Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 664 - Chương 664: Một Đám Ngụy Thần Mà Thôi, Công Chúa Đông Phương Dao (1)

Chương 664: Một đám Ngụy Thần mà thôi, công chúa Đông Phương Dao (1)
Lâm Mặc Ngữ không còn gì để nói, tính tình của vị lão sư này không tốt lắm, vậy mà còn có loại sở thích này.

Đang cười, Nghiêm Cuồng Sinh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên: “Sao đám người kia sao lại tới đây?”

Lâm Mặc Ngữ cũng đồng thời ngẩng đầu, không thấy gì cả.

Nghiêm Cuồng Sinh nói: “Là mấy lão già trong đế quốc, bọn họ tới đoạt thịt mãng xà để chế biến thuốc thần kỳ.”

“Chẳng qua lần này bọn họ xui xẻo, hiện tại tính tình của đám súc sinh kia không được tốt cho lắm.”

Người trong đế quốc sẽ định kỳ tới nơi này, cầm thịt mãng xà trở về chế biến thành thuốc thần kỳ.

Mà lần này, Nghiêm Cuồng Sinh vừa mới đi đại chiến với Thị Huyết Mãng Xà một hồi.

Có lẽ Thị Huyết Mãng Xà đang rất tức giận.

Nghiêm Cuồng Sinh lộ ra một bộ dáng vui vẻ: “Nào, vi sư dẫn ngươi đi mở mang kiến thức.”

Nói xong ông ta vung ra một cỗ năng lượng khổng lồ bao phủ Lâm Mặc Ngữ, hai người phóng lên cao, lập tức di chuyển hơn mười dặm.

Tốc độ của cường giả cấp Thần nhanh bao nhiêu, Lâm Mặc Ngữ xem như được trải qua một lần chân chính.

Trong nháy mắt chính là mấy chục cây số.

Áp suất gió cực lớn ập tới, gần như muốn đè nổ hắn.

Bên tai vô cùng yên tĩnh, tất cả âm thanh đều bị bỏ lại phía sau.

Trong tầm mắt đã sớm không còn là Huyết Tinh Chi Địa, đập vào mắt chỉ có khoảng không mênh mông.

Lâm Mặc Ngữ thấy được một lớp gì đó như là thủy tinh, bao phủ lại toàn bộ thế giới.

Bên ngoài thủy tinh giống như là một loại thế giới khác.

Thế giới nặng nề đó, dường như hắn đã từng quen…

Hắn nhớ ra rồi, sau khi phó bản nổ tung, hắn rơi vào không gian Hư Vô.

Bên ngoài lớp thủy tinh chính là không gian Hư Vô.

Trong không gian Hư Vô có năng lượng hỗn loạn rất khủng bố, lúc ấy thiếu chút nữa thì hắn đã chết.

Vật chất giống như thủy tinh trước mắt đang ngăn cản năng lượng hỗn loạn.

“Sư phụ, đó là cái gì? “Lâm Mặc Ngữ không hiểu bèn hỏi như một học sinh ngoan.

Nghiêm Cuồng Sinh cũng là một lão sư không tồi: “Đó là hàng rào không gian, bên ngoài hàng rào không gian là không gian Hư Vô.”

“Đừng tưởng nó chỉ như thủy tinh, trên thực tế nó rất kiên cố, cho dù là ta thì cũng rất khó phá vỡ.”

“Chẳng qua đồ chơi này đối với ngươi mà nói vẫn còn quá sớm, ngươi không cần quan tâm.”

“Bây giờ chúng ta xem kịch trước.”

Xem kịch…

Lâm Mặc Ngữ nhìn theo hướng Nghiêm Cuồng Sinh chỉ.

Một chiếc Thuyền Chiến vạch ngang bầu trời mà đi, tốc độ cực nhanh, kéo ra một vành đai ánh sáng lấp lánh ở phía sau.

Ở trên Thuyền Chiến, có mấy vị chức nghiệp giả khí thế bất phàm.

Lâm Mặc Ngữ không cách nào phán đoán chính xác đẳng cấp của đối phương nhưng cảm giác nói cho hắn biết, ít nhất thì đối phương cũng là những chức nghiệp giả hàng đầu hơn cấp 80, thậm chí có thể là cường giả cấp Thần.

Chẳng qua nhìn tia khinh thường trong mắt Nghiêm Cuồng Sinh kia, hiển nhiên đối phương cũng không có mạnh hơn ông ta.

“Mấy lão già trước mặt chính là Các lão của đế quốc.”

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ không khỏi kính nể.

Các lão của đế quốc, trên cơ bản đều là do mười hai nghị viên trước kia nghỉ hưu mà thành.

Mặc dù không còn đứng ra quản lý nữa nhưng địa vị rất cao.

Đôi khi, mười hai nghị viên có quyết định trọng đại gì còn phải xin chỉ thị của bọn họ.

Thành phần Đế quốc rất phức tạp, Lâm Mặc Ngữ cũng chỉ biết đại khái một chút.

“Sư phụ, mấy vị Các lão này đều là cường giả Thần cấp sao?”

Lâm Mặc Ngữ là học sinh ngoan, không hiểu phải hỏi.

Nghiêm Cuồng Sinh cũng là một sư phụ tốt, có hỏi tất đáp.

“Cấp Thần cái rắm, ngươi đã từng gặp qua nghị viên nào là cường giả cấp Thần à?”

“Chỉ có những người không thể làm cường giả cấp Thần thì mới thành nghị viên chó má.”

“Tất nhiên Các lão do nghị viên nghỉ hưu tạo thành vẫn không thể thành cường giả cấp Thần.”

“Cao nhất cũng chỉ là Ngụy Thần cấp 90, chó má cũng không bằng.”

Ngữ khí Nghiêm Cuồng Sinh tràn ngập khinh thường, hoàn toàn coi rẻ đám người này.

Ông ta đường đường là cường giả cấp Thần cấp 95, đã đứng ở đỉnh cao thế giới.

Cho dù là Ma Vương trong vực sâu thì ông ta cũng đã giết qua vài con.

Đương nhiên ông ta sẽ khinh thường loại Ngụy Thần này.

Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Vì sao lại gọi bọn họ là Ngụy Thần ạ?”

Nghiêm Cuồng Sinh xì một tiếng khinh miệt: “Một đám đến cấp 89 thì dừng lại không tiến lên được, phải dựa vào thuốc mới lên được cấp 90. Không thể đi tiếp con đường phía trước, kỹ năng cũng không thể dung hợp, vậy không phải Ngụy Thần thì là cái gì?”

“Ngụy Thần và cường giả cấp Thần có khác biệt rất lớn sao?”

“Khác nhau một trời một vực, cũng là cấp 90, cấp Thần chân chính có thể làm gỏi bọn họ dễ như trở bàn tay, đánh mấy chục lần cũng không sợ.”

Mặc dù trong miệng Nghiêm Cuồng Sinh, Ngụy Thần không đáng nhắc tới.

Nhưng trước mặt Lâm Mặc Ngữ, Các lão vẫn tản ra khí tức khiến người ta hoảng sợ.

Cũng không khác nhiều với cường giả cấp Thần.
Bình Luận (0)
Comment