Chương 433: Chiến trường Vĩnh Hằng hoang vu, gặp lại Ma Đao Vực Thẳm! (2)
Mạnh An Văn cũng không nói cho hắn điều này, tránh hắn quá chủ quan.
Hai người đều không ngừng nói với hắn, chiến trường Vĩnh Hằng nguy hiểm đến cỡ nào.
Cho nên, Lâm Mặc Ngữ rất cẩn thận.
Hai Khô Lâu chiến sĩ xuất hiện ở bên cạnh, một trái một phải.
Tiếng rắc rắc làm hắn thấy an tâm, ngẫu nhiên lựa chọn một phương hướng để tiến về phía trước.
Lâm Mặc Ngữ nhìn qua bản đồ mô phỏng mà Bạch Ý Viễn đưa cho hắn.
Cũng nói cho hắn, trong chiến trường Vĩnh Hằng, không có phương hướng cụ thể.
Tất cả phương hướng đều chỉ có thể là tương đối, thỉnh thoảng cũng sẽ có thay đổi.
Đã rất nhiều năm Bạch Ý Viễn không đến thượng tầng rồi, rốt cuộc không gian trong thượng tầng thay đổi như thế nào, ông cũng không dám chắc.
Cuối cùng còn phải dựa vào Lâm Mặc Ngữ tự mình thăm dò.
Quả thực nơi Mạnh An Văn chọn cho Lâm Mặc Ngữ rất an toàn.
Đi một hồi vẫn không có thứ gì.
Chỉ có vài gò núi nhỏ, trập trùng lên xuống.
Ở nơi xa xôi, loáng thoáng còn có thể nhìn thấy vài cái bóng của dãy núi cao.
Tia sáng quá mờ, thật sự không thể nhìn thấy rõ những thứ ở khoảng cách xa, cũng chỉ khoảng một, hai trăm mét là cùng.
Cuối cùng, Lâm Mặc Ngữ gặp được một con quái vật đang trôi nổi không có mục đích.
Hắn và quái vật cách xa nhau hơn trăm mét.
Khi hắn phát hiện ra quái vật, quái vật cũng phát hiện ra hắn.
Toàn thân quái vật có khói đen bốc lên, giống như mới được vớt ra từ trong đống lửa.
Một khuôn mặt có ba phần giống người, ba phần giống ác ma, trên thân còn có đặc thù của dã thú.
Quái vật nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ, hé miệng, lộ ra răng nanh sắc bén.
“Cảm ứng thật là nhạy bén.”
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ hơi biến động, Khô Lâu chiến sĩ đang muốn ra tay.
Bỗng nhiên, quái vật biến mất khỏi tầm mắt.
“Không thấy đâu, chạy trốn rồi à?”
Một giây sau, trên người chợt bị siết chặt.
Mặt đất dưới chân lặng lẽ nứt ra, một luồng ngọn lửa lao ra từ dưới đất.
Áo Giáp Hài Cốt trên người sáng lấp lánh, chặn được ngọn lửa.
Trong ngọn lửa, một chủy thủ sắc bén mang theo tia sáng lạnh đâm tới.
Phịch một tiếng, chủy thủ bị Áo Giáp Hài Cốt ngăn lại.
Ngọn Lửa Linh Hồn của hai Khô Lâu chiến sĩ hai bên trái phải mạnh mẽ nảy lên, Lâm Mặc Ngữ nhận công kích, bọn chúng đương nhiên sinh ra phản ứng theo bản năng.
Hai thanh đại đao mang theo ánh sáng vàng nhàn nhạt chém về phía quái vật.
Từ khi Khô Lâu chiến sĩ đạt tới cấp 30, tiến hóa thành cấp vàng, trên người bọn chúng xuất hiện từng ánh vàng.
Vàng rực giống như sao trời, thưa thớt trải rộng khắp toàn thân, bao gồm cả vũ khí đại đao.
Lúc này, đại đao chém ra như sấm chớp, tốc độ nhanh chóng đến mức chỉ thấy tàn ảnh, ánh vàng lấm tấm.
Khô Lâu chiến sĩ phản ứng cực nhanh, từ khi Lâm Mặc Ngữ bị công kích đến khi bọn chúng phát động công kích, trước sau không quá 0.5 giây.
Hai thanh đao rơi vào xuống người quái vật.
Quái vật phát ra tiếng kêu thảm, khói đen bùng lên rồi nổ tung.
Chết rồi hả?
Lâm Mặc Ngữ hơi sững sờ.
Là quái vật quá giòn, hay là Khô Lâu quá mạnh?
Khô Lâu chiến sĩ cấp 30, cấp vàng, tất cả Tứ Duy đạt tới 4 vạn.
Quả thực công kích lực hết sức kinh người.
Nhưng nếu nói có thể giết chết quái vật này dễ đến thế, Lâm Mặc Ngữ vẫn cảm thấy không có khả năng đó.
Dù sao nơi này cũng là chiến trường Vĩnh Hằng, công kích lực của con quái vật này vừa thể hiện ra cũng không yếu.
Mà lại không nhận được bất cứ nhắc nhở gì, không thu hoạch được kinh nghiệm.
Lại là một luồng ngọn lửa từ dưới đất xông ra, lần này lao tới một bên khác của cơ thể.
Vẫn là một cây chủy thủy đâm ra từ trong ngọn lửa, chọc vào Áo Giáp Hài Cốt, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Trong lòng run lên, Khô Lâu chiến sĩ phản kích một lần nữa.
Lần này ánh sáng trên đao của Khô Lâu chiến sĩ tăng vọt.
Kỹ năng: Tấn Công Cuồng Bạo!
Công kích lực là 400% sức mạnh thuộc tính, công kích lực bộc phát trong nháy mắt, chỉ tính đơn thuần sức mạnh thuộc tính thì đã cao tới 16 vạn.
Lúc kỹ năng phát động, dường như không gian cũng bắt đầu vặn vẹo.
Ánh sáng màu đỏ quấn thân, quái vật kêu thảm một lần nữa, bùm một cái rồi nổ tung, biến mất không sót lại gì.
Ngay cả ngọn lửa trên đất cũng đồng thời biến mất không còn dấu vết.
Quá trình từ đầu đến cưới diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức Lâm Mặc Ngữ không kịp sử dụng thuật Dò Thám.
Vẫn không có nhắc nhở, thể hiện rõ rằng đối phương vẫn chưa chết.
Đây mới chỉ là loại quái vật thích khách, phòng ngự yếu ớt nhưng công kích lực lại vô cùng cường đại.
Nếu như đổi thành chức nghiệp giả cấp 30 bình thường, cho dù là kỵ sĩ, chiến sĩ da dày thịt béo thì dưới tình huống bị đánh lén vừa rồi, ít nhất cũng phải trọng thương.
Nếu là chức nghiệp giả loại pháp sư phụ trợ, một chút vừa rồi cũng có thể gây chết người.