Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 622 - Chương 622: Tiêu Diệt Đối Thủ Trong Chớp Mắt, Vượt Qua Khảo Hạch (3)

Chương 622: Tiêu diệt đối thủ trong chớp mắt, vượt qua khảo hạch (3)
Từ giờ trở đi, cho dù hắn đứng yên không nhúc nhích để cho Ma Đao Vực Thẳm đánh trong vòng một phút thì cũng chưa chắc có thể phá vỡ bộ Áo Giáp Hài Cốt của mình.

Cùng với một âm thanh nhỏ vang lên, khảo hạch lập tức bắt đầu.

Tay phải Lâm Mặc Ngữ chỉ một cái, ánh sáng màu đỏ bao phủ cả bầu trời, kỹ năng: Lời Nguyền Sát Thương!

Hoả diễm nhảy múa trên tay trái, kỹ năng: Ngọn Lửa Linh Hồn!

Ma Đao Vực Thẳm bay lên chống lại Lời Nguyền rồi lao thẳng về phía Lâm Mặc Ngữ.

Biểu cảm trên khuôn mặt của nó như kiểu không hề bị ảnh hưởng bởi Ngọn Lửa Linh Hồn, đòn công kích của Ngọn Lửa Linh Hồn không có hiệu quả.

Lâm Mặc Ngữ sửng sốt một lúc rồi mới hiểu ra.

Ma Đao Vực Thẳm này chỉ là sản phẩm mô phỏng của trận pháp, không phải là Ác Ma thật sự.

Không có linh hồn, đương nhiên sẽ không chịu đòn công kích của Ngọn Lửa Linh Hồn.

Nếu như đòn công kích của Ngọn Lửa Linh Hồn không có tác dụng, vậy thì đổi cách khác.

Dù sao đối với hắn mà nói, bài kiểm tra này giống như đứa trẻ chơi đồ chơi vậy, không hề có chút khó khăn nào.

Ma Đao Vực Thẳm đã lao đến trước mặt Lâm Ngữ Mặc, tám thanh đại đao đồng thời hạ xuống.

Leng keng, đại đao bị Áo Giáp Hài Cốt chặn lại.

Ma Đao Vực Thẳm bắt đầu tấn công như vũ bão, tám thanh đại đao điên cuồng rơi xuống Áo Giáp Hài Cốt.

Âm thanh va chạm dày đặc như mưa.

Áo Giáp Hài Cốt phát ra ánh sáng nhè nhẹ, không chút tổn hại.

Lâm Mặc Ngữ nhàn nhã giơ tay lên, chỉ vào đầu của Ma Đao Vực Thẳm.

Ánh sáng màu trắng bùng phát.

Kỹ năng: Răng Nanh Hài Cốt!

1480 cái Răng Nanh Hài Cốt cấp 37 nổ tung tại một điểm.

Dưới Lời Nguyền Sát Thương, sát thương được tăng lên gấp 11 lần.

Đùng, đầu của Ma Đao Vực Thẳm nổ tung.

Những chiếc Răng Nanh Hài Cốt đã thổi bay đầu của Ma Đao Vực Thẳm, những đốm sáng dày đặc lao lên trời rồi đánh vào trận pháp.

Lâm Mặc Ngữ không chỉ phát ra một làn sóng Răng Nanh Hài Cốt mà là ba làn sóng.

Trong một giây, Ma Đao Vực Thẳm phải chịu tổng cộng hết ba làn sóng Răng Nanh Hài Cốt, cộng thêm Lời Nguyền Sát Thương, còn sống mới là điều kỳ lạ.

Vốn dĩ Ma Đao Vực Thẳm đang điên cuồng tấn công thì đột nhiên dừng lại, rồi ngã xuống không một tiếng động.

Lâm Mặc Ngữ bước ra khỏi trận pháp, tiến lên nói với Chu lão sư đang ngẩn người: “Chu lão sư, đây có được xem là ta đã hoàn thành khảo hạch rồi chứ?”

Chu lão sư ngơ ngác gật đầu: “Hoàn, hoàn thành rồi.”

Đây là tiêu diệt Ma Đao Vực Thẳm trong chớp mắt đó.

Chỉ cần một đòn duy nhất!

Từ khi bắt đầu khảo hạch đến khi kết thúc, chỉ vỏn vẹn hai giây.

Lâm Mặc Ngữ khiến cho Chu lão sư cảm nhận được một từ duy nhất: Mạnh!

Trong mắt người khác, thực lực mạnh mẽ của Lâm Mặc Ngữ có hơi biến thái.

Người khác đều cố gắng chống đỡ hơn 10 giây.

Dù sao đối thủ cũng hơn bản thân 10 cấp, căn bản không thể phản công được.

Chỉ có Lâm Mặc Ngữ, tiêu diệt ngay lập tức.

Tất cả mọi người đều nghẹn họng không nói nên lời.

Đồng tử của Tô Thánh co rút lại một chỗ: “Hắn đã mạnh hơn, chênh lệch giữa ta và hắn càng ngày càng lớn.”

Hai tay hắn ta nắm chặt, có chút không cam tâm nhưng lại bất lực.

Hai người đã không còn ở cùng một đẳng cấp nữa, không có cách nào so sánh được.

Tô Thánh có cảm giác, cả đời này hắn ta cũng không thể đuổi kịp được Lâm Mặc Ngữ.

Trong phòng thi ở phía bên kia, các học viên cấp cao cũng lần lượt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Bọn họ không thể tưởng tượng được Lâm Mặc Ngữ đã làm bằng cách nào.

Đó chính là đối thủ cấp 47, cho dù bọn họ đánh, thì cũng không thể nói lập tức tiêu diệt là lập tức tiêu diệt được.

Mạc Tinh Hà cũng đã sớm đoán được Lâm Mặc Ngữ sẽ vượt qua khảo hạch, chỉ là không ngờ tới hắn sẽ dùng cách thức lập tức tiêu diệt mạnh mẽ này để vượt qua khảo hạch.

Quá kinh ngạc rồi!

Bạch Ý Viễn giơ ngón tay cái lên với Lâm Mặc Ngữ: “Đánh hay lắm!”

Mạc Tinh Hà nói với Lâm Mặc Ngữ: “Chúc mừng bạn học Lâm Mặc Ngữ đã vượt qua khảo hạch, từ giờ trở đi, ngươi chính là thành viên của học viện Sáng Thế bọn ta rồi.”

Lâm Mặc Ngữ cung kính nói với Mạc Tinh Hà: “Đa tạ viện trưởng.”

Mạc Tinh Hà rất hưởng thụ, đây chính là một vị thần tướng đang hành lễ với mình, làm sao mà không hưởng thụ cho được?

“Một lát nữa Chu lão sư sẽ đưa ngươi đi làm quen học viện, ta đi trước.”

Mạc Tinh Hà nói với Lâm Mặc Ngữ một tiếng, sau đó liền quay người rời đi.

Thái độ của ông ta trong mắt mấy người Chu lão sư thì có hơi kì quái.

Khi Mạc Tinh Hà nói chuyện với Lâm Mặc Ngữ, trông có vẻ như đang nói chuyện một cách bình đẳng.

Không hề giống như khi Mạc Tinh Hà nói chuyện với các học viên khác.

Ngay cả đối với mình thì cũng chưa thấy ông ta khách khí như vậy.

Điều này khiến ông không thể không xem trọng Lâm Mặc Ngữ hơn.
Bình Luận (0)
Comment