Chương 490: Đều muốn truy sát Lâm Mặc Ngữ, Nguyên Thủy Phù Văn có vấn đề (2)
Mạc Vận nhìn thấy phù văn xuất hiện trong lòng bàn tay của Lâm Mặc Ngữ, liên tục hỏi: “Không gian Nguyên Thuỷ nằm ở đâu vậy?”
“Hạ tầng!”
Nghe thấy câu trả lời của Lâm Mặc Ngữ, khuôn mặt xinh đẹp của Mạc Vận lập tức nhăn lại.
Nàng ấy thất vọng nói: “Sao lại là hạ tầng, xem ra trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không có cơ hội đến đó.”
Vị trí xuất hiện của không gian Nguyên Thuỷ mỗi lần đều sẽ khác nhau.
Đôi khi ở thượng tầng, đôi khi ở hạ tầng, có lúc sẽ chạy đến tầng sâu.
Chỉ có người được Nguyên Thủy Phù Văn công nhận thì mới có thể biết được vị trí cụ thể, sau đó mới có tư cách tiến vào.
Lần này không gian Nguyên Thuỷ xuất hiện ở hạ tầng, hạ tầng thì phải hoàn thành chuyển chức lần ba ở cấp 70 thì mới có thể vào được.
Với cấp độ hiện tại của bọn họ thì chắc chắn sẽ không vào đó được.
Cho dù là có thể đi thì Mạc Vận cũng không dám đi.
Nàng ấy mới cấp 41, Lâm Mặc Ngữ cũng chỉ mới cấp 30.
Dù Lâm Mặc Ngữ có mạnh đến đâu cũng không thể đánh lại chức nghiệp giả chuyển chức lần ba cấp 70 hay là ác ma cấp cao cấp 70 trở lên.
Đến lúc đó, có thể ngay cả cơ hội trốn thoát cũng không còn.
Mạc Vận thở dài, tự an ủi mình: “May mà không phải tầng sâu, vậy thì kiểu gì cũng sẽ có cơ hội.”
Bạch Ý Viễn và Lâm Mặc Ngữ đã từng nói về một vài chuyện liên quan đến Nguyên Thủy Phù Văn nhưng cũng chưa từng đi sâu vào chi tiết.
Có lẽ ông chưa bao giờ ngờ tới, lần này Lâm Mặc Ngữ tới chiến trường Vĩnh Hằng lại có thể nhận được Nguyên Thủy Phù Văn.
“Có lối đi thời không để đi xuống hạ tầng không?” Lâm Mặc Ngữ nhìn sang, ánh mắt mang theo sự dò hỏi.
Mạc Vận lắc đầu nói: “Lối đi thời không cũng chỉ có thể đi từ tầng dưới lên tầng trên, với tình huống không động thủ thì có thể ngưng lại khoảng một tiếng đồng hồ.”
“Nếu động thủ với ai đó, thời gian ngưng lại sẽ rút ngắn hơn nữa, có thể chỉ còn có vài phút”.
Lâm Mặc Ngữ đoán đây chính là quy tắc: “Không có cách khác à?”
Mạc Vận nghiêng đầu suy nghĩ một lát: “Ngoại trừ đạt đến cấp 70, hình như vẫn còn một cách khác để có thể đi vào hạ tầng…”
“Nghe nói ở trung tâm khu vực lõi có một con đường dẫn xuống hạ tầng.”
“Nhưng nơi đó có BOSS canh giữ, muốn tiến vào lối đi thời không thì phải giết con BOSS thế giới kia trước đã.”
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Cấp bao nhiêu?”
Mạc Vận nhẹ giọng nói: “Cấp 68, nghe nói từ trước đến nay chưa có ai giết được nó, nó cũng là BOSS duy nhất chưa từng bị giết chết ở chiến trường Vĩnh Hằng.”
“Từng có một cường giả cấp cao thông qua lối đi thời không đi từ hạ tầng lên thượng tầng chỉ để tiêu diệt nó.”
“Kết quả vẫn không giết được nó, không những thế, vị cường giả cao cấp đó còn bị thương nặng, là loại vết thương rất khó chữa lành.”
Nói đến đây, ánh mắt của Mạc Vận thay đổi, tựa như nàng ấy đã tận mắt chứng kiến trận chiến đó vậy.
Giọng nói càng trở nên trầm thấp hơn: “Con BOSS đó rất đáng sợ, rất nhiều chức nghiệp giả đã chết trong tay nó.”
“Thời gian cứ thế trôi qua, không có ai dám đến khu vực đó nữa. Liên quan đến lối đi thời không, ta cũng chỉ nghe nói sơ qua mà thôi, hoặc cũng có thể là không hề tồn tại cái lối đi đó.”
“Đợi sau khi ngươi hoàn thành chuyển chức lần ba ở cấp 70 rồi hẵng đi đến hạ tầng. Dù sao Nguyên Thủy Phù Văn cũng sẽ không chạy đi đâu, lần di chuyển trước đó của không gian Nguyên Thuỷ là 26 năm trước, cách lần di chuyển tiếp theo vẫn còn 74 năm.”
Ý trong lời của Mạc Vận là bảo Lâm Mặc Ngữ đừng nghĩ đến việc đi đánh BOSS.
Cứ thành thật đạt cấp 70 đi rồi sau đó lại đến không gian hạ tầng.
Sau mỗi lần di chuyển, không gian Nguyên Thuỷ sẽ rơi ra chín lá Nguyên Thủy Phù Văn.
Chín lá Nguyên Thủy Phù Văn này sẽ nằm rải rác trên khắp chiến trường Vĩnh Hằng, có khả năng sẽ rơi ở thượng tầng, hạ tầng, thậm chí ở tầng sâu.
Tương tự như vậy, không gian Nguyên Thuỷ sẽ xuất hiện ngẫu nhiên ở một nơi nào đó.
Chỉ khi có được một trong những lá Nguyên Thủy Phù Văn, đồng thời duy trì trong mười ngày liên tục, hoàn thành quá trình dung hợp với nó thì hắn mới có được tư cách tiến vào không gian Nguyên Thuỷ.
Quá trình di chuyển diễn ra mỗi một trăm năm một lần, giả sử ngươi có được Phù Văn, lại không vào được không gian Nguyên Thuỷ.
Một lúc nào đó, Nguyên Thủy Phù Văn cũng sẽ biến mất.
Đã từng có một người trước nửa năm không gian Nguyên Thuỷ di chuyển mới có được Phù văn, kết quả là còn chưa đuổi kịp không gian Nguyên Thuỷ thì nó đã di chuyển mất rồi.
Đương nhiên, phù văn đó sẽ không còn giá trị nữa, vậy là đã lãng phí một cơ duyên lớn.
Lâm Mặc Ngữ hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Mạc Vận: “Trong lòng ta đã có tính toán.”