Chương 600: Kẻ địch lần này có chút thần bí (2)
Ở đây có nhiều người hơn ở pháo đài số một.
Hơn nữa tất cả đều là những chức nghiệp giả cấp cao trên cấp 40.
Chức nghiệp giả cấp thấp như Lâm Mặc Ngữ là có một không hai.
Lâm Mặc Ngữ ra khỏi trận truyền tống trong tiếng thúc giục.
Nhưng ngay lập tức đã bị cản lại.
“Ngươi đến nhầm chỗ rồi, trở về pháo đài số một đến năm. Chiến trường cấp cao không phải là nơi ngươi nên đến, sẽ chết đấy.” Một quân nhân cấp 50 ngăn cản Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ chỉ vào huy hiệu quân nhân trên vai: “Cảm ơn, ta sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Nhìn thấy huy hiệu quân nhân, quân nhân quay ngoắt thái độ, lập tức đứng nghiêm chào: “Chào trưởng quan!”
Hắn ta mới là Thiếu úy tám sao, nhìn thấy Thượng tá một sao, hiển nhiên sẽ phải gọi hắn là trưởng quan.
Lâm Mặc Ngữ ừ một tiếng, cũng chào lại: “Ngươi làm việc tiếp đi, ta tới đầu thành đây.”
“Tuân lệnh trưởng quan.”
Người đó không dám ngăn cản. Kỷ luật quân đội rất nghiêm khắc, chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh.
Bầu trời phía trên pháo đài số sáu ngày càng bức bối ngột ngạt hơn.
Qua lá chắn trong suốt, có thể nhìn thấy bầu trời tối tăm đen kịt.
Ánh sáng nơi đây đã trở nên ngày càng ít ỏi, gần như không khác gì trời đêm.
Thông thường, toàn bộ pháo đài đều dựa vào nhiều đạo cụ khác nhau để cung cấp nguồn sáng.
Nhưng bây giờ, thứ chiếu sáng toàn bộ pháo đài lại là ánh sáng từ lá chắn.
Nó cũng chiếu sáng vùng đất trong bán kính 10km.
Người đến người đi vội vã, vẻ mặt trầm trọng.
Trước cuộc chiến ác liệt luôn là như vậy.
Ở trung tâm pháo đài, Mắt Xem Ma khổng lồ đã ngừng xoay chuyển.
Nó nhìn về một hướng, đó là hướng địch đang tiến tới.
Mắt Xem Ma của pháo đài số sáu lớn hơn hẳn pháo đài số một.
“Nghe lão sư nói, tầm nhìn của Mắt Xem Ma có thể lên tới 10000 km.”
“Vì vậy mới có thể đưa ra cảnh báo sớm, để chúng ta chuẩn bị tốt cho trận chiến.”
Bạch Ý Viễn từng giới thiệu chức năng của Mắt Xem Ma cho Lâm Mặc Ngữ.
Chức năng chính của nó là quan sát chuyển động của kẻ thù, ngay cả kẻ thù tàng hình cũng không thể thoát khỏi tầm mắt của nó.
Mắt Xem Ma cũng là một trong những kiệt tác đỉnh cao nhất của các Luyện Kim sư Nhân tộc.
Đang đứng trên bục chỉ huy bên dưới Mắt Xem Ma là một Bá Chủ quân đoàn mặc quân trang.
Bá Chủ quân đoàn là một trong số ít chức nghiệp cấp huyền thoại hiếm hoi.
Nhưng đế quốc Thần Hạ dân số đông đảo, chắc chắn sẽ sản sinh ra một số Bá Chủ quân đoàn.
Hơn nữa, không cần quá nhiều Bá Chủ quân đoàn, chỉ cần mười mấy người là đủ để hỗ trợ toàn bộ trận chiến.
Giống như pháo đài số một đến chín, chỉ cần chín Bá Chủ quân đoàn là đủ.
Bá Chủ quân đoàn lần này không phải là Nghê Hùng đã từng gặp ở pháo đài số một.
Tuy nhiên ngoại hình của hắn ta có phần giống với Nghê Hùng, cả hai đều là người nhà họ Nghê.
Huyết mạch nhà họ Nghê rất đặc biệt, là gia đình đời đời làm Bá Chủ quân đoàn.
Ngoại trừ nhà họ Nghê, hắn chưa từng nghe nói có người nào thức tỉnh Bá Chủ quân đoàn.
Khí tức của người này còn thâm hậu hơn cả Nghê Hùng, rõ ràng cấp độ cũng cao hơn.
Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy huy hiệu quân nhân của hắn ta.
Thượng tá ba sao…
Còn cao hơn cả hắn.
Khi Lâm Mặc Ngữ nhìn về phía hắn ta, hắn ta cũng nhìn Lâm Mặc Ngữ.
Hiển nhiên, hắn ta rất ngạc nhiên trước cấp độ của Lâm Mặc Ngữ.
Nhưng khi thấy Lâm Mặc Ngữ là Thượng tá một sao, hắn ta không nghĩ gì mà gật đầu với Lâm Mặc Ngữ.
Quân hàm nói lên nhiều điều hơn cấp độ.
Lâm Mặc Ngữ cũng gật đầu, không để ý nữa.
Cả hai đều là Thượng tá, mặc dù đối phương là ba sao còn hắn chỉ là một sao.
Nhưng địa vị về cơ bản là ngang nhau.
Lúc này, hắn đã đi lên đầu thành, mắt nhìn vào bóng tối bên ngoài thành, nhìn về cùng một hướng với Mắt Xem Ma.
Ở đó là một mảng tối đen như mực, căng mắt nhìn kỹ cũng không thấy được gì.
Nhưng nếu Mắt Xem Ma đã phát hiện ra thứ gì đó thì chắc chắn không thể là giả được.
Nếu không cũng sẽ không thể gửi quân lệnh cấp một từ pháo đài số 1.
Nói không chừng đã có một trận giao chiến ở pháo đài số 1 rồi.
“Nghê Tuấn, ta tới rồi.” Một người đàn ông bước tới bên cạnh Bá Chủ quân đoàn Nghê Tuấn, nói: “Biết là đội ngũ của Ma vương nào không?”
Người đến là Thượng tá một sao, có tư cách bước lên bục chỉ huy và kề vai sát cánh cùng Nghê Tuấn.
Lâm Mặc Ngữ biết người này. Khi Lâm Mặc Ngữ chuyển chức, ông ta chính là người chủ trì pháp trận chuyển chức nghiệp.
[Trương Thiên, đại sư trận pháp.]
Lúc đó ông ta cấp 52, bây giờ đã tăng lên cấp 53.
Hai người họ rõ ràng quen biết nhau, hơn nữa quan hệ còn khá tốt, Nghê Tuấn nhìn về phương xa: “Trận chiến sẽ diễn ra trong chốc lát nữa, quân địch vẫn chưa đến, trước mắt hoàn toàn không có thông tin gì.”