Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 543 - Chương 543: Bởi Vì Ta Đã Đọc Tam (1)

Chương 543: Bởi vì ta đã đọc Tam (1)
Công lược phó bản cần thời gian, chỉ còn lại không đến 10 giờ, không kịp nữa.

Lúc này, Mộc Tiêm Tiêm bỗng nghĩ đến Lâm Mặc Ngữ và quân đoàn Vong Linh của hắn.

Tự nhủ: “Nếu hắn ở đây, chắc chắn sẽ không thành vấn đề.”

Răng rắc, răng rắc.

Tiếng bước chân vang lên.

Một quân đoàn Vong Linh tiến tới, Lâm Mặc Ngữ đi đầu, như một thống soái.

Già Lam Dạ Vũ và Mộc Tiêm Tiêm thấy Lâm Mặc Ngữ, lập tức sững sờ.

Giây lát sau, Già Lam Dạ Vũ kinh hô: “Ngươi vẫn chưa chết!”

Lời này lọt vào tai Lâm Mặc Ngữ, khóe miệng hắn không khỏi giật giật. “Ta không chết, ngươi rất ngạc nhiên à?”

Già Lam Dạ Vũ vô thức đáp: “Vậy không phải ta đã dựng lên một mộ bia vô ích sao.”

Lâm Mặc Ngữ rất muốn cho Khô Lâu chiến sĩ tiến lên cho nàng ta vài nhát.

Hắn hỏi: “Ngươi có biết nói chuyện không vậy?”

“Lâm trưởng quan!”

Trong đội ngũ Nhân tộc, Giang Hán Sơn bước ra, cúi chào Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ đột nhiên xuất hiện không chỉ khiến cho Ác Ma Vực Thẳm và Long tộc trở nên cảnh giác.

Mà các chức nghiệp giả Nhân tộc cũng nhìn về phía bên này.

Ở trong mắt bọn họ, Lâm Mặc Ngữ chỉ là một thằng nhãi ranh cấp 33.

Tuy nhìn qua quân đoàn Vong Linh rất có khí thế nhưng cũng chỉ có thể là như vậy thôi.

Loại thuộc tính rác rưởi này thì có ích lợi gì chứ, bất kỳ kỹ năng Tấn Công Tập Thể nào của pháp sư cũng có thể tiêu diệt cả đội chúng nó.

Đương nhiên, bên trong cũng có một số người quen biết Lâm Mặc Ngữ, trên mặt lộ ra nét vui mừng.

Nhất là đội ngũ của Giang Hán Sơn, bọn họ từng chứng kiến sức chiến đấu của Lâm Mặc Ngữ và hiểu nó mạnh ra sao.

Giang Hán Sơn cung kính cúi chào với Lâm Mặc Ngữ theo nghi thức quân đội.

Lâm Mặc Ngữ cũng chào đáp lễ với Giang Hán Sơn.

Lúc này, bọn họ mới chú ý tới trên vai Lâm Mặc Ngữ, nhìn qua thì không có gì đặc biệt nhưng trên huy hiệu quân nhân lại phát ra kim quang chói mắt.

Huy hiệu Thượng tá.

Người trẻ tuổi này chỉ vỏn vẹn cấp 33 mà đã là Thượng tá.

Mỗi cá nhân ở đây đều có huy hiệu quân nhân nhưng ngoại trừ Giang Hán Sơn thì không có bất kỳ ai là Thượng tá.

Từ điểm này mà nói, Lâm Mặc Ngữ đã hơn hẳn tất cả bọn họ.

Nhất là Giang Hán Sơn - người đang chào Lâm Mặc Ngữ theo nghi thức quân đội, rõ ràng Giang Hán Sơn tự nhận thấy địa vị của bọn họ không bằng Lâm Mặc Ngữ.

Điều này làm cho những ai không biết Lâm Mặc Ngữ càng thêm khâm phục.

“Xem ra người trẻ tuổi này không đơn giản.”

“Mặc dù không biết hắn mạnh ra sao nhưng cấp bậc Thượng tá là thật, ác ma và Long tộc chết trong tay hắn cũng không phải là ít.”

“Chuyện này thì khỏi bàn rồi, không biết hắn có thể thay đổi cục diện hiện tại không thôi, thời gian không còn nhiều lắm.”

“Hy vọng có thể lấy được Đại Địa Chi Tâm, Nhân tộc cần một Đại Địa Kỵ Sĩ mới.”

“Công hội Già Lam đã thông báo đến tất cả những ai mà có thể liên lạc được, chỉ là chờ tới khi bọn họ chạy tới sợ là sắp không kịp rồi.”

Lâm Mặc Ngữ đến khiến Ác Ma Vực Thẳm và Long tộc dâng lên sự cảnh giác.

Ở trong mắt bọn họ, Lâm Mặc Ngữ chỉ là cấp 33.

Quân đoàn Vong Linh cũng chỉ là Khô Lâu cấp 33, thuộc tính lại càng rối tinh rối mù.

Không đáng kể chút nào, hoàn toàn không để Lâm Mặc Ngữ vào mắt.

Trong mắt lộ ra sự khinh thường.

Chẳng qua là sau khi bọn họ thấy được huy hiệu quân nhân trên vai Lâm Mặc Ngữ, tất cả sự khinh thường đều hóa thành hoảng sợ.

Có chức nghiệp giả Long tộc mang theo sát khí trong mắt, thấp giọng nói: “Ta cảm nhận được hơi thở của Long tộc chúng ta trên người hắn.”

“Hắn đã giết rất nhiều dũng sĩ trong tộc ta.”

“Dường như ta nghe được tiếng dũng sĩ của chúng ta kêu rên.”

“Khí tức này khiến ta không nhịn được mà muốn đi qua giết hắn.”

Hắn ta thấp giọng nói nhưng cũng không có ra tay.

Lý trí nói cho hắn ta biết, không nên hành động thiếu suy nghĩ.

Muốn động cũng để cho đám ác ma động trước.

Đám Ác Ma Vực Thẳm cũng đang nhìn chằm chằm Lâm Mặc Ngữ.

Có một vị Mị Ma Vực Thẳm dùng giọng điệu êm tai nói: “Ta cảm ứng được, có Mị Ma cao cấp hạ ký hiệu ở trên người hắn. Hắn đã từng bị một vị Mị Ma cao cấp đuổi giết.”

Lời của nó lập tức gây nên sóng to gió lớn ở trong đám Ác Ma Vực Thẳm.

Bị Mị Ma cao cấp đuổi giết còn có thể sống sót, rốt cuộc Nhân tộc này có lai lịch gì.

Lâm Mặc Ngữ chạy tới trước mặt đội ngũ Nhân tộc, chỉ vào Mộc Tiêm Tiêm: “Ngươi qua đây, đi theo ta vào phó bản.”

Hắn nói với giọng điệu đương nhiên, không hề có ý hỏi Mộc Tiêm Tiêm có đồng ý không.

Cũng hoàn toàn mặc kệ Mộc Tiêm Tiêm đã cấp 59, mà chính hắn mới chỉ có cấp 33.

Mấu chốt là, Mộc Tiêm Tiêm không phản đối, nàng ta dùng giọng nói êm ái hỏi: “Hai chúng ta thôi sao?”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Đủ rồi!”

Nói xong, hắn đưa ra lời mời tổ đội với Mộc Tiêm Tiêm.

Mộc Tiêm Tiêm cũng không từ chối, không biết rõ đầu đuôi thế nào mà đã thành đồng đội của Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ dẫn theo Mộc Tiêm Tiêm, hai người đi tới phía lối vào của phó bản.
Bình Luận (0)
Comment