Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 408 - Chương 408: Nghiện Cày Tốc Độ, Khoảng Cách Khổng Lồ (3)

Chương 408: Nghiện cày tốc độ, khoảng cách khổng lồ (3)
Lại một đợt nổ tung đầy hỗn loạn.

Nhìn thì có vẻ cách làm việc này không có chút kỹ thuật nào nhưng hiệu suất lại vô cùng cao.

Tiếng chuông trong điện phó bản vẫn không ngừng vang lên.

Những người vừa ngạc nhiên lúc nãy giờ đã lấy lại được bình tĩnh.

Sau nhiều lần liên tục bị đả kích thì thần kinh của bọn họ đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.

Bọn họ đã miễn dịch với tiếng chuông luôn rồi.

Dù có nhìn thấy chuyện gì đáng kinh ngạc nữa thì cũng không quá nhằm nhò so với họ.

Kỷ lục mới của phó bản [Cung Điện Hỏa Thần] lại được xác lập.

36 phút 58 giây.

Nhanh hơn 1 phút so với vừa rồi.

Lâm Mặc Ngữ vừa ra khỏi phó bản cũng không chần chừ dù chỉ một giây, hắn lại lập tức tiến vào phó bản.

Hắn chỉ thấp thoáng xuất hiện một chút ở ngay điện phó bản, không nhìn kỹ còn tưởng như vừa gặp ảo giác.

Cày tốc độ thì phải có phong thái của cày tốc độ, đó chính là không được lãng phí thời gian.

Cuối cùng, một nhóm người đông đúc bước ra từ phó bản.

Học viện Sáng Thế và học viện Viêm Hoàng là hai đối thủ cạnh tranh, hai vị thủ lĩnh dẫn đội đều trợn mắt nhìn chằm chằm vào nhau.

Kỵ sĩ dẫn đội của học viện Viêm Hoàng tên là Tôn Chính.

Hắn ta mặc một bộ trang bị cao cấp cấp vàng, dây chuyền, bông tai và nhẫn đều là ba món đồ trang sức của BOSS.

Trong đó có chiếc nhẫn của Goblin Vương sáng lấp lánh trên ngón tay của hắn ta.

Hiện tại tâm trạng của hắn ta khá tốt, nhìn chằm chằm vào người của học viện Sáng Thế rồi cười nói: “Chúng ta đi vào phó bản muộn hơn các ngươi hai phút, vậy mà kết quả lại đi ra cùng một lúc, trận này chúng ta thắng rồi.”

Người của học viện Sáng Thế nghe vậy cũng không để lộ vẻ mặt gì.

Điều này khiến Tôn Chính cảm thấy kỳ lạ.

Tôn Chính bắt đầu nói: “Phạm Chiếu Nghiệp, chẳng lẽ ngươi không muốn thừa nhận sao?”

Phạm Chiếu Nghiệp là người dẫn đội của học viện Sáng Thế, hắn ta cũng có quen biết với Tôn Chính từ trước nhưng cả hai người lại chẳng ưa gì nhau.

Hai người là đối thủ trong nhiều năm qua.

Phạm Chiếu Nghiệp cười nhạt: “Ta không phải không thừa nhận nhưng mặc dù chúng ta vào phó bản cùng lúc nhưng ta cũng đợi ở khu an toàn khá lâu rồi.”

“Ta biết các ngươi sẽ tới nên muốn dành cho các ngươi một bất ngờ, không biết bạn học Tôn có thích hay không?”

Lần này đến lượt Tôn Chính thay đổi sắc mặt.

Không nghĩ đến Phạm Chiếu Nghiệp lại chơi chiêu này.

Phó bản chỉ bắt đầu tính giờ sau khi rời khỏi khu an toàn.

Bị tính kế rồi.

Tôn Chính hừ lạnh: “Vậy chúng ta đi xem kỷ lục đi, nhìn xem ai là người đứng đầu.”

“Đương nhiên phải xem kỷ lục rồi, chờ kỷ lục được công bố, ngươi muốn không thừa nhận cũng không được.” Phạm Chiếu Nghiệp vô cùng có lòng tin đối với bản thân, vẻ mặt tự tin đầy ung dung.

Hai người ngẩng đầu lên nhìn về phía màn sáng.

Sau đó biểu cảm của cả hai đồng thời cứng đờ, giống như vừa bị dính Định Thân Thuật vậy.

Đồng đội của họ không hiểu chuyện gì xảy ra, cũng ngẩng đầu lên nhìn.

Sau đó bọn họ lần lượt rơi vào trạng thái sững sờ.

[Lâm Mặc Ngữ, cấp 28, 36 phút 58 giây]

Tên của Lâm Mặc Ngữ sáng ngời lấp lánh.

Thành tích đó gần như khiến bọn họ lóa mắt.

Bọn họ thì chiến đấu cật lực mệt mỏi đến không thể tả.

Vậy mà người ta lại hoàn thành trong 36 phút 58 giây, hơn nữa còn là một người, lại còn là cấp 28.

Nhìn lại mấy người nhóm mình, ít nhất cũng là cấp 35.

Toàn thân đều là trang bị cao cấp cấp vàng và trang sức của BOSS, muốn sang trọng bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Kết quả thì…

Thành tích của bọn hắn đã được công bố.

Học viện Sáng Thế: 4 giờ 33 phút 26 giây.

Học viện Viêm Hoàng: 4 giờ 33 phút 29 giây.

Chênh lệch chỉ có 3 giây.

Học viện Sáng Thế thắng sát nút.

Đáng lẽ là học viện Sáng Thế nên vui mừng mới đúng, Phạm Chiếu Nghiệp lẽ ra cũng nên vui mừng mới phải.

Nhưng sau khi thấy thành tích của Lâm Mặc Ngữ, hắn ta không thể nào vui nổi.

Đương nhiên hắn ta đã từng nghe qua tên của Lâm Mặc Ngữ, mấy ngày nay cái tên này đã lan truyền khắp thế giới rồi.

Trong cuộc so tài chức nghiệp giả, ở cuộc so tài đoàn đội phân nhóm cấp 20, một mình hắn đã giành được cả hai giải quán quân cá nhân và đội nhóm.

Trong trận đấu khiêu chiến, hắn liên tiếp vượt qua năm vòng.

Một mình đánh bại đội pháp sư do 6 tên chức nghiệp giả cấp 50 lập nên.

Thành tích như vậy là điều mà các chức nghiệp giả khác có muốn cũng không tài nào làm được.

Dù họ là học trò của học viện Sáng Thế, dù cho mỗi người đều tự nhận mình là thiên tài hàng đầu nhưng trước mặt Lâm Mặc Ngữ, tất cả đều trở nên mờ nhạt.

Khoảng cách chênh lệch là quá lớn.

Đây không phải là điều có thể bù đắp chỉ bằng sự nỗ lực, khoảng cách đã xuất hiện ngay từ gốc rễ.

Dù bọn họ không phục nhưng cũng chỉ có thể giữ trong lòng.

Có lẽ trong tương lai sẽ có cơ hội lật ngược tình thế.
Bình Luận (0)
Comment