Chương 702: Trận chiến đã đặt nền móng cho hơn 600 năm sau (1)
Uy lực từ kỹ năng của Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo lớn đến mức nào, chỉ xét riêng mỗi thuộc tính sức mạnh thôi, cũng chính là được 55 vạn.
Đòn tấn công của Khô Lâu pháp sư và Khô Lâu Thần Xạ Thủ mạnh đến cỡ nào, Hổ Gió Lốc chính là tấm gương.
Ba người đồng loạt ra tay.
Sau một đợt tấn công đồng thời bằng lửa, [Thú cưỡi của Phong Thần], đại BOSS đạt đến cấp độ 45 của phó bản, đã bị trọng thương toàn thân.
Gió xoáy bao phủ bên ngoài cơ thể hoàn toàn bị lửa khiến cho tan biến hoàn toàn, nó ngã trên mặt đất thoi thóp thở.
0.33 giây sau, nhát rìu thứ hai của Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo và mũi tên thứ hai của Khô Lâu Thần Xạ Thủ hạ xuống cùng lúc.
Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có.
[Thú cưỡi của Phong Thần] đã chết.
Tổng thời gian chỉ một giây.
“Cái này cũng coi như là hạ gục trong chớp mắt nhỉ.”
[Tiêu diệt thú cưỡi của Phong Thần, kinh nghiệm +2700000]
[Nhận được kiếm Gió Lốc]
[Nhận được áo giáp Gió Lốc]
[Nhận được mảnh vỡ Gió Lốc x 3]
[Kiếm Gió Lốc: Vũ khí cấp bạch kim, toàn thuộc tính +1000, gia tăng kỹ năng loại kiếm sĩ 60%.]
[Áo giáp Gió Lốc: Đạo cụ phòng ngự cấp bạch kim, toàn thuộc tính +700, giảm bớt 20% sát thương từ nguyên tố gió.]
Không phải là loại trang bị quá tốt, Lâm Mặc Ngữ cũng ném hết vào nhẫn lưu trữ.
Đến lúc đó mang đến bán ở nơi giao dịch, có lẽ cũng sẽ không đáng giá bao nhiêu tiền.
“Một lần được 4 mảnh vỡ Gió Lốc, thật ra nhiều hơn [Thủy Thần Đình Viện].”
“Tiếc là kinh nghiệm quá ít, cày một lần mới tăng không đến 2%…”
Từ cấp 40 trở về sau, nhu cầu kinh nghiệm để thăng cấp ngày càng trở nên lớn hơn.
Cứ cày một lần như vậy, cũng chỉ tăng được khoảng 1.5% kinh nghiệm.
Lâm Mặc Ngữ quyết định cày thêm vài lần nữa. Sau khi thu thập xong mấy khối tinh thể Gió Lốc, hắn không đi tiếp nữa.
Tiếng chuông trong điện phó bản vang lên.
Lâm Mặc Ngữ thăng cấp phó bản, đồng thời tạo ra một kỷ lục mới.
3 giờ 42 phút 51 giây.
Cũng không phải kỷ lục rất tốt nhưng người thường xuyên lăn lộn ở điện phó bản đều biết rõ ràng kỷ lục lần đầu tiên của Lâm Mặc Ngữ không thể tính.
Lần thứ hai mới là trọng tâm.
Sau khi Lâm Mặc Ngữ rời khỏi phó bản, hắn không dừng lại mà tiến vào lại ngay.
Lúc này đây, ngay khi bước vào trong phó bản, hắn đã xác định được đường hầm gió đi đến bình nguyên Gió Lốc trên không rồi vọt qua đó ngay tức khắc.
Hắn lại bắt đầu hưởng thụ khoái cảm của việc cày tốc độ lần nữa.
Bây giờ nhanh hơn nhiều lần.
Đương nhiên tốc độ không thể tăng lên nhiều như vậy nhưng nhanh hơn 3, 4 lần thì vẫn có thể.
Hắn chạy rất nhanh, thậm chí còn nhanh hơn cả Khô Lâu pháp sư.
Quãng đường dài hơn 20 km nhưng hắn chỉ chạy trong hơn 2 phút một chút đã xong.
Trung bình mỗi phút hắn có thể chạy khoảng 8, 9 km.
Các Yêu Tinh Gió trên đường đi đều được giao cho nhóm Khô Lâu giải quyết.
Quái vật ở bình nguyên Gió Lốc quá phân tán, việc đấu với chúng sẽ lãng phí rất nhiều thời gian và cũng không hiệu quả.
Thông qua đường hầm gió, tiến vào bình nguyên trên không.
Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo nhanh chóng lao vút ra, kéo theo toàn bộ Gió Lốc Tinh Linh có trên đường đi đến đây.
Khô Lâu pháp sư tấn công tập thể bằng lửa và dùng Nguyên Tố Bạo Liệt có được khả năng tấn công từ xa.
Mặc dù phạm vi chỉ có 10 mễ nhưng một lần phát động có thể tấn công cùng lúc hai đến ba Gió Lốc Tinh Linh.
4000 Khô Lâu pháp sư sử dụng năm lần tấn công tập thể bằng lửa và tiêu diệt sạch sẽ mấy trăm Gió Lốc Tinh Linh trên đường đi.
Về phần những con còn sót lại, Lâm Mặc Ngữ cũng lười không buồn giết.
Hắn nhảy lên các bệ đá nổi trước rồi phóng như bay về phía cung điện.
Cày tốc độ thì cũng phải ra dáng cày tốc độ chứ.
Tiếng chuông trong sảnh Điện phó bản vang lên rất lâu. Lại có một kỷ lục mới được tạo ra.
Có người đã bắt đầu tính giờ kể từ khi Lâm Mặc Ngữ tiến vào phó bản, mãi cho đến lúc tiếng chuông vang lên, hắn ta mới dừng lại.
Hắn ta kích động la to: “Trời ơi, 15 phút, kỷ lục mới, thực sự là kỷ lục mới đấy.”
“Ầy, lại là kỷ lục khác mà chưa có ai phá được. Nó có thể tồn tại trong ít nhất 100 năm đấy nhỉ, có lẽ sẽ không bao giờ có ai phá vỡ được đâu.”
“Lâm thần tướng lại tạo ra một kỷ lục làm người khác thấy tuyệt vọng rồi. Thế này thì kêu chúng ta phải sống như thế nào đây.”
“Đổi cách suy nghĩ đi, phải nói là Lâm thần tướng tạo ra hết mục tiêu này đến mục tiêu khác, để những kẻ tới sau trong Nhân tộc có thể hết sức đuổi theo chứ.”
“Đúng vậy, chẳng phải Nhân tộc chúng ta đang không ngừng vượt qua các tiền bối và không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn sao?”
Cùng một vấn đề, đổi cách suy nghĩ thì sẽ có được góc nhìn hoàn toàn khác biệt.