Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 623 - Chương 623 - Câu Chuyện Về Lâm Mặc Ngữ (1)

Chương 623 - Câu chuyện về Lâm Mặc Ngữ (1)
hương 623: Câu chuyện về Lâm Mặc Ngữ (1)

Vào ban đêm, gió biển thổi qua hòn đảo, lướt qua học viện Sáng Thế.

Kết giới của hòn đảo đã lọc bỏ độ ẩm của gió biển, khiến nó trở nên êm dịu hơn, phả vào mặt rất dễ chịu.

Mặc dù Lâm Mặc Ngữ lớn lên tại một thành phố ven biển nhưng mà đây là lần đầu tiên hắn nhìn nhìn thấy bầu trời đầy sao trên một hòn đảo.

Bạch Ý Viễn và hắn đứng trên bãi biển, lắng nghe tiếng sóng biển vỗ rì rào.

Lâm Mặc Ngữ đã gia nhập vào học viện Sáng Thế, trở thành một trong những học viên trong đó.

Sau khi khảo hạch kết thúc, Chu lão sư đưa Lâm Mặc Ngữ đi tham quan toàn bộ học viện, Lâm Mặc Ngữ lúc này đã hiểu rất rõ về học viện.

Bạch Ý Viễn và Mạc Tinh Hà không biết đã đi đâu, mãi đến tối mới trở lại.

Bạch Ý Viễn hỏi: “Bộ ngươi không muốn hỏi, tại sao ta lại để ngươi gia nhập vào học viện Sáng Thế sao?”

Từ đầu đến cuối, Lâm Mặc Ngữ không hề đưa ra bất kì ý kiến phản đối nào.

Bạch Ý Viễn biết rất rõ, ban đầu Lâm Mặc Ngữ muốn gia nhập vào học viện Sáng Thần.

Cũng là vì Lâm Mặc Hàm.

Nhưng khi bản thân đề nghị hắn từ bỏ học viện Sáng Thần, chuyển sang học viện Sáng Thế.

Lâm Mặc Ngữ lại không hề do dự, trực tiếp đồng ý.

Bạch Ý Viễn vô cùng thắc mắc, rất muốn biết Lâm Mặc Ngữ nghĩ cái gì.

Lâm Mặc Ngữ nhẹ nhàng đáp: “Lão sư làm như vậy, chắc chắn là có lý do. Ta tin tưởng lão sư, cho nên không cần hỏi.”

Có thể nghe được sự chân thành trong lời nói của Lâm Mặc Ngữ.

Hắn không phải là người tuỳ tiện qua loa.

Bạch Ý Viễn nói: “Thật ra ta nên nói với ngươi sớm hơn. Trong học viện Sáng Thần có một lão đầu tử, ông ta nhận tỷ tỷ ngươi làm đệ tử, cũng là đệ tử duy nhất.”

“Ánh mắt của lão đầu tử này có chút cao nhưng ông ta là một người rất tốt, nếu như đã nhận tỷ tỷ ngươi làm đệ tử thì sẽ toàn tâm toàn ý bồi dưỡng.”

“Vậy nên, tất cả tài nguyên có trong học viện Sáng Thần, chắc chắn sẽ được dành cho cho tỷ tỷ ngươi, không đến lượt ngươi.”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu, tỏ ý đã hiểu.

Tài nguyên rất quan trọng, mặc dù bản thân có thể đi cướp hay đi tranh giành được rất nhiều tài nguyên nhưng có những tài nguyên cần phải tích luỹ.

Trong tay Bạch Ý Viễn có một số lượng lớn tài nguyên tích luỹ, nếu không ông sẽ không nắm chắc để bản thân chuyển chức, tỷ lệ thăng hoa chức nghiệp cao.

Bạch Ý Viễn tiếp tục nói: “Sự tích lũy của ta không sâu bằng lão đầu tử kia, tài nguyên trên tay không không nhiều như ông ta. Đặc biệt có một thứ, ông ta có, học viện Sáng Thế cũng có nhưng ta lại không có.”

“Thứ này vô cùng quan trọng đối với ngươi, nó có thể làm nâng cao đáng kể xác suất thăng hoa chức nghiệp khi chuyển chức lần thứ ba.”

Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Khi thăng hoa chức nghiệp ở chuyển chức lần ba, không phải cần có nguyên tố Thần Thạch sao?”

Bạch Ý Viễn cười khúc khích: “Hai thứ này không có mâu thuẫn nhau. Ngay cả khi ngươi có nguyên tố Thần Thạch, xác suất cao nhất cũng chỉ tăng thêm một nửa, cộng thêm thứ này, xác suất cũng tăng thêm ít nhất tám phần.”

“Chuyển chức lần một ngươi đã thức tỉnh thiên phú, bây giờ lại có được thiên phú thứ hai thông qua Long tinh, sau này còn đạt được thiên phú thứ ba do có Thần Thạch Thiên Phú.”

“Việc ngươi trở thành cường giả có ba thiên phú, đã thành chuyện chắc như đinh đóng cột rồi.”

“Bây giờ còn lại chính là thăng hoa chức nghiệp. Khi thăng hoa chức nghiệp lần thứ hai, ta đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi.”

“Ngươi giành được Linh Hồn Kết Tinh, giành được sức mạnh thần tính và thuốc thần kỳ trước nay chưa từng có. Thuộc tính của ngươi đã đột phá toàn diện rồi.”

“Còn có Niết Bàn Tinh, cùng với sự chuẩn bị của ta, ít nhất cũng nắm chắc chín mười phần, để cho ngươi thăng hoa chức nghiệp lần thứ hai.”

“Khó khăn bây giờ chính là lần thứ ba, làm thế nào để ngươi tiếp tục thăng hoa chức nghiệp.”

“Đưa chức nghiệp của ngươi đạt đến mức tối đa, đạt cấp mạnh nhất, để cho ngươi tiền đồ vô lượng.”

Bạch Ý Viễn càng nói càng phấn khích, thậm chí có chút kích động.

“Lão sư, đa tạ ngài!” Trong lòng Lâm Mặc Ngữ vô cùng cảm động, hắn cảm nhận sâu sắc được tấm lòng của Bạch Ý Viễn, đối với hắn, Bạch Ý Viễn thật sự không hề giấu giếm điều gì.

Bàn tay lớn của Bạch Ý Viễn vỗ vai Lâm Mặc Ngữ: “Không cần đa tạ, đây đều là việc lão sư nên làm. Ngươi chỉ cần toàn lực tiến về phía trước, vượt qua lão sư, trở thành cường giả mạnh nhất.”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu dứt khoát: “Ta sẽ cố gắng.”

Bạch Ý Viễn giải thích một lượt những thứ Lâm Mặc Ngữ phải đạt được.

Cụ thể là cái gì, Bạch Ý Viễn cũng không nói rõ được.

Bạch Ý Viễn nói với hắn, đó là một tia sáng.

Một tia sáng…

Lâm Mặc Ngữ không thể tưởng tượng ra được nó là thứ gì.

Nó nằm ở trung tâm của học viện Sáng Thế.
Bình Luận (0)
Comment