vượt qua.
Ít nhất thì điểm kinh nghiệm cũng cao, vật phẩm rơi ra sẽ lại càng tốt hơn.
Quan tâm đến cấp độ làm quái gì cơ chứ, cứ đánh là được!
Khô Lâu chiến sĩ đã lao vào đánh nhau với bảo vệ Cung Điện Hỏa Thần.
Thanh đại đao trong tay không ngừng tung ra kỹ năng.
…
Ánh sáng màu đỏ lóe lên, rơi vào trên người bảo vệ Cung Điện Hỏa Thần.
Tên bảo vệ ngay lập tức bị thương nặng, bọn chúng gầm rú lên.
Trường thương bắn ngọn lửa lên ngút trời, hai thanh trường thương đồng thời càn quét.
Kỹ năng: Hỏa Diễm Càn Quét.
Tấn Công Tập Thể, phạm vi rất lớn.
Sau vài tiếng nổ, Khô Lâu chiến sĩ đều sững lại một chỗ, rơi vào trạng thái choáng váng.
“Lại là kỹ năng đi kèm khả năng Khống Chế!”
Lâm Mặc Ngữ ghét nhất là kiểu kỹ năng này.
Một khi quái vật có khả năng Khống Chế thì còn đáng sợ hơn nhiều so với chức nghiệp giả.
Nhất là quái vật có độ khó cấp Địa Ngục, một khi đã tấn công thì khả năng Khống Chế gần như vô hạn.
Bảo vệ Cung Điện Hỏa Thần không ngừng dùng trường thương tấn công Khô Lâu chiến sĩ, lần nào cũng dùng đòn Tấn Công Tập Thể.
Phạm vi tấn công vô cùng lớn, không khác gì so với kỹ năng, bao vây toàn bộ 16 Khô Lâu chiến sĩ.
Lâm Mặc Ngữ hết cách đành phải triệu hồi thêm 20 Khô Lâu pháp sư.
Không có một Khô Lâu pháp sư hệ Lửa nào.
Quái vật miễn dịch với Nguyên Tố Lửa nên Khô Lâu pháp sư hệ lửa không có tác dụng.
Khô Lâu chiến sĩ cũng không thể tiếp tục tiến lên, có lao đến cũng vô dụng, nếu bị khống chế thì đều sẽ trở thành mục tiêu.
Nếu triệu hồi quá nhiều thì tất cả bọn chúng sẽ phải chịu sát thương liên tục từ lửa trong phó bản này.
…
Thật là một tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Hắn cũng chỉ có thể thả ra 20 con Khô Lâu pháp sư, không thể nào nhiều hơn nữa được.
Khô Lâu pháp sư ngay lập tức kích hoạt kỹ năng tấn công Nguyên Tố với hai bảo vệ Cung Điện Hỏa Thần.
Đồng thời, trên người chúng cũng đang bốc cháy với ngọn lửa dữ dội.
Thể lực của Khô Lâu pháp sư không thể nào so được với Khô Lâu chiến sĩ, chúng chỉ có thể cầm cự nhiều nhất là 1 giờ ở độ khó cấp Địa Ngục.
Nói cách khác, nếu không thể đánh bại phó bản trong vòng 1 giờ thì đội quân Khô Lâu pháp sư này sẽ bị tiêu diệt hết.
Lâm Mặc Ngữ tranh thủ từng giây từng phút, không dám chậm trễ dù chỉ là một chút.
Một tia sáng màu đỏ lóe lên trong lòng bàn tay hắn.
Kỹ năng: Lời Nguyền Giảm Tốc!
Tốc độ tấn công của bảo vệ Cung Điện Hỏa Thần đột nhiên chậm lại.
Nhưng độ linh hoạt của chúng thì không hề giảm chút nào, dù vẫn đang bị nguyền rủa nhưng chúng vẫn có tốc độ tấn công đáng kinh ngạc.
Ngọn Lửa Linh Hồn trong lòng bàn tay hắn bùng lên.
Một ngọn lửa rơi xuống đỉnh đầu của bảo vệ Cung Điện Hỏa Thần.
Tiếng hét thảm thiết vang lên, bảo vệ Cung Điện Hỏa Thần đột nhiên thét lên đau đớn.
Nhưng quái vật khác với chức nghiệp giả, tuy rằng cũng hét lên đau đớn nhưng hỏa diễm trường thương trong tay chúng vẫn không ngừng tấn công.
Nhìn thấy vết thương của Khô Lâu chiến sĩ ngày càng nghiêm trọng, đã đến gần bên bờ vực của cái chết.
Lâm Mặc Ngữ thở dài, những Khô Lâu chiến sĩ này coi như xong rồi.
Có đủ lòng nhưng lại không đủ sức, dù hắn có muốn thì cũng không thể nào cứu chúng được.
Cuối cùng, một con Khô Lâu chiến sĩ vỡ tan, đội quân Khô Lâu chiến sĩ lại một lần nữa bị tổn thất.