Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 706 - Chương 706: Hoặc Là Giết Ta, Hoặc Là Bị Ta Giết (2)

Chương 706: Hoặc là giết ta, hoặc là bị ta giết (2)
Bạch Ý Viễn cười ha hả: “Ông thông gia tương lai à, ta nôn nóng muốn ôm đồ tôn thôi mà.”

Lúc này Nghiêm Cuồng Sinh đứng chung một phe với Bạch Ý Viễn: “Ninh thông gia, lão tử cũng muốn ôm đồ tôn.”

Ninh Thái Nhiên hừ một cái, nói: “Hai người các ngươi, rặt một ổ rắn chuột, muốn đồ tôn thì tự mình sinh đi.”

Ông mang theo vẻ mặt tức giận rời đi.

Cháu gái bảo bối của mình là một đóa hoa tốt đẹp như thế, đã chăm bẵm nhiều năm như vậy, thế mà lại bảo cứ vậy rồi gả ra ngoài sao, đúng là tưởng bở.

Trong bí cảnh, Lâm Mặc Ngữ thấy núi, thấy nước, thấy chim, thấy cả hương hoa, đúng là thế ngoại đào nguyên.

Đây là bí cảnh mà Giang Nghĩa để lại, Giang Nghĩa được gọi là Nghĩa Thần nên Lâm Mặc Ngữ tự động gọi nó là bí cảnh Nghĩa Thần.

Khung cảnh trong bí cảnh Nghĩa Thần trông vô cùng giống với thế giới bên ngoài.

Nếu không cẩn thận quan sát thì rất khó để nhìn ra điểm khác nhau trong đó.

Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được khí tức của một cường giả cấp Thần từ trong những ngọn núi và dòng nước này.

Phải nói rằng cả tòa bí cảnh đều được bao phủ bởi khí tức của cường giả cấp Thần.

“Theo như lời lão sư, sau khi Nghĩa Thần ngã xuống, ông đã dùng toàn bộ sức mạnh cuối cùng tạo dựng nên tòa bí cảnh này.”

“Cường giả cấp độ 98, thực lực khó có thể tưởng tượng, vậy mà có thể tạo dựng nên bí cảnh.”

“Thật là không thể tưởng tượng nổi!”

Bên chân Lâm Mặc Ngữ có một dòng suối nhỏ uốn lượn chảy về phương xa.

Lâm Mặc Ngữ đưa tay ra chạm vào dòng nước bên trong con suối nhỏ.

“Quả đúng là nguyên tố nước.”

Thứ chảy bên trong dòng suối nho nhỏ này cũng không phải là nước thật mà là nguyên tố nước tinh khiết.

Cũng như vậy, mặt cỏ dưới chân, nền đất, bầu trời, núi cao, cây cối, đều được tạo thành từ các nguyên tố.

Hóa ra nguyên tố còn có thể sử dụng như vậy, Lâm Mặc Ngữ thấy xem vậy đã đủ rồi.

Không chỉ nguyên tố, mà mọi sự vật trong bí cảnh, như cây cối, đều cho Lâm Mặc Ngữ một loại cảm giác tràn ngập sức sống.

Lâm Mặc Ngữ vô cùng quen thuộc với loại cảm giác này, đó là sức mạnh linh hồn.

Trong bí cảnh, ngoại trừ nguyên tố, còn tràn ngập sức mạnh linh hồn.

Lâm Mặc Ngữ thấy hơi kinh ngạc.

Nghĩa Thần vẫn tồn tại, mặc dù thân đã chết nhưng linh hồn vẫn còn, ý chí cũng vẫn trường tồn.

Cường giả cấp Thần thật đáng sợ.

Đi được một lúc, trước mặt xuất hiện một con đường nhỏ.

Con đường mòn dẫn đến một thôn làng, trong thôn còn có vài chục căn nhà nằm rải rác.

Nhìn từ xa xa, có vẻ còn có khói bếp lượn lờ, giống như có người sinh sống ở bên trong.

Lâm Mặc Ngữ đi đến đó.

Trong giây lát khi hắn đặt chân lên con đường nhỏ, hắn đột nhiên vội vã rút lui về phía sau.

Một thanh trường kiếm từ đâu phi đến, cắm xuống nơi hắn vốn đứng ban đầu

Thanh trường kiếm vô cùng sắc bén, nó cắt mặt đất giống như đang cắt đậu hũ.

Lưỡi kiếm hoàn toàn cắm sâu trong đất, chỉ để lại chuôi kiếm ở bên ngoài.

Một người trẻ tuổi xuất hiện bên cạnh cây kiếm, cúi người xuống nắm lấy chuôi kiếm và rút thanh trường kiếm đó ra.

Thanh trường kiếm nhìn có vẻ không có gì đặc biệt nhưng cảnh tượng xảy ra vừa nãy đã khiến Lâm Mặc Ngữ sinh ra ý cảnh giác.

“Nghĩ cho kĩ đi, giết ta, hoặc là bị ta giết.” Người trẻ tuổi cũng không nói lời dư thừa vô nghĩa, vung trường kiếm lên chĩa thẳng vào Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ nhìn xuống hai trợ thủ đắc lực trên cổ tay hắn ta, thấy hai vòng sao xuất hiện ở mỗi bên.

Có vòng sao trên người là chức nghiệp giả cấp huyền thoại: Thần kiếm sĩ.

Bốn cái vòng sao chứng tỏ rằng cấp độ của đối phương nằm trong khoảng từ 40 đến 49.

Hắn vô thức ném thuật Dò Thám ra.

Nhưng ngay cả thuật Dò Thám cũng không tìm ra được bất kì thông tin nào và hoàn toàn mất đi hiệu lực.

Lâm Mặc Ngữ càng trở nên cảnh giác hơn.

Đối thủ đột nhiên xuất hiện này không tầm thường chút nào.

Người trẻ tuổi cầm kiếm chỉ vào Lâm Mặc Ngữ: “Thuật Dò Thám vô dụng, ta là Thần kiếm sĩ cấp 39.”

“Nghĩ kĩ đi, giết ta.”

“Hoặc là bị ta giết, rồi ở lại nơi này mãi mãi.”

Hắn ta đã tự báo thông tin cá nhân, quả thực đúng là Thần kiếm sĩ.

Cùng vô tình gặp một chức nghiệp giả khác trên đường mà lại cùng là chức nghiệp giả Thần kiếm sĩ.

Có điều Lâm Mặc Ngữ lại cảm thấy kỳ quái.

Không phải nếu như hắn ta là Thần kiếm sĩ cấp 39 thì chỉ nên có ba vòng sao xuất hiện à?

Đến cấp 40 thì vòng sao thứ tư mới có thể xuất hiện chứ?

Vì sao cấp độ của hắn ta là 39 mà đã có bốn vòng sao xuất hiện rồi, thật là kỳ quái.

Rõ ràng đối phương sẽ không trả lời câu hỏi của chính hắn. Một khi đã như vậy thì,

Giết thôi.

Lâm Mặc Ngữ đã nhận ra được đối phương không phải là người thật.
Bình Luận (0)
Comment