Chương 476: Là Lâm Mặc Ngữ, mau trốn đi! (2)
Bên cạnh lão nhân, có một con kỳ lân toàn thân bị Điện Quang quấn quanh đi theo.
Thánh Lôi Kỳ Lân, sự tồn tại độc nhất vô nhị trong toàn bộ đế quốc Thần Hạ.
Chủ nhân của nó, Mạc Tinh Hải cũng giống như Bạch Ý Viễn, là cường giả cấp Thần trong đế quốc Thần Hạ.
Triệu Hồi sư cấp Thần suy nhất.
Bạch Ý Viễn kinh ngạc nói: “Lão Mạc, sao ngươi lại tới đây.”
Mạc Tinh Hải liếc mắt nhìn ông: “Ngươi ngồi ở chỗ này làm gì?”
Bạch Ý Viễn nói: “Học trò của ta đi đến chiến trường Vĩnh Hằng, ta tới đây nhìn chằm chằm, ngươi thì sao?”
Mạc Tinh Hải nói: “Cháu gái của ta đi đến chiến trường Vĩnh Hằng, ta cũng tới nơi này nhìn chằm chằm.”
Hai người liếc nhau một cái, bỗng nhiên cười ha hả.
Hai người đã từng là chiến hữu, kề vai chiến đấu vô số lần, quan hệ đương nhiên tốt.
Mạc Tinh Hải ngồi xuống bên cạnh Bạch Ý Viễn, kỳ quái nói: “Ngươi thu học trò hồi nào, sao ta không biết?”
“Vừa thu không bao lâu.” Bạch Ý Viễn vừa cảm nhận dấu ấn linh hồn của Lâm Mặc Ngữ, vừa nói chuyện với Mạc Tinh Hải.
Mạc Tinh Hải cũng đã tìm được dấu ấn linh hồn của Mạc Vận, cảm ứng một chút, xác định không sao, lúc này mới yên tâm lại: “Thế nào, được không?”
Bạch Ý Viễn gật đầu: “Tư chất Siêu Thần.”
Mạc Tinh Hải lập tức kinh ngạc.
Có thể được Bạch Ý Viễn nhận xét như này, cả Nhân tộc, có một không hai.
Bạch Ý Viễn cười ha ha: “Hai ngày trước, nghe nói cháu gái bảo bối của ngươi thăng hoa chức nghiệp thành công, chúc mừng.”
Mạc Tinh Hải nở nụ cười: “Đứa cháu gái này của ta quả thật không tệ.”
“Đúng thế nhưng không so được với học trò của ta.” Bạch Ý Viễn nhếch miệng cười.
“Nhưng học sinh của ngươi có thể lợi hại cỡ nào chứ, tư chất Siêu Thần, ngươi cũng quá khoa trương rồi.” Mạc Tinh Hải không tin.
Mạc Vận đã cực kỳ ưu tú rồi, trong cùng thế hệ, chắc chắn phải đứng thứ ba.
Hiện giờ thăng hoa chức nghiệp thành công, càng có thể đứng hàng nhất.
Nếu nói ngay cả nàng ấy cũng không thể bằng…
Vậy tư chất phải mạnh đến mức nào.
“Cháu gái nhà ngươi quen biết học trò nhà ta, Niết Bàn Tinh là do hắn giúp làm ra đấy.”
Mạc Tinh Hải lập tức biết học trò của Bạch Ý Viễn là ai, không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
“Ngươi lại là lão sư của hắn…”
…
Lâm Mặc Ngữ mang theo cột sáng màu đỏ tiến lên.
Kỹ năng thỉnh thoảng nhỏ hai lần mới thu hoạch được, Quầng Sáng Kịch Độc.
Sau khi tiêu hao một phần tinh thần lực, lại gặm thêm một cái đùi Đại Địa Xúc Long Thần.
Từ đầu tới cuối, tinh thần lực vẫn luôn duy trì trên tám phần.
Ròng rã tám ngày trời, đi từ lãnh địa Phệ Hồn Trùng, đi tới khu vực trung tâm chiến trường Vĩnh Hằng.
Nghiêm chỉnh mà nói, chỉ vừa mới bước vào khu vực trung tâm.
Theo như Lăng Nhất Chiến nói, khu vực trung tâm nguy hiểm hơn bên ngoài nhiều, mà diện tích cũng lớn hơn.
Bắt đầu từ khi bước vào khu vực trung tâm, muốn đi đến khu vực trung tâm thật sự, chí ít còn phải đi một tháng.
Mà bí cảnh Thần Tuyển Lâm Mặc Ngữ muốn tìm, phần lớn thời điểm đều xuất hiện ở khu vực gần trung tâm.
Cái gọi là khu vực trung tâm, cũng không có ranh giới cố định đặc biệt.
Lúc nào không gặp quái dưới cấp 50 nữa thì đó chính là khu vực trung tâm.
Khu vực trung tâm là thế giới thuộc về quái vật cấp 50 trở lên.
Đồng thời, Ác Ma Vực Thẳm và chức nghiệp giả có thể hoạt động ở đây, không có tồn tại dưới cấp 50.
Lâm Mặc Ngữ ở đây tuyệt đối thuộc về loại khác biệt.
Một chức nghiệp giả Nhân tộc cấp 30, không có đội ngũ, không có trưởng bối dẫn theo.
Chỉ vẻn vẹn có hai Khô Lâu cùng cấp 30, đồng thời thuộc tính nhìn có vẻ rất tốt.
Ở đây chắc chắn là thuộc về loại đồ ăn.
Là cái loại mà quái vật gặp đều muốn nếm thử một miếng.
Ánh sáng đỏ tận trời, Lâm Mặc Ngữ giống như một chiếc đèn chiếu sáng cực lớn, đi tới chỗ nào cũng chiếu lấp lánh.
Lăng Nhất Chiến vẫn theo sát phía sau như cũ, ở phạm vi vài trăm mét bên ngoài, cũng không tới gần.
Cũng không phải là Lâm Mặc Ngữ không cho bọn hắn tới gần, mà là như thế quá nguy hiểm.
Sau khi đi ra khỏi lãnh địa của Đại Địa Xúc Long Thần, chỉ mới qua gần nửa ngày, lại có người không có mắt tìm tới cửa.
Mấy ngày qua, có hơn trăm tên chức nghiệp giả Long tộc chết trong tay Lâm Mặc Ngữ.
Theo Lâm Mặc Ngữ thấy, những chức nghiệp giả Long tộc này cực kỳ thân thiện, chủ động tới cửa đưa trang bị, đưa quân công, đưa kinh nghiệm.
Quân công đã đạt tới 20 vạn.
Trong mấy ngày này, cũng có chức nghiệp giả Nhân tộc tới.
Phát sinh tiếp xúc với Lâm Mặc Ngữ.
Có một số người đưa ra đề nghị có thể bảo vệ Lâm Mặc Ngữ nhưng đều bị Lâm Mặc Ngữ từ chối.
Giống như hôm đó từ chối Lăng Nhất Chiến vậy.
Những người này cũng không dây dưa, nhanh chóng rời đi.
Khi bọn họ nhìn thấy đám người Lăng Nhất Chiêu sau lưng Lâm Mặc Ngữ, ai cũng lộ ra vẻ mặt thì ra là thế.