Chương 601: Kẻ địch lần này có chút thần bí (3)
Trương Thiên trầm giọng nói: “Kẻ địch lần này có chút thần bí. Nhưng cũng không sao, ta đã tiếp quản trận pháp trong thành, ngươi cứ yên tâm.”
Tuy cấp độ của ông ta không cao nhưng vì tính đặc thù của Trận Pháp sư nên ông ta có thể phát huy sức mạnh đáng kinh ngạc trên chiến trường.
Trong trận chiến lần này, ông ta rất tự tin.
Suốt nhiều năm qua, pháo đài số sáu được bố trí trận pháp cực kỳ mạnh mẽ.
Đủ khả năng xoay chuyển cục diện trận chiến.
Nghê Tuấn nhìn ra bên ngoài một lúc, rồi lại đưa mắt nhìn nội thành.
Trên đầu thành, các chức nghiệp giả đang hối hả di chuyển.
Họ tự thành lập tổ đội riêng, đảm nhận chức vị riêng, di chuyển rất có trật tự.
Sau đó, hết đội quân này tới đội quân khác chạy lên đầu thành.
Lâm Mặc Ngữ đứng một mình ngoài hàng ngũ, đặc biệt dễ thấy.
Hắn đứng trên đầu thành, khí chất hoàn toàn khác với sự căng thẳng bên cạnh.
Như thể trận chiến sắp tới chẳng tính là gì trong mắt hắn.
Thêm vào đó là cấp 35 khiến hắn càng trở nên nổi bật hơn.
“Đang nhìn gì đó?” Trương Thiên hướng theo ánh mắt của Nghê Tuấn, vừa nhìn đã thấy Lâm Mặc Ngữ.
Trên mặt lộ vẻ kinh ngạc: “Là hắn.”
Nghê Tuấn thắc mắc: “Lão Trương biết hắn à?”
Trương Thiên trả lời: “Đã từng gặp một lần, ta chủ trì nghi thức chuyển chức của thằng nhóc này. Không ngờ mới chỉ vài tháng, hắn đã lên cấp 35 rồi, tốc độ thăng cấp quá nhanh.”
“Nhưng cấp 35 thì tới đây làm gì? Làm không tốt sẽ chết đấy.”
Chức nghiệp độc nhất, chức nghiệp hoàn toàn mới, bộ Khô Lâu nhỏ bé có thể tan rã trong gió bất cứ lúc nào.
Tất cả đều để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng ông ta.
Nghê Tuấn sửng sốt: “Ngươi nói hắn mới chuyển chức vài tháng trước? Là chức nghiệp giả mới của năm nay? Hắn mới có 18 tuổi.”
Trương Thiên gật đầu: “Mặc dù chỉ mới được vài tháng nhưng thằng nhóc này thì khác. Hắn là thủ khoa toàn quốc năm nay.”
Nghê Tuấn cười lớn: “Thủ khoa à, vậy thực sự rất khác biệt. Lão Trương, ngươi nhìn quân hàm của hắn xem.”
Trương Thiên nhìn sang, thấy được huy hiệu vàng của Lâm Mặc Ngữ.
Giống như của ông ta, Thượng tá một sao.
Ông ta không khỏi hét lên đầy kinh ngạc: “Thượng tá một sao, sao có thể?”
Nghê Tuấn cười khoái chí: “Bị dọa rồi đúng không, nói thật vừa rồi ta cũng bị dọa một phen. Thượng tá một sao cấp 35, trước nay chưa từng có.”
Trương Thiên không thể tưởng tượng nổi, Lâm Mặc Ngữ đã trải qua những gì trong mấy tháng này.
Thăng cấp nhanh như vậy, thật khiến người khác khó lòng hiểu được.
Quân hàm còn có thể thăng lên Thượng tá một sao. Trương Thiên tự hỏi liệu có phải Lâm Mặc Ngữ đã tới thế giới Vực Thẳm hay không, đánh Ác Ma trong thế giới Vực Thẳm để luyện cấp.
Hơn nữa, Ác Ma còn xếp thành hàng dài để cho hắn giết.
Bằng không thì sao hắn có thể tăng cấp nhanh như vậy?
Phải biết rằng ông ta đã mất nhiều năm trời mới thăng lên được Thượng tá một sao.
Sau khi nhịn hồi lâu, cuối cùng Trương Thiên cũng thốt lên: “Đúng là kỳ tích!”
Nghê Tuấn đột nhiên nghĩ tới điều gì đó: “Ta nhớ trong cuộc chiến ác liệt cách đây không lâu, Thiếu úy trẻ nhất trong lịch sử Nhân tộc đã ra đời.”
“Có lẽ chính là hắn.”
Mặc dù Nghê Tuấn không tham gia trận chiến ở pháo đài số 1 nhưng hắn ta vẫn nghe phong thanh được một số tin tức.
Trương Thiên nói với vẻ tò mò và mong đợi: “Ta thật sự muốn xem xem, lát nữa khi trận chiến bắt đầu, hắn sẽ mang đến cho chúng ta bất ngờ gì đây.”
Nghê Tuấn cũng có suy nghĩ giống vậy “Ta hy vọng đó sẽ là một bất ngờ lớn.”
Đội ngũ trên tường thành đã chuẩn bị sẵn sàng.
Nghê Tuấn gằn giọng ra lệnh: “Kích hoạt chế độ quân đoàn, tất cả gia nhập vào quân đoàn!”
Với tư cách là sĩ quan chỉ huy trận chiến này, hắn ta xứng đáng trở thành quân đoàn trưởng.
Trương Thiên là phó đoàn trưởng.
Sau đó là tới các đội ngũ trong quân đoàn.
Quân đoàn có tới hàng vạn người, quy mô vượt xa những gì Lâm Mặc Ngữ đã trải qua ở pháo đài số 1.
Mỗi đội ngữ bao gồm từ sáu đến mười hai người.
Ngoài ra còn có một số đội cá nhân.
Giống như Lâm Mặc Ngữ, một mình lập đội.
Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy thông tin của Nghê Tuấn và phó quân đoàn trưởng.
[Quân đoàn trưởng: Nghê Tuấn, cấp 63, Bá Chủ quân đoàn.]
[Phó quân đoàn trưởng: Trương Thiên, cấp 53, đại sư trận pháp.]
Lúc nhìn thấy tên Trương Thiên, Lâm Mặc Ngữ không khỏi sững sờ trong chốc lát.
Sau đó, hắn nhìn thấy Trương Thiên, chính là người đã chủ trì nghi thức chuyển chức cho hắn ở thành phố Tây Hải.
Trương Thiên gật đầu cười với Lâm Mặc Ngữ, chào hỏi hắn.
Giọng của Nghê Tuấn vang vọng trong pháo đài, hùng hồn cuốn hút.
“Quân đoàn đã thành lập, ta làm quân đoàn trưởng. Quân công gom chung, sau trận chiến sẽ luận công chia thưởng.”
“Quân đoàn đã thành lập, các ngươi đều là đồng đội. Kỹ năng sẽ không gây ngộ thương, có thể thỏa sức phát huy.”
“Quân đội đã thành lập, nếu có ai hèn nhát rút lui trong trận chiến, sau trận chiến, người đó sẽ bị trừng phạt.”