Chương 620: Tiêu diệt đối thủ trong chớp mắt, vượt qua khảo hạch (1)
Lâm Mặc Ngữ bắt gặp một vài khuôn mặt quen thuộc.
Có Tô Thánh từng đọ sức với hắn ở giải thi đấu chức nghiệp giả.
Còn có cả Phạm Chiếu Nghiệp chạm mặt trong Điện phó bản.
Và Lăng Nhất Chiến, người hắn từng gặp qua trong chiến trường Vĩnh Hằng.
Tất cả mọi người đều tập trung vào bài khảo hạch, nhóm người Lâm Mặc Ngữ bước đến cũng không thu hút được sự chú ý của bọn họ.
Lâm Mặc Ngữ gặp được Tô Thánh đang làm bài khảo hạch trong phòng thi phía bên tay phải.
Lúc này, hắn ta đã không còn cao ngạo như trước nữa.
Bị Lâm Mặc Ngữ đánh bại trong giải thi đấu chức nghiệp giả đã khiến cho hắn ta phải chịu đả kích.
Sau khi bước vào học viện Sáng Thế, hắn ta lại phát hiện ra trong đây ai cũng là thiên tài.
Ở đây, có rất nhiều chức nghiệp giả cấp huyền thoại, bản thân hắn ta chẳng là gì cả.
Hắn ta lại một lần nữa chịu đả kích.
Lần này, hắn ta đã trở nên khiêm tốn hơn, cẩn thận hơn.
Khó có thể nói được chuyện này là tốt hay xấu.
Ngay bây giờ đây, Tô Thánh đang chống đỡ lại đòn tấn công của đối thủ.
Đối thủ chính là Ác Ma Vực Thẳm, lại còn là Ác Ma Vực Thẳm cấp 41, hơn hẳn 10 cấp so với Tô Thánh.
Đây không phải là Ác Ma Vực Thẳm thật sự mà chỉ là trận pháp mô phỏng lại mà thôi.
Mặc dù là dùng trận pháp mô phỏng nhưng uy lực và cấp độ 41 của Ác ma Vực thẳm không có gì khác biệt.
Ban đầu, Tô Thánh sử dụng pháp thuật để né tránh đòn tấn công của đối phương, hắn ta vẫn còn có thể ra đòn phản kích.
Nhưng sau khi tấm khiên bị phá vỡ, hắn ta phải bắt đầu chuyển qua né tránh công kích, thế cục đang dần bất lợi cho hắn ta.
Tốc độ tấn công của đối phương quá nhanh, Tô Thánh có rất ít cơ hội để phản kích.
Dù sao cũng là Pháp Sư nên sẽ không thể linh hoạt được như Cung Thủ hay Thích Khách.
Thỉnh thoảng trong lúc tránh né cũng sẽ bị đánh trúng.
May mắn thay, vết thương không quá nặng
Mạc Tinh Hà giải thích: “Nội dung bài khảo hạch hôm nay chính là trong một phút chịu đựng được đối thủ trước mặt mình. Chỉ cần có thể chống đỡ được một phút thì được coi là đạt yêu cầu.”
Mạc Tinh Hà tiếp tục nói: “Đối với những chức nghiệp giả khác nhau, chúng ta cũng sẽ đưa ra những yêu cầu khác nhau. Khảo hạch của chức nghiệp giả loại chiến đấu và hỗ trợ sẽ không bao giờ giống nhau. Giống Trị Liệu sư phải chữa trị cho mục tiêu, phải làm sao để mục tiêu có thể sống trong vòng một phút.”
“Đồng thời trong quá trình ấy còn phải giữ cho bản thân không bị tổn thương gì.”
Có thể chống đỡ trước đối thủ hơn mình 10 cấp trong vòng một phút cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Khảo hạch ở học viện Sáng Thế có phần thiên về thực chiến nhiều hơn.
Trên chiến trường, ngoại trừ chức nghiệp giả loại chiến đấu thì chức nghiệp hỗ trợ cũng quan trọng không kém.
Mặc dù Tô Thánh có phần chật vật nhưng cuối cùng vẫn trụ được trong thời gian một phút, thuận lợi vượt qua khảo hạch.
Mạc Tinh Hà nhận xét: “Vị này là Thánh Quang pháp sư tên là Tô Thánh, tiềm lực cũng không tệ lắm nhưng vẫn còn thiếu nhiều kinh nghiệm chiến đấu, cần phải rèn luyện thêm.”
Bạch Ý Viễn không thèm quan tâm: “Đến chiến trường Vĩnh Hằng chạy một vòng là tốt ngay lập tức thôi.”
Mạc Tinh Hà tức giận nói: “Ngươi nghĩ chiến trường Vĩnh Hằng dễ đi như vậy sao? Tỉ lệ tử vong hơn 50%, ngộ nhỡ…”
Ông ta chưa kịp nói hết lời ngay lập tức nhớ ra chuyện Lâm Mặc Ngữ mới trở về từ chiến trường Vĩnh Hằng cách đây không lâu.
Dường như Bạch Ý Viễn nói những lời này có chút không thích hợp.
Mạc Tinh Hà vuốt râu, không nói nhảm với Bạch Ý Viễn nữa: “Bạn học Lâm Mặc Ngữ, ngươi cũng thử chút đi.”
Lâm Mặc Ngữ bước vào phòng thi phía bên phải của trường thi, cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của các học viên khác.
Trong đó có một số người đã từng gặp Lâm Mặc Ngữ trong Điện phó bản, không khỏi thốt lên.
“Là Lâm Mặc Ngữ kìa.”
“Sao hắn lại ở đây? Chẳng lẽ hắn cũng muốn gia nhập vào học viện Sáng Thế của chúng ta à?”
“Nghe nói hắn rất lợi hại đó, một mình đánh phó bản Cung Điện Hoả Thần, còn lập được kỷ lục mới nữa.”
“Ha, bởi vì hắn nên học viện Sáng Thế của chúng ta mới bị người khác chê cười, một đám người còn không bằng một người.”
Danh tiếng của Lâm Mặc Ngữ ở đây không nhỏ, chủ yếu là vì chuyện ở Điện phó bản.
Thành tích chiến đấu bên chiến trường Nguyên vẫn chưa được gửi qua, bọn họ vẫn chưa biết được chiến tích vĩ đại mới nhất của Lâm Ngữ Mặc.
Học viện Sáng Thế nằm trên một hòn đảo, không liên lạc nhiều với thế giới bên ngoài.
Tô Thánh cũng nhìn thấy Lâm Ngữ Mặc, hắn ta cau mày: “Sao hắn cũng tới đây?”
“Trật tự.”
Trong trường thi, lão sư của học viện khẽ quát một tiếng.
Mọi người liền lập tức yên lặng.
Mạc Tinh Hà đi cùng với Lâm Mặc Ngữ đến bên cạnh đạo sư: “Chu lão sư, bạn học Lâm Mặc Ngữ cũng muốn gia nhập vào học viện của chúng ta, ta muốn cho hắn tham gia khảo hạch của chúng ta một chút.”