Chương 705: Hoặc là giết ta, hoặc là bị ta giết (1)
“Chỉ cần Ác Ma Vực Thẳm cho rằng ông còn sống thì bọn chúng sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ, như vậy có thể tranh thủ được thêm càng nhiều thời gian hơn cho Nhân tộc.”
Lúc này, giọng của Ninh Thái Nhiên trầm xuống: “Cho nên, tất cả thông tin về Nghĩa Thần đã bị xóa sạch.”
“Sau khi chết, Nghĩa Thần đã về lại học viện Hạ Kinh. Ông phong ấn tất cả sức mạnh của mình lại, tạo thành một cái bí cảnh.”
“Mà cái bí cảnh này nằm ở điện phó bản.”
“Theo quy tắc mà ông định ra, chỉ khi đạt đến điều kiện nhất định thì mới có thể tiến vào bí cảnh.”
“Quy tắc này chính là, vượt qua phó bản có độ khó cấp Địa Ngục trong vòng 10 phút, bất kể phó bản nào cũng đều được tính.”
Bạch Ý Viễn hơi nhướng lông mày: “Ngươi muốn nói là, Tiểu Ngữ vượt qua phó bản trong vòng 10 phút sao?”
Ninh Thái Nhiên gật đầu: “8 phút 1 giây.”
Ông điểm ngón tay một cái, Lâm Mặc Ngữ đã xuất hiện trên màn hình.
Ninh Thái Nhiên, thân là người đứng đầu của điện phó bản, có được quyền lực tương đối lớn.
Cũng chỉ có ông mới có thể tùy ý xem tình huống bên trong các phó bản.
Trên màn hình, trước mặt Lâm Mặc Ngữ xuất hiện một cánh cửa dẫn vào bí cảnh.
Không cần phải bàn luận thêm, đây chính là bí cảnh mà Nghĩa Thần để lại từ 632 năm trước.
Bạch Ý Viễn vội vã hỏi: “Nghĩa Thần để lại bí cảnh có nói gì nữa không? Còn có nguy hiểm nào không?”
Ninh Thái Nhiên lắc đầu: “Không biết, mọi thứ đều không được tiết lộ gì cả.”
Nghiêm Cuồng Sinh lập tức hỏi: “Có thể truyền âm thanh vào trong phó bản không?”
Ông muốn nhắc nhở Lâm Mặc Ngữ.
Ninh Thái Nhiên gật đầu, bảo: “Có thể.”
Trong phó bản, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy hơi mờ mịt.
Chính hắn vừa mới hoàn thành phó bản, vì sao trước mặt lại có một cánh cửa vào bí cảnh xuất hiện vậy chứ.
Hắn biết trong bí cảnh có khả năng sẽ có phó bản.
Nhưng cho đến bây giờ hắn cũng chưa từng nghe được rằng trong phó bản sẽ có bí cảnh xuất hiện.
Sự việc phát sinh trước mắt, cùng với những gì hắn đã biết hoàn toàn trái ngược nhau.
Từ lối vào bí cảnh, Lâm Mặc Ngữ đã cảm nhận được khí tức uy nghiêm.
Có hơi quen thuộc, là khí tức của cường giả cấp Thần của Nhân tộc.
Trên người những người như Nghiêm Cuồng Sinh, Bạch Ý Viễn cũng có khí tức giống vậy.
Điều đó chứng tỏ tòa bí cảnh đột ngột xuất hiện này có liên quan đến cường giả cấp Thần của Nhân tộc.
“Tiểu Ngữ, ngươi có thể nghe thấy không?”
Bên tai truyền đến giọng nói của Bạch Ý Viễn.
“Có thể!” Lâm Mặc Ngữ lên tiếng.
Giọng nói của Bạch Ý Viễn tiếp tục vang lên: “Tiếp theo, ta sẽ nói ngươi nghe.”
Bạch Ý Viễn kể lại một lượt mọi chuyện liên quan đến Nghĩa Thần.
Lâm Mặc Ngữ biết người tên Giang Nghĩa này, người nọ là một nhân vật sống ở vài trăm năm trước và cũng là một trong những cường giả cấp Thần
Có điều hắn cũng không rõ sự tích về Giang Nghĩa. Khi đó hắn chỉ thấy qua tên người này trong lịch sử nhân vật mà thôi.
Không ngờ rằng, vậy mà Giang Nghĩa lại là người mạnh nhất năm đó.
Gần như là sự tồn tại cấp Siêu Thần.
Đó là lực chiến đấu cỡ nào vậy.
Hóa ra đây là bí cảnh mà nhân vật như vậy để lại. Chẳng trách hắn có thể cảm nhận được khí tức quen thuộc từ bí cảnh.
“Tiểu Ngữ, chưa từng có người nào đi vào tòa bí cảnh này.”
“Tình huống bên trong như thế nào không ai biết, có thể sẽ có cơ hội nhưng có thể cũng sẽ có nguy hiểm.”
“Tự ngươi hãy quyết định có muốn đi vào hay không.”
Bạch Ý Viễn đại diện cho ý kiến của ông và một số người khác.
Rốt cuộc, Lâm Mặc Ngữ cũng phải tự bước đi trên con đường tương lai của chính mình.
Mặc dù ông là lão sư của hắn nhưng cũng không thể hoàn toàn đưa hắn đi được.
Nếu như vậy thì thành tựu cuối cùng của Lâm Mặc Ngữ sẽ không thể vượt qua ông.
Bạch Ý Viễn cũng vậy, Nghiêm Cuồng Sinh cũng thế, thậm chí ngay cả Mạnh An Văn nữa, cũng đều có kỳ vọng với tương lai của Lâm Mặc Ngữ.
Quyền quyết định giao vào trong tay Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ hơi suy nghĩ một lúc rồi đưa ra quyết định: “Ta sẽ vào.”
Hắn tin rằng, hẳn là Giang Nghĩa sẽ không làm hại một hậu bối Nhân tộc như hắn.
Lâm Mặc Ngữ hít một hơi sâu rồi bước nhanh vào bí cảnh.
Vào khoảnh khắc hắn tiến vào bí cảnh, hình ảnh mà Ninh Thái Nhiên đưa ra cũng đồng thời biến mất.
Ninh Thái Nhiên không có cách nào có thể xem được tình huống bên trong bí cảnh.
Vẻ mặt của những người này đều rất nghiêm trọng, sự việc tiếp theo chỉ đành phụ thuộc vào bản thân Lâm Mặc Ngữ rồi.
Đây là lựa chọn của bản thân Lâm Mặc Ngữ, mọi người đều phải tôn trọng.
Ninh Thái Nhiên nói: “Ta đi về trước. Y Y vẫn đang tu luyện, ta phải đi xem một chút.”
Mạnh An Văn hỏi: “Phải mất bao lâu nữa Y Y mới ra ngoài?”
Ninh Thái Nhiên lắc đầu bảo: “Khó mà nói được, còn phải xem tiến độ tu luyện của nha đầu đó, có thể sẽ phải mất thêm một khoảng thời gian nữa.”
Mạnh An Văn ừ một tiếng, rồi cũng không nói thêm gì nữa.
Bạch Ý Viễn lại nói: “Đợi Y Y trở về thì hãy để cho hai đứa nó kết hôn sinh con đi.”
Hàng mày của Ninh Thái Nhiên giật giật hai cái, khóe miệng trễ xuống: “Y Y còn nhỏ, ta là gia gia còn không vội, ngươi là người ngoài thì vội làm gì chứ.”