Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 430 - Chương 430: Nguy Hiểm Và Thời Cơ Là Bằng Hữu Tốt Nhất (1)

Chương 430: Nguy hiểm và thời cơ là bằng hữu tốt nhất (1)
Nhìn máy truyền tin, đã trôi qua nửa tháng rồi, vẫn không có tin tức gì của Ninh Y Y.

Không biết đã đi đâu nữa.

“Có lẽ nên đi tìm Ninh tiền bối hỏi một chút.”

Lúc quay lại tiểu viện Bạch Thần, hắn phát hiện Ninh Thái Nhiên đã không còn ở đây.

“Lão sư, ta về rồi.”

“Mạnh tiền bối mạnh khỏe.”

Lâm Mặc Ngữ cung kính hành lễ với Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn.

Đầu ngón tay Mạnh An Văn bắn ra một luồng sáng trắng rơi vào trên người Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ có cảm giác như chồi non tắm mình trong gió xuân.

Mệt mỏi được xua đi nhanh chóng.

Khác với cảm giác dùng thuốc Mệt Mỏi, giờ là thật sự đang hồi phục rồi.

Bạch Ý Viễn hỏi: “Những ngày này, ngươi rất mệt mỏi có đúng không?”

“Vẫn ổn ạ.” Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được sự quan tâm của Bạch Ý Viễn, không kiềm được mà mỉm cười.

“Ngồi xuống, uống chút trà, nghỉ ngơi đi.” Bạch Ý Viễn nhẹ nhàng nói, đương nhiên ông biết Lâm Mặc Ngữ đã trải qua những ngày này như thế nào.

Ông gần như đã quan sát toàn bộ hành trình, biết Lâm Mặc Ngữ đã đối xử với bản thân mình ra sao.

Loại liều lĩnh đó, ông nhìn thấy cũng có chút kinh hãi.

Lâm Mặc Ngữ ngồi xuống theo lời ông, lần lượt pha trà ngon cho Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn rồi mới rót cho mình.

Bạch Ý Viễn hỏi: “Trước đó vi sư đã nói với ngươi, ta muốn dẫn ngươi đi một nơi, ngươi muốn biết là nơi nào không?”

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Đi rồi tự nhiên sẽ biết.”

Câu trả lời lạnh lùng này rất đúng chất Lâm Mặc Ngữ.

“Vi sư nói cho người nghe về nơi đó một chút, có đi hay không là do chính ngươi quyết định.”

Bạch Ý Viễn có điều muốn nói, Lâm Mặc Ngữ lập tức chăm chú lắng nghe.

“Chỗ đó gọi là chiến trường Vĩnh Hằng, là một nơi rất nguy hiểm.”

“Trong nguy hiểm, cũng chứa đầy cơ hội.”

“Không ai biết lai lịch cụ thể của chiến trường Vĩnh Hằng, ta không biết, lão Mạnh cũng không biết.”

Mạnh An Văn liếc mắt nhìn ông, đang êm đẹp sao phải tự nhiên nhắc đến mình làm gì chứ?

Bạch Ý Viễn không để ý, nói: “Chiến trường Vĩnh Hằng chia làm ba phần.”

Lúc này, trong lòng bàn tay Bạch Ý Viễn xuất hiện một chùm sáng.

Chùm sáng dần dần biến hình, hình thành nên một bản đồ lập thể.

Trên bản đồ có hai huyền phù đại lục lơ lửng, ở giữa còn có một lỗ đen thật lớn, nhìn có hơi giống vòng xoáy lối vào của phó bản.

“Đây chính là bản đồ của chiến trường Vĩnh Hằng, có thể chia nó làm ba tầng.”

“Thượng tầng, hạ tầng và tầng sâu.”

“Mỗi một tầng đều có liên hệ với nhau nhưng cũng độc lập với nhau. Tồn tại riêng lẻ không can thiệp vào chuyện của nhau.”

“Tóm lại, là một loại mối liên hệ rất kì lạ.”

“Ta muốn dẫn ngươi tới thượng tầng.”

“Từ cấp 70 trở lên không thể vào không gian thượng tầng, bọn họ đều ở hạ tầng.”

“Tương tự, từ cấp 70 trở xuống cũng không vào được không gian hạ tầng.”

“Trong lúc lên xuống các tầng, có xác suất một một phần mười rằng sẽ xuất hiện lối đi không gian. Lúc đó, quy tắc sẽ bị phá hỏng, ngẫu nhiên cũng sẽ có người từ hạ tầng đi lên thượng tầng.”

“Chỉ là, thời gian bọn hắn có thể ở lại thượng tầng rất ngắn, nhiều nhất là không quá một giờ.”



Bạch Ý Viễn nói cực kỳ cẩn thận.

Hoàn toàn không giống tính cách tùy tiện của ông lúc bình thường.

Lâm Mặc Ngữ nghe rất nghiêm túc, không bỏ sót một chi tiết nào.

Mạnh An Văn càng nhíu chặt mày hơn, cuối cùng cũng không nhịn được: “Ngươi định nói hết chuyện từ thuở khai thiên lập địa à, mãi không nói đến vấn đề trọng tâm.”

“Bình thường sao không thấy ngươi nói nhảm nhiều như vậy, hôm nay uống lộn thuốc à?”

Bạch Ý Viễn cũng ý thức được hình như mình đang nói quá dài dòng.

Ông thật sự không quen làm việc này.

Phải nói là ông không biết dạy học trò, trước kia ông rất đơn giản và thô bạo, chỉ dạy đại khái qua loa mà thôi.

Hiện giờ thì lại rất cẩn thận, không bao giờ có chuyện ngược lại.

“Hay là ngươi nói đi?” Bạch Ý Viễn xin Mạnh An Văn giúp đỡ.

Mạnh An Văn thở dài: “Tương truyền, từ thời đại xa xưa không biết rõ, Nhân tộc, Vực Thẳm, Long tộc đã từng bộc phát một lần đại chiến, chiến trường Vĩnh Hằng cũng được hình thành trong thời đại đó.”

“Trận đại chiến ấy là trận chiến ác liệt mà trước đó chưa từng có, đánh nát không gian, ngăn cách thời gian.”

“Bên trong chiến trường Vĩnh Hằng, chôn vùi những thần vật, cường giả, linh hồn của cả một thời đại. Ý chí của bọn hắn kéo dài không tiêu tan, dần dà tạo thành đủ loại quái vật, hiểm địa, bí cảnh và phó bản.”

“Cùng với nguy hiểm ẩn chứa, cũng có cơ hội. May mắn thì có thể thu hoạch được thần vật và các loại cơ duyên lưu lại từ thời xa xưa.”

“Ngoại trừ chức nghiệp giả Nhân tộc chúng ta, bên trong chiến trường Vĩnh Hằng, còn có Ác Ma Vực Thẳm, chiến sĩ Long tộc đang hoạt động.”

“Cho nên, nguy hiểm không chỉ đến từ Thượng Cổ, mà phần nhiều hơn là đến từ dị tộc.”
Bình Luận (0)
Comment