Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 406 - Chương 406: Nghiện Cày Tốc Độ, Khoảng Cách Khổng Lồ (1)

Chương 406: Nghiện cày tốc độ, khoảng cách khổng lồ (1)
“Đúng là nhìn không ra, bình thường hắn luôn mang dáng vẻ trầm tính, hóa ra trong lòng lại đang ẩn giấu ý đồ xấu xa như vậy. Lão Bạch, Lâm tiểu tử và ngươi lúc trẻ có hơi giống nhau đấy.”

Bạch Ý Viễn vô cùng vừa ý với cách làm của Lâm Mặc Ngữ, đúng là hắn có vài phần giống ông lúc trẻ, chỉ là lúc đó bản thân ông vô cùng kiêu ngạo, không giống dáng vẻ khiêm tốn của Lâm Mặc Ngữ bây giờ.

Nụ cười Bạch Ý Viễn càng tươi hơn: “Đả kích cũng tốt, mắc công để bọn họ không coi ai ra gì, để họ biết núi cao còn có núi cao hơn.”

“Về sau Lâm tiểu tử vào học viện Sáng Thế cũng không bị bắt nạt.”

Ninh Thái Nhiên sững người một chút: “Ngươi tính cho hắn vào học viện Sáng Thế?”

Bình thường mà nói, loại thiên tài đứng đầu như Lâm Mặc Ngữ nhất định là phải vào học viện Sáng Thần.

Mạnh An Văn cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, không hiểu tại sao Bạch Ý Viễn lại nói như thế.

Dù sao trước đây ông cũng đã từng đề cập đến một số điều kiện để vào học viện Sáng Thần cho Lâm Mặc Ngữ nghe, lúc đó ai cũng nghĩ ông đã sắp xếp cho Lâm Mặc Ngữ vào học viện Sáng Thần.

Nhưng Mạnh An Văn suy nghĩ một lúc đã hiểu vì sao.

Bạch Ý Viễn đầy đắc ý mà nói: “Lão già đã có học trò rồi, mấy thứ tài nguyên trân quý chắc cũng dùng hết, tài nguyên không có thì kêu Lâm tiểu tử qua đó làm gì chứ, nhặt thứ người ta vứt sao?”

“Ta biết học viện Sáng Thế còn có mấy thứ tốt, đương nhiên phải qua đó rồi.”

Ninh Thái Nhiên hiểu rõ chuyện của Lâm Mặc Ngữ, nghe Bạch Ý Viễn nói như vậy, quả thật cũng có cái lý riêng.

Tài nguyên đã không có, vậy qua học viện Sáng Thần làm cái quái gì cơ chứ?

Muốn học gì đó? Bạch Ý Viễn chẳng lẽ không dạy được sao?

Đi qua đó, không phải cũng vì số tài nguyên ở đó thôi sao?

Ninh Thái Nhiên bắt đầu suy ngẫm, vậy Ninh Y Y nên đi đâu bây giờ?

Màn ảnh hiện lên, tốc độ của Lâm Mặc Ngữ rất nhanh, đám quái vật đi theo phía sau dốc toàn lực chạy trốn.

Khô Lâu chiến sĩ chạy như bay xuyên qua hang động, chạy đến tận cửa vào cung điện.

Bất chấp sự cảnh báo của Cự Nhãn, toàn bộ cứ thế mà xông thẳng vào cung điện.

Đám quái đuổi theo phía sau bọn chúng cũng xông thẳng vào.

Lâm Mặc Ngữ là người cuối cùng đi vào, khi hắn bước ra từ phía bên kia của cung điện, Khô Lâu chiến sĩ đã chạy đến vườn hoa, hiện đang đi vòng quanh vườn hoa.

Phía sau đầy các loại quái vật khác nhau, số lượng hơn 200 con.

Thợ trồng hoa theo dòng nham thạch mà bò dậy.

Lông mày Bạch Ý Viễn nhảy lên hai cái: “Thằng nhãi ranh này chơi cũng lớn đấy.”

Đúng là chơi lớn thật.

Một đường từ phó bản chạy đến nơi đây, trước sau chưa tới nửa tiếng đồng hồ.

Lần này so với mấy lần trước còn nhanh hơn nhiều.

Lúc này 50 con Khô Lâu chiến sĩ xông ra, nhắm ngay vào một con Thằn Lằn Hỏa Diễm.

Kỹ năng: Lời Nguyền Giảm Tốc!

Dưới tia sáng đỏ, tất cả đám quái đều di chuyển chậm lại.

Lúc này Khô Lâu chiến sĩ cũng bắt đầu vùng lên.

Bộc phát kỹ năng, Thằn Lằn Hỏa Diễm trong nháy mắt đã bị tiêu diệt.

Tiếp theo đó chính là một chuỗi các tiếng phát nổ lần lượt vang lên.

Thi thể vẫn còn tươi mới, lực nổ vô cùng kinh người.

Sau ba mươi vụ nổ liên tiếp, vườn hoa trở thành một mớ hỗn độn.

Bao gồm cả người thợ trồng hoa, quái vật BOSS của cung điện cũng đều nổ banh xác.

Năm mươi Khô Lâu chiến sĩ kéo theo mấy chục thi thể tươi sống của thủ vệ cung điện, chạy về phía BOSS cuối cùng.

Tiếng chuông trong điện phó bản lại vang lên lần nữa.

Các học viên bên ngoài đã quá quen với âm thanh này.

“Không cần đoán cũng biết ngay là Lâm Mặc Ngữ.”

“Chắc chắn phó bản [Cung Điện Hỏa Thần] lại có kỷ lục mới rồi, vị bạn học kia đi xem thử một chút đi.”

“Nhìn hắn cày nhiều lần như vậy đã càng ngày càng thành thạo, chắc chắn cũng sẽ ngày càng đánh nhanh hơn. Biết đâu có thể rút ngắn trong khoảng 1 giờ.”

Tiếng chuông vừa dứt đã có người đứng dậy: “Ta đi xem một lát, xem xong sẽ báo lại cho các ngươi!”

Hắn ta đi vào nhưng mãi không thấy quay trở lại.

Người bên ngoài bắt đầu cảm thấy kỳ lạ: “Hắn ta làm gì mà còn chưa ra ngoài vậy?”

“Không biết, chẳng lẽ không phải là Lâm lão đại sao?”

“Để ta đi xem thử.”

Lại có người đi vào Điện phó bản nhưng sau đó hắn ta cũng không trở lại nữa.

Những người bên ngoài càng cảm thấy kỳ lạ hơn, rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì.

Sau đó có một nhóm người lại bước vào trong.

Một nhóm “cọc gỗ” xuất hiện trước phó bản [Cung Điện Hỏa Thần].

Có người ngơ ngác, cũng có người trố mắt kinh ngạc, ai nấy đều cảm thấy không thể tin nổi.

Thời gian: 38 phút 38 giây.

“Cái thời gian này chắc chắn đã bị cắt bớt rồi đây mà.”

“Thời gian thế này… Đây thật sự là phó bản độ khó Địa Ngục à?”

“Độ khó Bình Thường cũng không nhanh được như vậy đâu.”
Bình Luận (0)
Comment