Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 405 - Chương 405: Hay Là Thử Đẩy Nhanh Tốc Độ (2)

Chương 405: Hay là thử đẩy nhanh tốc độ (2)
Trong phó bản vẫn nóng bức như cũ, Khô Lâu chiến sĩ vừa xuất hiện đã bị Nguyên Tố Lửa bao vây.

Chỉ trong hai giây, cơ thể của nó đã bị ngọn lửa phừng phừng đốt cháy, biến thành Hỏa Khô Lâu.

Lâm Mặc Ngữ cứ tiến lên một cách ổn định theo lối chiến đấu cũ.

Hắn đã càn quét phó bản năm lần, cũng xem như quen rồi.

Đối với mỗi vị trí có quái vật gì, số lượng bao nhiêu, hắn đều đã nắm rõ trong lòng bàn tay.

Hắn tuyệt đối không tha cho bất kỳ một con quái nào, không cần biết chúng trốn ở đâu hắn cũng có thể tìm ra được.

Tốc độ của Lâm Mặc Ngữ khi càn quét phó bản quá nhanh, toàn bộ kinh nghiệm, toàn bộ tài nguyên, tất cả hắn đều không bỏ sót.

Khi hắn hoàn thành cày phó bản lần thứ sáu và đi ra.

Vô thức ngẩng đầu nhìn lên màn sáng của phó bản.

Màn sáng vẫn như cũ, chỉ có tên của chính hắn.

Tốc độ của đội ngũ hai học viện đứng đầu còn chậm hơn so với dự kiến.

Thời gian hiện tại cách thời điểm bọn họ tiến vào phó bản đã hơn ba tiếng đồng hồ rồi, vượt xa dự kiến của Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ nhìn tên mình trên màn sáng, đột nhiên nảy ra một ý nghĩ tinh quái.

“Hay là, mình cố nhanh hơn chút nữa~”

Với suy nghĩ này, hắn quyết định chọn độ khó cấp địa ngục và tiến vào phó bản một lần nữa.

Vừa tiến vào phó bản, bốn con Khô Lâu chiến sĩ đã xông ra.

Lâm Mặc Ngữ theo như dự tính quyết định tăng tốc lần nữa.

Hắn muốn tạo ra sự thay đổi ở một số khía cạnh, sáng tạo ra một trận đấu có kỷ lục cao nhất chỉ thuộc về mình hắn.

Khô Lâu chiến sĩ chạy như bay, chớp mắt đã chạy đến bên chiếc cầu lớn, chúng vượt qua quảng trường và chạy vào hang động.

Lần này Lâm Mặc Ngữ không thu hút được lũ quái vật, hắn thấy có hơi kỳ lạ nhưng rồi cũng không quan tâm nữa.

Lần này hắn chỉ quan tâm đến tốc độ, không màng đến chất lượng.

Đơn giản chỉ vì hắn muốn chơi cho vui.

Dù sao Lâm Mặc Ngữ cũng chỉ mới 18 tuổi, hắn không trưởng thành, trầm tính giống như vẻ bề ngoài.

Lúc này trong tiểu viện Bạch Thần.

Ba người đang thưởng thức tình huống trong phó bản [Cung Điện Hoả Thần].

Bản thân là người phụ trách điện phó bản, Ninh Thái Nhiên có thể kiểm tra bất kỳ tình huống của phó bản nào.

Ngoài ra hắn ta còn có thể can thiệp vào đó.

Hình ảnh hiện lên, đội ngũ học viện Sáng Thế và học viện Viêm Hỏa đang giao đấu với thợ trồng hoa của Cung Điện Hỏa Thần.

Đã thế hai đội cũng đã giao đấu được một khoảng thời gian.

Xem ra tiến độ hai bên cũng ngang nhau.

Nhưng mà xét ra học viện Viêm Hỏa vào phó bản chậm một chút, vậy mà bọn họ lại dẫn đầu trước.

Ba người cứ chăm chú nhìn như thể đang thưởng thức phim hay.

“Xem ra lần này học viện Viêm Hỏa dẫn trước rồi.” Ninh Thái Nhiên nói.

Hắn ta nói không sai, cả ba đều nhìn ra được.

Ninh Thái Nhiên uống tách trà: “Bình thường thôi, dẫn đầu học viện Viêm Hỏa là thánh hỏa kỵ sĩ, mà thánh hỏa kỵ sĩ có đặc tính chống nguyên tố lửa vô cùng tốt, lại phối hợp với nhẫn hỏa trùng, gần như là miễn dịch với sát thương do lửa gây ra.”

“Ngươi xem Trị Liệu sư của học viện Viêm Hỏa, hoàn toàn không cần lo cho kỵ sĩ.”

Thánh hoả kỵ sĩ là chức nghiệp cấp truyền thuyết, trời sinh đã có hàng loạt kỹ năng liên quan đến Hoả Diễm rồi.

Bản thân hắn ta có năng lực giảm sát thương lớn đối với nguyên tố lửa, dùng để đánh loại phó bản [Cung Điện Hoả Thần] có thuộc tính lửa vô cùng mạnh này là thích hợp nhất.

Ninh Thái Nhiên nói: “Không chỉ vậy, mỗi người bọn họ đều có bùa Hàn Băng, sát thương cộng thêm sức mạnh của nước. Nước lửa tương khắc, sức mạnh nước có thể gia tăng sát thương cho đám quái vật hệ lửa.”

Hai người thông qua phân tích, cũng xác định là học viện Viêm Hỏa sẽ giành thắng lợi.

Mạnh An Văn nhàn nhạt nói: “Chưa đến phút cuối thì chưa biết được. Nhưng bọn họ ai thắng, ai thua cũng không quan trọng, dù sao học viện Sáng Thần của lão già cũng không ai lay động được.”

“Kỷ lục phó bản còn có Lâm tiểu tử, bọn họ vẫn là đứng thứ hai thôi.”

Kỷ lục phó bản 1 tiếng 12 phút, trước đây chưa từng có ai có thể phá vỡ, sau này có lẽ cũng không ai vượt qua được.

Lời nói bình thản của Mạnh An Văn phảng phất một chút thương hại.

Nói đến Lâm Mặc Ngữ, khóe miệng Ninh Thái Nhiên đột nhiên co giật một cái.

Hình ảnh trước mắt đã thay đổi.

Xuất hiện thêm một màn ảnh nữa.

“Tiểu tử thối lại vào phó bản rồi!” Bạch Ý Viễn cười ha ha một tiếng, nhìn thấy Lâm Ngữ Mặc, hắn ta đột nhiên tinh thần phấn khởi: “Đây là lần đầu hắn cày phó bản này hả?”

Ninh Thái Nhiên tức giận nói: “Lần thứ bảy rồi.”

Hắn ta nhìn động tác của Lâm Mặc Ngữ: “Hình như lần này có gì đó hơi khác.”

Mạnh An Văn nheo mắt lại, nhìn một cái: “Lần này hắn muốn tăng tốc, chuyện này đúng là muốn đả kích người khác đến cùng đây mà.”
Bình Luận (0)
Comment