Chương 463: Hắn là một con rồng đội lốt cừu (2)
Trong chốc lát đã vượt qua hàng trăm mét và bay đến trước mặt Mị Ma Vực Thẳm.
Mị Ma Vực Thẳm hoảng sợ hét lên một tiếng rồi nhanh chóng né tránh.
Nó bay trên không trung, vô cùng linh hoạt.
Chỉ là Răng Nanh Hài Cốt quá nhanh nên nó không tránh né được hoàn toàn.
Cơ thể của nó lập tức bị ba chiếc Răng Nanh Hài Cốt đâm thủng, máu đen đặc chảy ra từ vết thương.
Nó sợ đến mức bay rất cao và không dám lao xuống.
“Ta muốn giết ngươi!”
Ánh sáng màu trắng lại xuất hiện.
Lâm Mặc Ngữ chỉ vào nó, giống như đang bắn một con chim.
Những chiếc Răng Nanh Hài Cốt lần lượt lao ra.
Mị ma sợ hãi đến mức bay vòng vòng trên không trung.
Lăng Nhất Chiến và những người ở cách đó hàng ngàn mét đều đờ mặt ra.
“Mị Ma Vực Thẳm đang bay trên trời phải không?”
“Đúng là Mị ma nhưng từ những gì ta thấy thì có vẻ như hắn đang săn chim.”
“Đây là loại kỹ năng gì vậy? Nhìn thật lợi hại.”
“Trước đến giờ chưa từng nhìn thấy nó, có thể làm Mị ma sợ hãi đến như vậy thì chắc chắn rất lợi hại.”
“Mị ma không mạnh, Mị Hoặc của nó mới mạnh, đồng thời còn dẫn theo rất nhiều quái vật vậy mà.”
Mặt đất rung động lan rộng đến nơi họ đang đứng.
Biểu cảm của mỗi người đều thay đổi.
“Có quái vật tới, số lượng rất nhiều.”
“Lần này hắn gặp rắc rối lớn rồi.”
Đúng thật là quái vật đã tới, đang lao về phía sườn núi nơi Lâm Mặc Ngữ đang đứng.
Vu Yêu tướng quân xuất hiện bên cạnh Lâm Mặc Ngữ.
Chỉ cần một tên Vu Yêu tướng quân là đủ rồi.
Lâm Mặc Ngữ chưa bao giờ nghĩ đến việc bộc lộ hết toàn bộ sức mạnh của mình.
Vẫn còn hơn chín ngày nữa, hãy đến từng chút một đi.
Quân đoàn Vong Linh cũng xuất hiện cùng với Vu Yêu tướng quân.
Khô Lâu chiến sĩ cũng chủ động dồn dập lao xuống sườn núi để tiếp đón quái vật.
Bọn Khô Lâu pháp sư đã bắt đầu tập trung hỏa lực.
Bầu trời tràn ngập ánh sáng màu đỏ.
Kỹ năng: Lời Nguyền Sát Thương!
Một thanh kiếm sắc bén đẫm máu cũng xuất hiện trên đỉnh đầu của lũ quái vật.
Đối với Lâm Mặc Ngữ mà nói, số lượng nhiều đến mấy cũng không có ý nghĩa gì.
Sau khi Lâm Mặc Ngữ dùng Lời Nguyền Sát Thương, lại tiếp tục chĩa những Răng Nanh Hài Cốt về phía Mị ma.
Bắn chim!
Mị Ma Vực Thẳm tức giận hét lên nhưng lại không thể làm gì Lâm Mặc Ngữ.
Nó không có năng lực tấn công mạnh mẽ, ngoài kỹ năng Cú Sốc Tinh Thần thì kỹ năng mạnh nhất của nó là Mị Hoặc.
Mị Hoặc không có tác dụng với Lâm Mặc Ngữ, đứng cách quá xa nên không thể dùng Cú Sốc Tinh Thần được.
May mắn thay, những người bị nó khống chế đã đến.
“Ngươi đi chết đi!”
Mị Ma Vực Thẳm giận dữ hét lên, ngược lại giọng nói phát ra lại nhẹ nhàng như đang làm nũng.
Khiến người ta nghe xong cũng sẽ mềm lòng.
Đáng tiếc Lâm Mặc Ngữ lại có ý chí sắt đá, không động lòng một chút nào.
Khô Lâu chiến sĩ tiến tới đón lấy lũ quái vật ở phía trước.
Pháp trượng của Vu Yêu tướng quân dừng lại, tất cả Khô lâu đều đồng loạt được bổ sung trạng thái.
Khô Lâu chiến sĩ nhốn nháo bùng nổ kỹ năng.
Khô Lâu pháp sư cũng đồng loạt giải phóng các kỹ năng.
Giết!
Lũ quái vật phía trước chưa kịp phản ứng đã trực tiếp bị giết chết.
Ầm!
Có một tiếng nổ lớn.
Mặt đất rung chuyển dữ dội.
Mị Ma Vực Thẳm đang bay trên không trung cũng bị giật mình.
Cúi đầu xuống, càng có nhiều vong hồn xuất hiện hơn.
Cái quái quỷ gì đây?
Tại sao quái vật mà nàng ta khống chế đều đã chết hơn một nửa, chỉ còn lại mấy con?
Sau đó lại có hai tiếng nổ nữa vang lên.
Tất cả những con quái vật còn lại cũng chết hết.
Mị Ma Vực Thẳm sợ hãi nhìn Lâm Mặc Ngữ.
“Rốt cuộc ngươi là ai…”
Lâm Mặc Ngữ khẽ mỉm cười: “Chức nghiệp giả Nhân tộc.”
Sức mạnh của Răng Nanh Hài Cốt rất vừa ý hắn.
Sau khi năng lực tinh thần dâng trào, quả thật sức mạnh của Răng Nanh Hài Cốt đã tăng lên rất nhiều, gần như tăng gấp đôi…
Săn chim đủ rồi, tiếp theo có thể thử Ngọn Lửa Linh Hồn một chút.
Mị Ma Vực Thẳm nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Mặc Ngữ thì cảm thấy có gì đó không ổn.
Nàng ta hét lên và xoay người bỏ chạy.
“Ngươi không trốn thoát được đâu!”
Ngọn lửa bốc cháy hừng hực trong lòng bàn tay.
Một đốm lửa nhỏ đột nhiên rơi xuống đầu của Mị ma.
Nỗi đau không thể chịu nổi xuyên thẳng vào linh hồn.
Mị ma hét lên, suýt chút nữa đã té từ trên không xuống đất.
Nàng ta chịu đựng cơn đau dữ dội, không dám nhìn lại và bay về hướng xa xa với tốc độ nhanh nhất từng có trong đời.
Trong mắt Lâm Mặc Ngữ hiện lên vẻ hài lòng, hiệu quả rất tốt.
Lại dùng Ngọn Lửa Linh Hồn lần nữa.
Mị Ma Vực Thẳm lại hét lên thảm thiết.
Có thể thấy cả người nàng ta đều đang run rẩy nhưng cũng không dám dừng lại chút nào.
Dừng lại không phải là vấn đề đau đớn mà là phải chết.