Chương 475: Là Lâm Mặc Ngữ, mau trốn đi! (1)
Tinh thần lực hơi động một chút, dùng tinh thần lực làm cầu nối, nối liền hai tinh thể.
Hai tinh thể một đỏ một xanh đồng thời tỏa ra ánh sáng nhạt, như dòng nước dung hợp vào nhau.
Nửa phút sau, một vật phẩm mới tinh xuất hiện trong tay Lâm Mặc Ngữ.
Bề ngoài của nguyên tố Thần Thạch biến thành bảo thạch hình lục giác, một nửa lộ ra ánh sáng Hỏa Diễm đỏ, một bên lộ ra ánh sáng nguyên tố độc màu xanh lá.
Cả hai phân biệt rõ ràng, không liên quan tới nhau nhưng lại phụ thuộc lẫn nhau, vô cùng cân bằng.
[Nguyên tố Thần Thạch (Lửa, độc): Sử dụng lúc chuyển chức lần ba, có thể tăng 5% tỉ lệ thăng hoa chức nghiệp.]
Nguyên tố Thần Thạch sau khi dung hợp hai loại nguyên tố, chỉ tăng 5% tỉ lệ thăng hoa chức nghiệp, cũng không coi là cao.
Chỉ có khi dung hợp được thêm càng nhiều nguyên tố vào một chỗ, mới có thể khiến tỷ lệ tăng thêm một bước.
Lâm Mặc Ngữ thu hồi nguyên tố Thần Thạch, sau đó lại lấy ra đá quý cực độc.
Trước khi sử dụng, Lâm Mặc Ngữ triệu hồi một quân đoàn Vong Linh để tiến hành bảo vệ.
Lại mặc một tầng Áo Giáp Hài Cốt lên cho mình.
Hắn cũng không biết sử dụng đá quý cực độc cần bao lâu, sẽ phát sinh tình huống như thế nào.
An toàn là hàng đầu.
Tinh thần lực kích hoạt đá quý cực độc.
Đá quý cực độc lập tức nổ tung, hóa thành một tầng sương mù màu xanh lá bao phủ Lâm Mặc Ngữ.
Áo Giáp Hài Cốt không kích hoạt, chứng tỏ sương mù màu xanh lá vô hại.
Sương mù màu xanh lá xoay tròn vòng quanh Lâm Mặc, tản ra ánh sáng nhàn nhạt, có mấy phần tương tự với khi sử dụng quyển trục kỹ năng.
Ánh sáng xanh lá càng ngày càng rực rỡ, khiến xung quanh cũng nhuộm màu xanh lá.
Đám người Lăng Nhất Chiến thấy vậy thì tò mò.
“Đội trưởng, hắn đang làm cái gì thế?”
Lăng Nhất Chiến nhìn qua, như có điều suy nghĩ: “Hắn hẳn là đang sử dụng đá quý cực độc.”
Đá quý cực độc, chính là vật phẩm đặc thù rơi xuống từ Đại Địa Xúc Long Thần.
Lăng Nhất Chiến cũng không rõ tác dụng cụ thể lắm, thật ra có rất ít người có thể biết chính xác.
Đại Địa Xúc Long Thần không dễ giết, thường phải tốn rất nhiều, rất nhiều năm mới bị giết một lần.
Không biết đã qua bao lâu từ lần trước Đại Địa Xúc Long Thần bị giết.
…
Sử dụng đá quý cực độc, thuộc tính của bản thân phát sinh biến hóa, giảm bớt 50% với tổn thương nguyên tố độc.
Đây là giảm bớt 50% tổn thương cuối cùng, lại thêm Kháng Cự Nguyên Tố, bây giờ có được giảm 4 lần tổn thương.
Giảm tổn thương đối với nguyên tố độc đã đạt tới 8 lần.
Ánh sáng xanh vẫn đang kéo dài, càng ngày càng chói sáng.
Mấy phút sau, Lâm Mặc Ngữ ở giữa ánh sáng, thấy được một vầng sáng màu xanh lá tản ra bên ngoài.
Trong chốc lát, lướt qua khu vực rộng lớn mấy ngàn mét.
Khu vực bị vầng sáng màu xanh lá lướt qua trở nên mục nát trong khoảnh khắc.
Một khu vực lớn hóa thành đất chết.
Độc, độc vô cùng mãnh liệt!
[Thu hoạch được kỹ năng: Kịch Độc Tinh Hoàn (Cấp 1).]
[Kịch Độc Tinh Hoàn (Cấp 1): Hình thành sát thương độc tố trong phạm vi 1 mét, mỗi giây tạo thành tương đương với sát thương của 10 điểm sức mạnh, thời gian duy trì trong 1 giây.]
Ánh mắt Lâm Mặc Ngữ lộ vẻ vui sướng.
Không ngờ thật sự nắm giữ mới kỹ năng.
Kịch Độc Tinh Hoàn, ở cấp 1 có vẻ cũng không mạnh.
Cho dù là sau khi tăng trưởng 40 lần, cũng chính là phạm vi 40 mét, mỗi giây gây ra sát thương 400 điểm sức mạnh, thời gian duy trì 40 giây.
Còn không thoải mái bằng Khô Lâu chiến sĩ đi lên chém một đao, sát thương cao hơn hơn mấy chục lần.
Nhưng nếu như chờ cấp độ tăng lên…
Vật sát thương sẽ kinh người.
Đồng thời với thu hoạch được kỹ năng, Lâm Mặc Ngữ không khỏi cảm thán một tiếng.
Lại phải luyện kỹ năng!
Trong điện Hồn Thiêng, Bạch Ý Viễn ngồi xếp bằng.
Ông thông qua dấu ấn linh hồn Lâm Mặc Ngữ để lại, cảm nhận được trạng thái của Lâm Mặc Ngữ.
Trước đây không lâu, dấu ấn linh hồn bỗng nhiên nhảy lên mấy lần, khiến Bạch Ý Viễn chú ý.
“Tiểu tử này, hình như tinh thần lực mạnh lên.”
“Mà còn mạnh lên không ít!”
“Là đụng phải cơ hội gì sao?”
Cùng với tinh thần lực của Lâm Mặc Ngữ mạnh lên, dấu ấn ắn để lại trong điện Hồn Thiêng cũng đang mạnh lên.
Không bao lâu sau, trên mặt Bạch Ý Viễn lộ vẻ kinh hãi.
Trên dấu ấn linh hồn của Lâm Mặc Ngữ, bị một vòng ánh sáng đỏ bao phủ.
“Nguyên Thủy Phù Văn, tiểu tử này vậy mà đạt được Nguyên Thủy Phù Văn.”
“Lúc này mới được mấy ngày, vậy mà đã gặp vận may.”
Nói thì nói như thế nhưng nét mặt của ông đã sớm bán nội tâm của mình.
Vẻ vui sướng trên mặt không thể nào che giấu được.
“Tiểu tử, tiếp theo chính là khảo nghiệm của ngươi, nhất định phải chịu đựng đấy.”
Bạch Ý Viễn nói, hiện tại ông cũng lực bất tòng tâm, chỉ có thể ở trong điện Hồn Thiêng trông coi.
Điện Hồn Thiêng bình thường không có ai đến, một mình ông ngồi ở bên trong, không ảnh hưởng đến bất cứ ai.
Cửa lớn mở ra, một lão nhân tóc trắng xoá đi đến.
Mặc dù lão nhân đã lớn tuổi nhưng tinh thần khỏe mạnh, dáng vẻ hiên ngang.