Chương 491: Ký ức ngày xưa, chữ viết Hoa Hạ (1)
Mạc Vận như thở phào nhẹ nhõm, chuyển chủ đề: “Nguyên Thủy Phù Văn của ngươi đã dung hợp xong, nhận được kỹ năng gì vậy? Nghe nói kỹ năng của Nguyên Thủy Phù Văn mạnh lắm.”
Lâm Mặc Ngữ cũng chẳng giấu diếm, kể một lượt hết tất cả kỹ năng mà mình mới nhận được.
Sự hiểu biết về Nguyên Thủy Phù Văn của Mạc Vận vượt xa Lâm Mặc Ngữ.
Bạch Ý Viễn cũng chưa bao giờ nói chi tiết đến vậy với Lâm Mặc Ngữ.
“Nguyên Thủy Phù Văn đặc biệt thần kỳ, tất cả kỹ năng mà nó mang theo sẽ biến hóa theo mỗi chức nghiệp.”
“Cùng một phù văn nhưng khi ở trên người các chức nghiệp khác nhau thì kỹ năng cũng sẽ khác nhau.”
“Phù văn này rất hợp với ngươi, tăng tổng sát thương trong 30 giây, nếu như biết cách sử dụng thì hiệu quả sẽ cực kỳ cực kỳ đáng kinh ngạc.”
Mạc Vận đã thử tưởng tượng một chút.
Nếu kỹ năng này phát huy trên người nàng ấy thì sẽ tăng gấp 10 lần sát thương trong vòng 30 giây.
Dùng để đánh quái vật nhỏ thì có vẻ như không cần thiết.
Dùng để đánh với BOSS thì có vẻ như không đủ.
Hiệu quả vô cùng hạn chế.
Chỉ có chức nghiệp giống như Lâm Mặc Ngữ, sở hữu số lượng lớn vật triệu hồi thì mới có thể tạo ra sát thương đáng kể trong vòng 30 giây.
Nàng ấy mang theo vẻ thán phục mà lặp lại liên tục hai lần từ “cực kỳ”.
Đương nhiên Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ điều này hơn nàng ấy.
Mạc Vận tiếp tục cảm thán: “Nguyên Thủy Phù Văn quá thần kỳ, mấy năm trở lại đây, rất nhiều cường giả cấp Thần muốn nghiên cứu kỹ lưỡng nhưng tiếc là thật sự không thể nào hiểu rõ được nó.”
“Dường như mỗi nét vẽ của Nguyên Thủy Phù Văn đều mang theo chân lý sâu sắc nhất, khiến người ta vì nó mà mê mẩn.”
“Nếu đời này ta có thể nghiên cứu ra được một tấm Nguyên Thủy Phù Văn, vậy ta chẳng còn gì phải hối tiếc thêm nữa.”
Lúc này, trong mắt Mạc Vận chứa đầy sự khao khát đầy chân thành, nêu lên giấc mơ của chính nàng ấy.
Nhìn dáng vẻ này của nàng ấy, Lâm Mặc Ngữ mới nhìn vào lòng bàn tay mình: “Chỉ là một chữ [Binh] thôi mà, có gì mà thần kỳ…”
Không đúng…
Lâm Mặc Ngữ lập tức kinh hãi!
Phù Văn trước mắt, bất ngờ lại là một chữ [Binh].
Không phải chữ viết của thế giới này, mà là của thế giới trước, chữ viết Hoa Hạ: Binh!
Hắn đã quá quen thuộc với chữ viết Hoa Hạ.
Thế cho nên vừa nhìn thấy thì lập tức không phản ứng kịp.
Nguyên Thủy Phù Văn, sao lại xuất hiện chữ viết Hoa Hạ.
Thế này có nghĩa là gì, liệu trong không gian Nguyên Thuỷ có phải sẽ có càng nhiều thứ liên quan đến Hoa Hạ không.
Lâm Mặc Ngữ cúi đầu, hơi híp mắt lại, cảm giác như mình vừa tiếp cận được một bí mật khủng khiếp.
Thần kỳ, quá thần kỳ!
Vào lúc này, Lâm Mặc Ngữ đã sinh ra sự khao khát với không gian Nguyên Thuỷ.
Hận không thể vào đó ngay lập tức để xem thử.
Tiếc là bây giờ không đi được.
Một là giết BOSS ở chính giữa trung tâm thượng tầng, đi xuống từ lối đi.
Hoặc là thành thật thăng lên cấp 70 rồi đi vào hạ tầng của chiến trường Vĩnh Hằng từ thế giới bên ngoài.
Chỉ có hai cách đó, không còn cách nào khác.
“Ngươi đang suy nghĩ gì vậy, chẳng lẽ là đang nghiên cứu Nguyên Thủy Phù Văn.” Mạc Vận đột nhiên hỏi.
Bởi vì Lâm Mặc Ngữ vẫn luôn cúi đầu, tựa như đang nghiên cứu Nguyên Thủy Phù Văn.
Trong lời nói của Mạc Vận mang theo ý cưới: “Đừng nghiên cứu nữa, Nguyên Thủy Phù Văn không phải chỉ hai ba lần là có thể nghiên cứu ra được đâu. Muốn nghiên cứu thì ít nhất cũng phải đợi đến sau khi ngươi đến cấp 70, nếu không ngay cả tư cách nghiên cứu cũng chẳng có.”
Lâm Mặc Ngữ thu lại sự khiếp sợ ở trong mắt, ngẩng đầu nói: “Không có gì, chỉ xem qua chút thôi.”
Liên quan đến việc mình hiểu biết về Nguyên Thủy Phù Văn, tuyệt đối không được nói ra.
Ngay cả Bạch Ý Viễn cũng không được nói.
“Xem ra câu đố này phải đến không gian Nguyên Thuỷ thì mới có thể giải được.”
Lâm Mặc Ngữ thầm nghĩ, chỉ nhìn mỗi chữ [Binh] thì cũng không thể có được đáp án.
Câu trả lời thực sự chỉ có thể được tìm thấy trong không gian Nguyên Thuỷ.
Trước đó phải thăng cấp cho hẳn hoi trước.
Có thực lực mới có tư cách.
Hai người tiếp tục đi về phía khu vực cốt lõi.
Cấp độ của quái vật ở dọc đường ngày càng cao, số lượng cũng ngày càng nhiều.
Các chức nghiệp giả hành động một mình ở đây gần như đã biến mất, các chức nghiệp giả Nhân tộc ở nơi này đều hành động theo nhóm
Hơn nữa không chỉ có một đội đơn độc, vì mục đích an toàn, các đội sẽ không cách nhau quá xa.
Tín hiệu cấp cứu vẫn có tác dụng ở nơi này.
Sự đoàn kết của Nhân tộc sẽ không bao giờ là dư thừa.
Chức nghiệp giả Nhân tộc chiếm giữ một khu vực rất lớn ở đây, giữa các đội có thêm nhiều mối liên hệ, cũng không sợ Ác Ma Vực Thẳm hay Long tộc tấn công.
Chức nghiệp giả Long tộc cũng hành động theo nhóm nhưng so với Nhân Tộc thì họ phân tán hơn một chút.