Chương 715: Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng (2)
Cũng không biết Bạch ý Viễn đã sắp xếp cho hắn ra sao.
Bạch Ý Viễn ho nhẹ một tiếng nói: “Chuyện tiếp theo ngươi cần làm được ta gọi là làm chủ…”
Bạch ý Viễn nói qua về sự sắp xếp của ông.
Dựa vào lời nói của Bạch Ý Viễn, hắn sẽ phải bước vào không gian hư ảo của tháp Thần Hạ.
Trong đó, hắn sẽ học tất cả các kỹ năng của nhiều chức nghiệp khác nhau.
Pháp sư, thích khách, cung tiễn thủ, kỵ sĩ, chiến sĩ, hỗ trợ và nhiều hơn nữa.
Nắm bắt được phong cách chiến đấu chính, kỹ năng chiến đấu của họ.
Cuối cùng, hắn phải tổng kết được những ưu điểm và nhược điểm của từng chức nghiệp, sau đó tự mình tiến hành so sánh.
Chắt lọc tinh hoa, loại bỏ cặn bã.
Đây chính là cái mà Bạch Ý Viễn gọi là “thí luyện làm chủ”.
Làm chủ các chức nghiệp khác, làm chủ chính mình.
Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là hắn có thể sử dụng các kỹ năng của chức nghiệp khác mà là hắn có thể nâng cao kinh nghiệm chiến đấu và năng lực thực chiến của mình thông qua học tập.
Sau khi nghe xong, Lâm Mặc Ngữ có chút nghi hoặc hỏi: “Lão sư, cần thiết phải làm đến bước này sao?”
Bạch Ý Viễn trầm ngâm nhìn Lâm Mặc Ngữ nói: “Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng, hiểu rõ về đặc tính của từng chức nghiệp, tóm tắt ưu nhược điểm, dung hợp với của mình.”
“Đây là một bước vô cùng quan trọng để ngươi trở thành cường giả cấp Thần trong tương lai, ngươi có thể đi hỏi lão Mạnh, Nghiêm điên xem trước đây họ đã làm thế nào.”
Lâm Mặc Ngữ nhìn sang với ánh mắt dò hỏi: “Nghiêm lão sư, Mạnh tiền bối, trước đây các ngài cũng làm như vậy sao?”
Nghiêm Cuồng Sinh nói: “Lão tử thì khá trực tiếp, chính là ta đi tìm các chức nghiệp giả khác đánh vài trăm lần, hàng nghìn trận chiến.”
Mạnh An Văn nói: “Lão Bạch nói không sai, việc này rất cần thiết.”
Lâm Mặc Ngữ đột nhiên nhớ lại trước khi chuyển chức lần hai, Mạnh An Văn đã cho hắn xem cảnh đặc huấn của Ninh Y Y.
Lúc đó, Mạnh An Văn cũng tốn rất nhiều công sức để giải thích cho hắn về tác dụng của từng kỹ năng của Ninh Y Y.
Giảng giải vô cùng chi tiết.
Lúc đó, bản thân hắn không hiểu tại sao Mạnh An Văn lại làm như vậy.
Hiện tại nghĩ lại, chẳng phải điều này giúp hắn biết rõ đặc điểm của các chức nghiệp khác hay sao?
Như vậy, Mạnh An Văn đã biết hắn sẽ phải làm đến bước này nên đã thị phạm cho hắn trước.
Bạch Ý Viễn nói: “Ở học viện Hạ Kinh, muốn đạt được tư cách để tiến vào tháp Thần Hạ là điều vô cùng khó khăn.”
“Ngươi là thủ khoa toàn quốc cho nên có tư cách tiến vào 1 lần.”
“Mỗi năm, chỉ có 500 người có thể tiến vào tháp Thần Hạ. Học viện sẽ bán đấu giá 100 vé vào tháp Thần Hạ, ngươi có biết giá cả là bao nhiêu không?”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu, hắn không rõ.
Bạch Ý Viễn cười nói: “Tối thiểu 30 vạn điểm.”
Lâm Mặc Ngữ không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Ở học viện Hạ Kinh, không dễ dàng gì kiếm được điểm tích lũy.
Điểm tích lũy được sử dụng ở mọi nơi, đối với hầu hết mọi người thì kiếm còn không nhiều bằng dùng.
Người như hắn mà có được mấy chục vạn điểm tích phân thì đúng là sự tồn tại hiếm có.
Nhưng muốn vào tháp Thần Hạ cần phải có 30 vạn điểm, thử hỏi có mấy người đủ khả năng mua đây.
Hắn chưa bao giờ tưởng tượng rằng một vé vào cửa mà lại đắt đến thế.
Ninh Y Y đã từng nói với hắn rằng sau khi tiến vào học viện Hạ Kinh nhất định phải tìm cơ hội khiêu chiến tháp Thần Hạ.
Trước đây, Bạch Ý Viễn cũng đã từng nói những điều tương tự.
Lần đầu tiên vào là có lợi nhất.
Về phần vì sao nhất định phải đi, có lợi ích gì thì bọn họ đều không nói.
Bạch Ý Viễn nói: “Đừng có coi thường các gia tộc lớn ở đế quốc.”
“Ở học viện Hạ Kinh, số lượng người ở những gia tộc này không hề ít. Học viện Hạ Kinh cũng chưa bao giờ yêu cầu tốt nghiệp cho nên học viên trong các gia tộc ngày càng nhiều thêm.”
“Những gia tộc này sẽ gộp điểm từng thành viên trong tộc lại với nhau rồi chọn lọc, sau đó chỉ để cho thành viên ưu tú nhất có cơ hội sử dụng.”
“Bên trong tháp Thần Hạ, có thể sử dụng phương pháp vượt qua các cấp độ để nâng cao năng lực chiến đấu, đạt được nhiều lợi ích và kiếm điểm tích phân.”
“Có người bỏ ra 30 vạn mua vé, kết quả là biểu hiện của họ vô cùng xuất sắc cho nên họ càng kiếm được nhiều điểm hơn.”
“Năm đó, Nghiêm điên đã hoàn thành hàng nghìn trận chiến trong tháp Thần Hạ.”
Lúc này, Nghiêm Cuồng Sinh cũng gật đầu, hắn quả thật đã so tài bên trong tháp Thần Hạ.
Bằng không thì hắn tìm đâu ra nhiều người có thực lực ngang hàng đến vậy.
Mạnh An Văn tiếp lời Bạch Ý Viễn nói: “Phương pháp mà ba người chúng ta sử dụng năm đó thực ra vẫn còn thiếu sót, không thể coi là hoàn hảo.”
“Sau khi thảo luận, chúng ta đã nghĩ ra một cách hoàn hảo hơn để ngươi có thể hiểu rõ đặc điểm của từng chức nghiệp.”