Chương 593: Đừng nói là đột nhập vào hang ổ của Ma Long? (1)
Lâm Mặc Ngữ không hiểu Mạnh An Văn đang cười cái gì?
Chuyện này thì có gì để cười?
Mạnh An Văn càng cười, Bạch Ý Viễn và Mạc Tinh Hải lại càng thấy xấu hổ hơn.
Lâm Mặc Ngữ nghĩ chắc chắn là có sự tình gì đó.
Mạc Tinh Hải hừ một tiếng, nói: “Lão Mạnh, ngươi cười cái rắm.”
Bạch Ý Viễn biết Mạnh An Văn đang cười chuyện gì, chung một mối thù: “Cười cái rắm, đổi lại là ngươi, ngươi có làm được không mà cười?”
Mạnh An Văn cười nói: “Năm đó hai người các ngươi mang theo một đám người đi đánh Phệ Hồn Trùng Mẫu. Kết quả mặt của Phệ Hồn Trùng Mẫu ra sao còn chưa biết đã bị Phệ Hồn Trùng Vương đánh cho bỏ chạy.”
“Sau đó vẫn còn không cam tâm, đòi đi đánh Đại Địa Xúc Long Thần. Đánh hay lắm, đánh suốt nửa tiếng đồng hồ, lại suýt chút nữa là bị trúng độc tới chết.”
“Bộ dạng lúc đó của hai người các ngươi, muốn bao nhiêu chật vật lập tức có bấy nhiêu chật vật.”
Bạch Ý Viễn khịt mũi: “Năm đó không phải ngươi cũng thế sao, bọn ta mời ngươi đi cùng, ngươi còn không chịu đi, giờ lại còn giễu cợt bọn ta cái gì chứ?”
Mạnh An Văn nói: “Ta biết rõ là sẽ không đánh lại, đi làm gì cho mất mặt chứ.”
Bạch Ý Viễn hừ một tiếng, không để ý tới Mạnh An Văn, hai lần đó đúng là hai lần thất bại ít ỏi trong cuộc đời ông.
Cũng không phải chuyện gì quá nhơ nhuốc nhưng cũng chẳng phải chuyện hay ho gì mấy.
Mạnh An Văn lại còn thường xuyên lôi chuyện này ra để trêu chọc ông.
Lần này, Mạc Tinh Hải cũng bị kéo vào, khi đó đúng là hắn ta bị Bạch Ý Viễn dụ dỗ đi đánh BOSS, kết quả là chả đánh được gì.
Lâm Mặc Ngữ hơi sửng sốt, BOSS này khó đến vậy sao? Ngay cả Bạch Ý Viễn năm đó cũng bị đánh cho rút lui.
Bạch Ý Viễn ho nhẹ để giảm bớt sự xấu hổ của mình: “Phệ Hồn Trùng Mẫu và Phệ Hồn Trùng Vương đã rơi ra vật phẩm gì?”
Lâm Mặc Ngữ thành thật nói: “Rơi ra 3 vật phẩm có giá trị, theo thứ tự là Linh Hồn Kết Tinh, Linh Hồn Đá Quý và Trứng Phệ Hồn Trùng.”
“Linh Hồn Kết Tinh có 15 viên, mỗi viên có thể tăng thêm 1000 điểm tinh thần vĩnh viễn, không hạn chế số lần sử dụng.”
“Linh Hồn Đá Quý làm tăng tốc độ phục hồi năng lực tinh thần vĩnh viễn.”
“Còn Trứng Phệ Hồn Trùng có thể nở ra Phệ Hồn Trùng Mẫu.”
Bạch Ý Viễn lại kinh ngạc thêm lần nữa: “Ngươi đã dùng Linh Hồn Kết Tinh và Linh Hồn Đá Quý chưa?”
“Dùng rồi.” Về sau nhờ có hai vật phẩm này mà Lâm Mặc Ngữ đã vô cùng thuận lợi khi ở chiến trường Vĩnh Hằng.
Bằng không thì chỉ tính đến việc chạm trán với Đại Địa Xúc Long Thần cũng đủ khiến hắn đau đầu rồi.
Ngay cả khi được uống thuốc Phục Hồi từ quân đội thì năng lực tinh thần cũng chưa chắc có thể khôi phục lại hoàn toàn.
Vả lại muốn bổ sung thêm quân đoàn Vong Linh thì tinh thần bắt buộc phải tăng lên thật nhiều.
Bạch Ý Viễn tiếp tục tra hỏi: “Vậy bây giờ thuộc tính tinh thần của ngươi đạt đến bao nhiêu rồi?”
Lâm Mặc Ngữ kiểm tra một hồi: “22300.”
Bạch Ý Viễn có hơi không dám tin, Mạc Tinh Hải lại càng cảm thán mà hô: “Tinh thần cao thật đấy!”
Thuộc tính tinh thần này đã cao hơn pháp sư cấp 40 rồi.
Nhưng hiện tại Lâm Mặc Ngữ mới cấp 35, vẫn chưa hoàn thành hai lần chuyển chức nghiệp, thuộc tính vẫn còn chưa tăng lên được.
Bạch Ý Viễn cười ha ha: “Tinh thần cao thì quá tốt rồi, phá vỡ càng nhiều giới hạn thì khả năng thăng hoa chức nghiệp càng cao. Cho dù ngươi không tìm được bí cảnh Thần Tuyển, không có sức mạnh của thần tính thì dựa vào sức mạnh tinh thần bây giờ của ngươi, thăng hoa chức nghiệp cũng là chuyện ván đã đóng thuyền mà thôi.”
“Tiếp tục kể đi, sau đấy ngươi làm cách nào tiêu diệt được Đại Địa Xúc Long Thần, rồi đã thu hoạch được vật phẩm gì từ nó? BOSS này khá khó đối phó đó.”
Lâm Mặc Ngữ kể lại quá trình giao chiến với Đại Địa Xúc Long Thần, cũng nhắc đến chuyện có một mị ma nhỏ nhắn cố ý dụ hắn đi qua đó.
Kể đến đoạn này, Lâm Mặc Ngữ còn nói hình như ác ma đã gieo lên người hắn một luồng khí tức gì đó nhưng hắn không thể nào tìm ra được.
Mạc Tinh Hải nghe vậy, thú triệu hồi bên cạnh ông bắn ra một tia sáng trắng thuần khiết, bao phủ lấy Lâm Mặc Ngữ.
Xoẹt một cái, luồng khí tức màu đen thoát ra khỏi người Lâm Mặc Ngữ rồi tiêu tán trong thứ ánh sáng thuần khiết đó.
Lâm Mặc Ngữ chân thành cảm ơn Mạc Tinh Hải: “Cảm ơn Mạc lão.”
Mạc Tinh Hải phất tay: “Tiếp tục đi, Đại Địa Xúc Long Thần đã rơi ra vật phẩm gì?”
Ông có mối thù sâu sắc đối với Đại Địa Xúc Long Thần, năm đó khi chiến đấu cùng nó, ông đã bị đánh bại vô cùng thảm.
“Phần lớn là Đá Quý Cực Độc và Tinh Thể Cực Độc.”
Lâm Mặc Ngữ giải thích tác dụng của hai vật phẩm này.
Mạc Tinh Hải trầm giọng nói: “So với Phệ Hồn Trùng Mẫu thì Đại Địa Xúc Long Thần rõ ràng là kém hơn rất nhiều.”