Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 410 - Chương 410: Bạn Học Cũ Nhận Nhiệm Vụ (2)

Chương 410: Bạn học cũ nhận nhiệm vụ (2)
Cho đến khi năng lực tinh thần bị tiêu hao không còn chút gì, hắn rốt cuộc cũng cảm thấy mệt mỏi.

Cơ thể phát ra tín hiệu cảnh báo, hắn biết mình cần phải nghỉ ngơi, dù sao cũng không phải là chiến sĩ nên khả năng hồi phục không thể mạnh như vậy được.

Tinh thần vẫn có thể tiếp tục nhưng thân thể thì đã không thể nào chịu nổi nữa rồi.

Hắn tìm một chỗ nghỉ ngơi ở bên ngoài điện phó bản.

Thân thể rất mệt mỏi nhưng tinh thần vẫn hưng phấn như trước.

Hắn hoàn toàn không thể cưỡng lại được, cày tốc độ quá là tuyệt vời.

Lâm Mặc Ngữ có hơi mê mẩn cảm giác này.

Nhưng hắn biết cảm giác này là không hợp lý, không nên như vậy.

Là một chức nghiệp giả, nhất là chức nghiệp giả pháp sư thì nhất định phải luôn giữ cho mình ở trạng thái tỉnh táo.

Cho dù bất kể chuyện gì xảy ra, chỉ khi gặp chuyện mà không sợ hãi thì mới có thể đưa ra quyết định đúng đắn nhất và phát huy năng lực chiến đấu một cách trọn vẹn nhất.

Lâm Mặc Ngữ lắng nghe âm thanh bàn luận từ xa.

Mọi người đều đang bàn luận về học viện Sáng Thế và học viện Viêm Hoàng.

Những người ở đây hoặc là thuộc học viện độc lập, hoặc là những học viên bình thường.

Đối với những thiên tài đứng đầu trong học viện kia, họ vừa có sự ngưỡng mộ lại vừa ghen tị.

Đây là một loại cảm xúc rất phức tạp.

Khi thấy bọn họ bị bẽ mặt, không hiểu sao mỗi người đều có cảm giác vui mừng trên nỗi đau của người khác.

Tinh thần dần trở nên bình tĩnh, Lâm Mặc Ngữ cố gắng thoát ra khỏi trạng thái mê mẩn.

Cuối cùng hắn cũng tiến vào trạng thái thiền định.

Năng lực tinh thần bắt đầu hồi phục nhanh chóng.

Không biết đã trôi qua bao lâu, cho đến khi có người đi đến trước mặt Lâm Mặc Ngữ.

“Lâm Mặc Ngữ.”

Một giọng nói trong trẻo vang lên.

Lâm Mặc Ngữ mở mắt rồi mỉm cười.

“Là các ngươi à.”

Ba người Hạ Tuyết, Phong Tu, Tả Mai đang đứng trước mặt hắn.

Hạ Tuyết trêu đùa: “Lâm đại quán quân, chúc mừng nhé!”

“Lâm Mặc Ngữ, chúc mừng ngươi.”

“Chúc mừng!”

Phong Tu và Tả Mai cũng chúc mừng Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ đứng dậy: “Các ngươi thi đấu trong cuộc so tài chức nghiệp giả thế nào rồi?”

Trong cuộc so tài chức nghiệp giả, Lâm Mặc Ngữ không thấy bóng dáng bọn họ đâu cả.

Hạ Tuyết thở dài: “Đừng nhắc đến nữa, ngay cả vòng loại chúng ta còn không qua được nên lăn thẳng về nhà luôn rồi.”

Nhìn thấy biểu cảm không vui của ba người bọn họ, Lâm Mặc Ngữ không hỏi thêm nữa.

Phong Tu nói: “Vậy nên chúng ta quyết định trở về sớm một chút để cày phó bản luyện cấp.”

Tả Mai nói: “Bây giờ chúng ta đã lên cấp 20 rồi.”

Chỉ trong vài ngày đã lên cấp 20, có thể thấy ba người bọn họ đã thật sự rất nỗ lực.

Trong mấy ngày này, có lẽ họ đã cày phó bản không ít lần.

Trước cấp 20, tốc độ lên cấp không hề chậm.

Chỉ cần tìm được phó bản thích hợp, mỗi ngày lên được một cấp cũng là chuyện bình thường.

Đặc biệt là trong điện phó bản, chỉ cần chịu khó bỏ điểm tích lũy ra là có thể thiết lập phó bản vô tận mà không cần chờ thời gian hồi chiêu.

Chỉ cần không ngại mệt mỏi, luyện cấp cũng sẽ rất nhanh chóng.

Lâm Mặc Ngữ nói: “Các ngươi cũng nhận được nhiệm vụ phó bản rồi nhỉ.”

“Nhận được rồi.” Hạ Tuyết lắc lắc máy truyền tin.

Mỗi học viên mới nhập học đều sẽ nhận được nhiệm vụ phó bản do học viện giao.

Trong đó từ cấp 20 đến cấp 30 có tổng cộng mười phó bản cần vượt qua.

Học viện không giới hạn độ khó, chỉ cần có thể vượt qua phó bản thì dù là độ khó Bình Thường cũng được.

Trong mười nhiệm vụ phó bản này, duy nhất có một phó bản cỡ lớn là [Sa Mạc Bạo Quân].

Phó bản này không phải quá khó, chỉ là rất khó để lập được nhóm đủ 40 người.

Rất nhiều người đã bị mắc kẹt ở bước này.

Đây cũng được coi là một thử thách của học viện dành cho các học viên.

Lâm Mặc Ngữ nói: “Ta sẽ dẫn các ngươi vượt qua phó bản [Sa Mạc Bạo Quân]”.

Trước đây đã nói, chờ bọn họ lên cấp 20 hắn sẽ dắt bọn họ vượt qua phó bản [Sa Mạc Bạo Quân].

Ban đầu Lâm Mặc Ngữ dự định đợi đến khi mình đạt cấp 30 rồi mới liên lạc lại với bọn họ.

Phó bản [Sa Mạc Bạo Quân] là cấp 25, từ cấp 20 đến 30 có thể tiến vào.

Giới hạn là cấp 30, một khi đạt cấp 31 sẽ không thể vào được nữa.

Hiện tại vừa đúng lúc gặp nhau, bọn họ cũng vừa đạt đến cấp 20.



Trước đây Lâm Mặc Ngữ đã từng đề cập với bọn họ về vấn đề này nhưng có lẽ lúc đó chỉ nhắc sơ qua nên không ai để ý.

Hạ Tuyết ngạc nhiên: “Đó là phó bản cỡ lớn mà, cần tổ đội 40 người lận đó, chúng ta không tìm được nhiều người như vậy đâu.”

Họ đều là học viên mới nên những vòng tròn quen biết đều rát hạn chế, hơn nữa cấp độ của bọn họ vẫn còn quá thấp.

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Không cần tìm người khác, ta sẽ dẫn các ngươi vượt phó bản.”
Bình Luận (0)
Comment