Chương 619: Mỗi tháng một làm bài kiểm tra thường xuyên, mỗi năm làm một bài thi học kỳ (2)
Số lượng học viên trong học viện Sáng Thế không nhiều, tổng cộng cũng chỉ có hơn ba trăm người.
So với học viện Hạ Kinh có hơn vạn học viên thì con số này nhỏ hơn rất nhiều.
Những người có thể ở đây đều là tinh anh hoặc là những nhân vật thiên tài.
Lâm Mặc Ngữ cũng đã từng thắc mắc, vì sao hàng năm học viện Hạ Kinh chỉ chào đón hơn 150 người trên khắp cả nước?
Hiện nay tính cả nhân viên nội bộ do chính học viện bồi dưỡng thì tổng số cũng chưa đến 300 người.
Vậy tại sao khi cộng hết học viên trong học viện lại thì con số này lại vượt quá vạn người?
Đấy là chưa gộp cả số người trong ba trường top đầu của học viện.
Về sau hắn mới biết được thời gian học ở học viện Hạ Kinh có thể sẽ kéo dài đến 30 năm.
Cho đến khi học viên đạt tới cấp 40, hoàn thành quá trình chuyển chức lần hai để trở thành chức nghiệp giả cấp cao.
Lúc đó sẽ có thể lựa chọn tốt nghiệp hoặc không.
Sau khi tốt nghiệp, họ có thể lựa chọn tiến vào các công hội, đoàn thể khác nhau, cũng có thể gia nhập vào quân đội.
Tuy nhiên, phần lớn mọi người lại không lựa chọn tốt nghiệp mà quyết định tiếp tục học tập tại học viện.
Dù sao bên trong học viện cũng có Điện phó bản.
Đây là một lợi thế mà bên ngoài khó có được.
Kể từ đó, số lượng người bên trong học viện Hạ Kinh ngày càng tăng lên, giờ đã vượt quá vạn người.
Mỗi năm vẫn còn tiếp tục tăng lên.
Đi dạo bên trong học viện Sáng Thế cũng gặp được không ít học viên ở đây.
Bọn họ đều lần lượt dừng lại hành lễ chào hỏi đối với Mạc Tinh Hà, cùng lúc đó cũng nhìn qua Lâm Mặc Ngữ với ánh mắt tò mò.
Người được viện trưởng đích thân đưa đến đây thì chắc chắn không phải người bình thường.
Dọc đường cũng chỉ gặp qua vài người.
Rất nhiều sân huấn luyện cũng vắng tanh.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy rất kỳ lạ, người trong học viện đều đi đâu hết rồi?
Mạc Tinh Hà nhận ra sự thắc mắc của Lâm Mặc Ngữ, mỉm cười giải thích: “Hôm nay là ngày khảo hạch hàng tháng, bọn hắn ta đều đi tham gia khảo hạch hết rồi.”
Bạch Ý Viễn cũng giải thích thêm: “Cứ mỗi tháng thì ba học viện hàng đầu lại làm một bài khảo hạch, sau một năm thì làm bài thi học kỳ. Nếu khảo hạch không đạt sẽ bị đào thải khỏi học viện, quay về học viện Hạ Kinh, đồng thời trong vòng năm năm không được phép vào lại học viện hàng đầu.”
Lâm Mặc Ngữ có chút ngạc nhiên, hình phạt này quả là nặng nề.
Nhất là điều cuối cùng, trong vòng năm năm không được phép vào lại học viện hàng đầu, điều này sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn.
Dọc đường đi hắn cũng được nhìn thấy rất nhiều trang thiết bị của học viện Sáng Thế.
Trong đó có nơi để rèn luyện kỹ năng, phòng tài liệu độc lập, thậm chí còn có một số lối vào phó bản và nơi trị liệu.
Ngoài ra còn có phòng chứa vật liệu, phòng chứa trang bị, phòng luyện dược,…
Quan trọng nhất là hầu hết mọi thứ đều được miễn phí.
Vậy nên có thể tưởng tượng được tài nguyên ở nơi đây phong phú biết nhường nào.
Có được tài nguyên trợ giúp tốt như vậy nhưng vẫn trượt khảo nghiệm thì chỉ có thể trách do mình không đủ cố gắng hoặc là do thiên phú có hạn thôi.
Dù là lý do nào, học viện cũng sẽ không lãng phí tài nguyên cho những người như vậy.
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Khảo hạch rất khó sao?”
Mạc Tinh Hà cười ha ha: “Khảo hạch không khó, chỉ cần không quá yếu kém thì đều có thể đạt tiêu chuẩn. Nhưng muốn có được điểm cao thì không phải điều dễ dàng.”
“Cũng không biết nội dung khảo hạch hôm nay là gì, nội dung kiểm tra sẽ luôn được thay đổi, không có tháng nào giống tháng nào.”
“Ngươi muốn bước vào học viện Sáng thế thì cũng phải vượt qua khảo hạch mới được.”
Lâm Mặc Ngữ “ừ” một tiếng, nếu như ngay cả khảo hạch cũng không qua được thì hắn cũng chẳng còn tư cách gì để bước vào học viện Sáng Thế.
Bạch Ý Viễn cười lớn: “Mấy cái bài khảo hạch hay bài thi học kỳ của học viện các ngươi đối với đệ tử của ta cũng chỉ như đồ chơi trẻ con mà thôi.”
Đứng vậy, đây chính là Thần Tướng đấy.
Thần Tướng cấp 37, trong toàn bộ Nhân tộc từ xưa đến nay vẫn chưa từng xuất hiện một ai.
Rất nhiều chức nghiệp giả cấp 37 vẫn còn là thiếu uý đang trong giai đoạn cố gắng phấn đấu thì hắn đã trở thành Thần Tướng rồi.
Đây không phải chỉ là sự chênh lệch chút ít mà là chênh lệch gấp cả vạn lần.
Nhân vật như vậy sao lại không thông qua khảo hạch cho được.
Cuối cùng cũng đến được phía sau học viện.
Hai toà trường tổ chức thi một trái một phải, một to một nhỏ hiện ra trước mắt.
Trường thi lớn thì dành cho chức nghiệp giả cấp 40 trở lên vào thi.
Còn trường thi nhỏ thì dành cho các chức nghiệp giả dưới cấp 40.
Những người từ cấp 40 trở xuống trong học viện Sáng Thế không có nhiều, cộng lại cũng chỉ khoảng 50 người.
Hơn 200 người còn lại đều là những người có cấp 40 trở lên.