Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 407 - Chương 407: Nghiện Cày Tốc Độ, Khoảng Cách Khổng Lồ (2)

Chương 407: Nghiện cày tốc độ, khoảng cách khổng lồ (2)
“Ta đã từng đến [Cung Điện Hỏa Thần], mặc dù nó không lớn nhưng chạy từ đầu đến cuối cũng phải mất nửa giờ đấy.”

“Chẳng lẽ, Lâm lão đại đã chạy một lần từ đầu đến cuối sao?”

Tất cả mọi người đều không thể tưởng tượng được Lâm Mặc Ngữ đã làm thế nào để hoàn thành phó bản.

Không gian khẽ dao động, Lâm Mặc Ngữ xuất hiện bên ngoài phó bản.

Hắn không để ý đến phản ứng của người khác, ngay giây tiếp theo lại bước vào phó bản lần nữa.

Hắn nhận ra rằng việc cày tốc độ như thế này hiệu suất sẽ tăng cao hơn rất nhiều.

Mặc dù kinh nghiệm nhận được ít hơn một chút so với việc tiêu diệt toàn bộ nhưng phần lớn kinh nghiệm vẫn còn, ít nhất có thể lấy được 80% điểm kinh nghiệm so với khi tiêu diệt toàn bộ.

Tốc độ được đẩy nhanh gấp đôi.

Chỉ mất một nửa thời gian mà lại nhận được 80% điểm kinh nghiệm.

Lợi ích này ai cũng có thể nhìn ra được.

Vấn đề duy nhất chính là chạy liên tục thế này sẽ tốn sức hơn nhiều.

Lâm Mặc Ngữ quyết định sử dụng phương pháp thăng cấp bằng cách cày tốc độ vì hiệu suất rõ ràng cao hơn rất nhiều.

Một đám học viên bị ngó lơ ở điện phó bản đã sắp rơi cằm xuống đất luôn rồi.

Tại Tiểu viện Bạch Thần.

Ninh Thái Nhiên và Bạch Ý Viễn cũng hơi mất tự nhiên mà co giật khóe miệng.

Tuy Mạnh An Văn không có biểu hiện gì nhưng đôi lông mày không ngừng nhíu lại, chứng tỏ nội tâm hắn ta lúc này không hề bình tĩnh chút nào.

Trên hai màn ảnh, học viện Sáng Thế và học viện Viêm Hoàng đang chiến đấu với người khổng lồ dung nham.

Có vẻ như trận chiến này sẽ thể không kết thúc chỉ trong thời gian ngắn.

Trong khi đó Lâm Mặc Ngữ đã bắt đầu một vòng cày tốc độ mới.

Bạch Ý Viễn lẩm bẩm: “Tiểu tử này gây chú ý ở ngoài thôi còn chưa đủ, về học viện cũng phải gây chú ý, hắn không thể khiêm tốn được một chút sao.”

Ninh Thái Nhiên thờ ơ lườm ông một cái: “Lúc trẻ ngươi còn phô trương hơn nhiều, làm có chút chuyện thôi mà đã muốn trưng cho cả thế giới đều biết.”

Mạnh An Văn nói: “Kỷ lục này… Chắc không ai phá nổi đâu.”

Bạch Ý Viễn vỗ đùi với vẻ mặt cười trên sự đau khổ của người khác: “Tất nhiên rồi, không nhìn xem là học trò của ai à? Đám nhóc của hai học viện kia mà lại đây xem thì chắc chỉ có khóc thôi!”

“Nhưng bị đả kích lớn một chút cũng tốt, sau này bọn họ sẽ biết thu mình lại.”

Ninh Thái Nhiên nheo mắt lại: “Nhìn kỹ năng gây sát thương của hắn thì có lẽ sức tấn công mạnh hay yếu đều dựa phụ thuộc vào thi thể.”

Với con mắt sắc bén của một cường giả cấp Thần, rất nhanh ông đã nhận ra cội nguồn kỹ năng của Lâm Mặc Ngữ.

Bạch Ý Viễn gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa phải là thi thể còn mới. Nếu thi thể đã chết được một lúc lâu, sinh mệnh lực mất đi thì sẽ không dùng được nữa.”

“Còn với những con quái vật nguyên tố không có thi thể thì cũng vô ích thôi.”

Ninh Thái Nhiên trầm giọng nói: “Vậy chờ hắn lên cấp 30 là có thể đến phó bản [Quân Đoàn Goblin] cấp 35 rồi, quái vật ở đó vừa đông vừa dày lại, tất cả đều có thi thể, kinh nghiệm cũng không tệ đâu.”

Ninh Thái Nhiên nắm rõ tình hình tất cả các phó bản trong điện phó bản như lòng bàn tay.

Rõ ràng đến mức không thể rõ hơn.

Mạnh An Văn cười nhẹ: “Lão Bạch quả nhiên đã có sắp xếp cả rồi.”

Ninh Thái Nhiên nhìn về phía Bạch Ý Viễn: “Ngươi không định để hắn luyện cấp ở học viện sao?”

Bạch Ý Viễn cười nói: “Học viện cũng giống như nhà kính vậy, chỉ có thể nuôi dạy ra những bông hoa yếu ớt mà thôi.”

“Vậy ngươi định …” Ninh Thái Nhiên đột nhiên nghĩ ra điều gì đó: “Ngươi định đến nơi đó?”

Bạch Ý Viễn gật đầu.

Vẻ mặt Ninh Thái Nhiên biến sắc: “Ngươi điên rồi sao, chính ngươi cũng phải sau lần chuyển chức mới dám đến đó, tiểu tử kia mới cấp 30 mà ngươi đã muốn ném nó qua đó cái gì.”

Bạch Ý Viễn không hề khách sáo: “Hiện tại hắn còn mạnh hơn phần lớn các chức nghiệp giả cao cấp cấp 40, có gì mà không thể đến chứ.”

“Hơn nữa đó là học trò của ta, ta muốn dạy như nào thì dạy, không cần Ninh lão đầu nhà ngươi xen vào.”

Ninh Thái Nhiên tức đến phồng cả râu: “Được, ta không can thiệp, ta cũng lười quan tâm. Dù sao thằng nhóc cũng sẽ không chết thật, mà có chết một lần để nắm rõ thực tế cũng không phải điều gì quá tệ.”

Bạch Ý Viễn hừ một tiếng: “Ngươi yên tâm, học trò của ta không chết nổi đâu!”



Lâm Mặc Ngữ tiếp tục sự nghiệp cày tốc độ vĩ đại của chính mình.

Do đã có kinh nghiệm từ lần trước, tốc độ lần này của hắn còn nhanh hơn nữa.

Tất cả quái vật đều bị kéo đến trước mặt thợ trồng hoa của Cung Điện, sau đó cùng nhau nổ tung.

Tiếp đến, hắn lại kéo thi thể chạy về phía người khổng lồ dung nham.
Bình Luận (0)
Comment