Chương 602: Long Tộc trở lại chiến trường Nguyên (1)
Quân lệnh truyền xuống, tất cả mọi người đều vểnh tai nghe, bày sẵn thế trận chờ quân địch.
Trương Thiên và Lâm Mặc Ngữ chào hỏi nhau từ xa, cũng không nói gì nhiều.
Bỗng có người ngạc nhiên hét lên.
“Sao lại có thêm một Phó quân đoàn trưởng vậy?”
“Đúng đó, Lâm Mặc Ngữ này là ai? Sao mới cấp 35 đã trở thành quân đoàn trưởng rồi?”
“Không biết nữa, một tên nhãi mới cấp 35, như này không phải là tự tìm đường chết à?”
“Có phải có sai sót gì rồi không?”
“Chắc không phải là có quan hệ nên qua đây cọ công trạng đó chứ?”
Vị trí Phó quân đoàn trưởng, sau Trương Thiên bỗng nhiên lại có thêm một người tên Lâm Mặc Ngữ.
Rất nhiều người ngạc nhiên ồn ào kêu lên, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Cấp 35 không thể tới được pháo đài số 6, chức nghiệp giả cấp cao ở đây thấp nhất cũng là cấp 40.
Một chức nghiệp giả cấp thấp tới đây, nhất định là tự tìm đường chết.
Chuyện này nhanh chóng lan truyền ra, rất nhiều người đều bắt đầu bàn tán.
Bỗng nhiên có người khác bất ngờ thốt lên: “Ta nhớ ra rồi, lúc trước trong giải thi đấu chức nghiệp giả thế giới có một người tên là Lâm Mặc Ngữ, còn phá kỷ lục trận đấu khiêu chiến.”
“Ta cũng nhớ ra rồi, người đó đúng thật tên là Lâm Mặc Ngữ. Nhưng mà lúc đó hắn mới cấp 27, sao lại đạt tới cấp 35 nhanh vậy rồi? Sinh con cũng không có nhanh cỡ vậy đâu.”
“Xem ra không chỉ có quan hệ, còn là một thiên tài chân chính.”
Đủ hết các loại quan điểm.
Có rất nhiều người đưa ra những phỏng đoán ác ý.
Nghê Tuấn khẽ quát một tiếng, dùng thân phận quân đoàn trưởng dằn lại âm thanh của tất cả mọi người.
“Lâm Mặc Ngữ, cấp 35, quân hàm Thượng tá một sao.”
“Trong quân đội, trên chiến trường, không xét cấp bậc, chỉ xem quân hàm.”
“Quân hàm của hắn cao hơn các ngươi, trở thành Phó quân đoàn trưởng là hợp tình hợp lý.”
“Nếu có ai không đồng ý, có thể tới chiến trường giải toả nỗi lòng. Nếu vẫn còn phỏng đoán ác ý sẽ xử lý theo quân quy.”
Nghê Tuấn vừa nói xong, cả hiện trường im bặt.
Còn chưa tới ba giây, bên dưới lại ngạc nhiên thốt lên từng tiếng.
Thượng tá một sao cấp 35, nói vậy ai mà tin.
Nhưng mà tin hay không cũng không sao, dù sao sự thật chính là như thế.
Nghê Tuấn cũng không giải thích gì nhiều, một khi cuộc chiến bắt đầu có khi mấy người này sẽ hiểu thôi.
Khua môi múa mép là vô dụng nhất.
Còn không bằng tranh thủ giết thêm một vài tên địch.
Dưới sự đàn áp ngay tại trận của Nghê Tuấn, không còn ai dám nói nhảm gì nữa.
Quân đội Bá Chủ không phải người bình thường, không thể đắc tội được.
Cuối cùng, sau khoảng nửa tiếng tập kết, bóng dáng của kẻ địch cũng đã xuất hiện trong tầm mắt.
Mây đen ùn ùn kéo tới, có ảo giác như giông bão sắp ập đến.
Năng lực tinh thần của Lâm Mặc Ngữ rất mạnh, trong chớp mắt đã cảm nhận được hơi thở của đối phương.
“Không phải Ác Ma Vực Thẳm, là Long Tộc!”
Có làm sao cũng không thể ngờ được, kẻ tới là Long Tộc.
Vậy mà Long Tộc cũng tiến vào chiến trường Nguyên.
Sau đó, hắn đã nhìn thấy rõ đối phương.
Từng con quái vật trông như khủng long xếp đội hình, hung hăng bay tới.
Ngồi trên những con quái vật đó là từng chức nghiệp giả của Long Tộc.
Tên đi đầu mặc áo giáp dày cộp, là kỵ sĩ.
Phía sau còn có cung tiễn thủ, pháp sư và Trị Liệu sư đang mặc áo choàng của Long Tộc.
Nghê Tuấn cũng thấy rõ người tới, thấp giọng nói: “Là quân đoàn Á Long của Long Tộc.”
Trương Thiên ngạc nhiên: “Thật không ngờ Long Tộc quay trở lại chiến trường Nguyên, cuối cùng cũng bị bọn chúng tìm ra đường rồi.”
Nghê Tuấn cười mỉa một tiếng: “Gì mà tìm ra đường chứ, chỉ là cắm đầu đánh tới thôi, ngươi đánh giá đầu óc của đám Long Tộc đó cao quá rồi.”
Trương Thiên cũng cười ha hả đáp: “Nói cũng đúng, cái đám này, về cơ bản là không có đầu óc.”
Cuối cùng, những chức nghiệp giả khác trong pháo đài cũng nhìn thấy rõ dáng vẻ của kẻ địch.
“Không phải Ác Ma Vực Thẳm, là Long Tộc.”
“Không phải ngàn năm trước Long Tộc đã bị đuổi ra khỏi chiến trường Nguyên rồi sao?”
“Theo ghi chép lịch sử là như thế, bây giờ chỉ có tới chiến trường Vĩnh Hằng mới có thể gặp được Long Tộc. Không ngờ…”
“Không ngờ Long Tộc quay trở lại chiến trường Nguyên, tình thế lần này lại càng thêm phức tạp rồi.”
Quân đoàn Á Long khí thế hùng mạnh, xông thẳng về phía pháo đài số 6.
Số lượng rất đông, ít nhất cũng hơn vạn.
Trong đội ngũ của bọn chúng còn có một chiếc thuyền chiến đi theo.
Trên thuyền được khảm một quả cầu ma pháp khổng lồ, đường kính hơn cả trăm mét.
Sắc mặt Trương Thiên lộ ra chút nghiêm trọng: “Đó là thuyền chiến vây thành của Long Tộc, trong ghi chép lịch sử đã từng khiến chúng ta nếm trái đắng.”
Nghê Tuấn hỏi tới: “Có thể đánh hạ được không?”
Trương Thiên thấp giọng đáp: “Chờ nó tới gần chút nữa, ta thử xem sao.”
Ở những nơi khác trong chiến trường Nguyên cũng đã xảy ra tình huống tương tự.