Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 612 - Chương 612: Trước Hết Nói Một Tiếng Xin Lỗi Với Mọi Người, Trước Giờ Chưa Từng Có Thần Tướng Cấp 37 (2)

Chương 612: Trước hết nói một tiếng xin lỗi với mọi người, trước giờ chưa từng có Thần Tướng cấp 37 (2)
Chiến tướng Long Tộc cấp 70 tự nổ, quả thật uy lực rất lớn.

Chỉ trong nháy mắt, Áo Giáp Hài Cốt đã tan nát, Di Chuyển Tổn Thương sản sinh tác dụng, chuyển một lượng lớn tổn thương lên người của Khô Lâu và Vu Yêu tướng quân.

Thiên phú Liên Kết Triệu Hồi Sinh Mệnh cũng phát huy tác dụng giống như thế.

Tất cả những tổn thương đều được san sớt qua cho hết thảy đám Khô Lâu và Vu Yêu tướng quân.

Mặc dù tập thể bị thương nghiêm trọng nhưng không có bộ Khô Lâu nào chết cả.

Đang ở trong Không Gian Triệu Hồi, chưa tới nửa ngày sẽ có thể hoàn toàn hồi phục.

Với Lâm Mặc Ngữ mà nói, không chút tổn hại.

“Công kích tự nổ, hình như là lấy sát thương vật lý làm chủ.”

“Ta có miễn dịch 50% đối với sát thương vật lý, việc này cũng khiến ta bớt phải nhận khá nhiều tổn thương.”

“Nhưng mà sau này phải cẩn thận thôi, nếu như hai con chiến tướng Long Tộc hoặc là ác ma cao cấp tự nổ cùng lúc thì có lẽ ta sẽ gặp nguy hiểm.”

“Nếu như đụng phải Boss cấp 60 trở lên tiến hành tự nổ, có thể ta cũng sẽ không chịu nổi.”

Lâm Mặc Ngữ thầm cân nhắc trong lòng một chút, đưa ra kết luận.

Hắn là Triệu Hồi sư, còn là pháp hệ chức nghiệp.

Vốn dĩ không nên xông ra phía trước nhất.

Chỉ là hắn dựa vào kỹ năng bị động là Di Chuyển Tổn Thương, cho nên đã xem nhẹ điểm này.

Nhận ra kẻ địch trước mặt có cấp bậc càng lúc càng cao, hắn cũng không thể coi thường được.

“Nếu như ta có phòng ngự lực giống như Vu Yêu tướng quân, vậy thì có thể an toàn rất nhiều.”

Vu Yêu tướng quân có thuộc tính thể chất cực cao, cho dù là phòng ngự lực hay sinh mệnh lực đều thuộc loại cao nhất trong số vật triệu hồi.

Nếu như có thể giống như Vu Yêu tướng quân, vậy dĩ nhiên là an toàn rất nhiều.

Nhưng đây cũng chỉ là suy nghĩ, theo lý thuyết mà nói thì không thể được.

Cho dù hắn trở thành chức nghiệp kỵ sĩ, cũng không thể đạt được tới trình độ của Vu Yêu tướng quân.

Vu Yêu tướng quân là đã hi sinh ba thuộc tính lớn, thể chất một mình mỗi cõi.

Tinh thần từ trong dòng suy nghĩ được kéo trở về.

Lập tức cảm nhận được những ánh mắt vô cùng kính nể.

Tất cả quân nhân trong pháo đài, nhất là phần lớn chức nghiệp giả đều cùng lúc nhìn Lâm Mặc Ngữ.

Cứ như đang đón tiếp anh hùng quay trở về.

Bọn họ đồng loạt chào kiểu quân đội về phía của Lâm Mặc Ngữ.

“Chào Thần Tướng!”

Tất cả mọi người cũng đồng thời cất cao giọng.

Huy hiệu quân nhân màu tím cũng toát lên hơi thở cao quý.

Mặc dù phía trên không có ngôi sao nào nhưng Thần Tướng thì chính là Thần Tướng.

Trong hệ thống quân đội của Nhân tộc, chính là sự tồn tại cao quý nhất.

Ở đế quốc Thần Hạ, mười hai vị nghị viên gần như nắm giữ quyền lên tiếng của đế quốc lại không có địa vị bằng Thần Tướng.

Lúc nhìn thấy Thần Tướng, bọn họ cũng phải hành lễ cung kính.

Quân đội chính là nền tảng của đế quốc Thần Hạ, không thể thay thế được.

Thần Tướng là quân hàm, càng là cống hiến.

Lâm Mặc Ngữ gật đầu ra hiệu về phía mọi người.

Chỉ là một động tác này khiến tất cả quân nhân ở đây đều trong trạng thái được chiều mà lấy làm lo sợ.

Trong lòng bọn họ, Thần Tướng là mục tiêu phấn đấu cả đời.

Mà mục tiêu này, Lâm Mặc Ngữ mới cấp 37 đã đạt được rồi.

Đây là một thiên tài, là thiên tài đứng đầu trong thời đại này.

Hai người Nghê Tuấn và Trương Thiên đứng dưới đài chỉ huy, đi tới bên cạnh Lâm Mặc Ngữ, cúi chào cùng lúc.

Lâm Mặc Ngữ khẽ mỉm cười: “Trương đại sư, đã lâu không gặp.”

Trương Thiên cười ha hả: “Lâm thần tướng, đã lâu không gặp. Lúc trước lão phu đã thấy khí thế của ngài ắt không phải bình thường rồi, không ngờ ngài thoáng cái đã trở thành thần tướng.”

Lâm Mặc Ngữ cũng cười: “Chỉ là nhất thời may mắn thôi, cảm ơn đại sư ngày đó đã chủ trì nghi thức thức tỉnh cho ta. Nếu như đổi lại thành người khác chủ trì, ta đã thức tỉnh thành chức nghiệp khác rồi.”

Trương Thiên nghe thế thì rất là thoải mái, nét mặt già nua lại nở rộ như đoá hoa cúc: “Nào có nào có, đó là Lâm thần tướng có tư chất tốt, lão phu chỉ là chủ trì pháp trận chuyển chức nghiệp mà thôi.”

Nghê Tuấn cười nói: “Đừng đứng ở đây khách sáo nữa, chiến sự trong pháo đài của chúng ta đã xong rồi, Lâm thần tướng kế tiếp muốn đi đâu?”

Lâm Mặc Ngữ hỏi tới: “Tình hình của pháo đài khác như nào rồi?”

Trương Thiên đáp: “Vừa nãy ta đã hỏi qua rồi, cũng còn ổn. Lâm thần tướng muốn đi tới pháo đài khác hỗ trợ sao?”

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Nếu đã ổn rồi thì ta cũng không đi qua cướp công trạng nữa. Lần này đoạt lấy công trạng của mọi người, ta ở đây trước hết nói một tiếng xin lỗi với mọi người.”

Giọng nói của Lâm Mặc Ngữ truyền tới tai của mọi người, tất cả mọi người đều lắc đầu lia lịa, nói không cần.
Bình Luận (0)
Comment