Chương 727: Bản thân ăn thịt xong thì cũng phải để lại chút canh cho người khác.(1)
Hạ Bác Giản xua tay nói: “Đừng khách khí như vậy, có thời gian về nhà thay ta chào hỏi Phong Bình, nói ông ấy có thời gian thì tới chỗ ta uống trà nói chuyện.”
Phong Tu gật đầu: “Vãn bối đã nhớ rồi ạ.”
Sau đó ông ta lại nhìn Tả Mai, cảm thấy hơi thở của Tả Mai có chút kỳ quái.
Ánh mắt hơi ngưng lại, một tia sáng lóe lên, đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc: “Ngươi họ Tả? Chức nghiệp là tiềm hành giả à?”
Tả Mai hơi nghi hoặc: “Sao ngài biết ạ?”
Hạ Bác Giản đột nhiên cười lớn: “Không ngờ nhà họ Tả vẫn có hậu duệ còn sống.”
“Tốt tốt tốt, thật sự quá tốt rồi.”
“Đợi chuyện này xong, ta đưa ngươi đến một nơi.”
Tả Mai đồng ý trong sự hoang mang, lời của cường giả cấp Thần nàng ấy cũng không thể từ chối được.
Nhà họ Tả?
Từ nhỏ nàng ấy là cô nhi, lớn lên trong cô nhi viện, làm gì có nhà họ Tả nào.
Vòng thí luyện thứ hai đã bắt đầu.
Lần này cấp bậc của tất cả mọi người đều bắt đầu từ cấp 40.
Mọi người đều có thể sử dụng các kỹ năng sau khi chuyển chức lần hai.
Pháp sư có pháp thuật trong phạm vi lớn.
Kỵ sĩ thì có kỹ năng phòng thủ mạnh hơn.
Năng lực tấn công tiêu diệt của chiến sĩ thì mạnh hơn.
Thích khách thì trở nên quái dị, rất khó để phòng ngự lại đòn tấn công của nó.
Lâm Mặc Ngữ lại bắt đầu một vòng học tập và thích ứng mới.
Với kinh nghiệm trước đây, Lâm Mặc Ngữ thích ứng cực kỳ nhanh chóng.
Nắm vững từng kỹ năng một cách nhanh chóng.
Cho dù kỹ năng chức nghiệp có thay đổi thế nào thì đặc điểm chức nghiệp vẫn còn đó, sẽ không có sự thay đổi lớn nào.
Chỉ là sau vòng thứ hai, những đặc điểm này càng được khuếch đại, trở nên mạnh mẽ hơn.
Lâm Mặc Ngữ học càng ngày càng nhanh, càng ngày càng tốt.
Kỹ xảo và ý thức chiến đấu của hắn gần như đã hoàn hảo.
Hắn dần dần phát hiện ra bản thân mình đã thay đổi.
Hắn gần như đã bước vào một cảnh giới khác, từ hoàn thiện bản thân đến tận dụng nhược điểm và thiếu sót của đối thủ.
Đây là một cảnh giới khác, không chỉ để hoàn thiện bản thân mà còn phải đủ hiểu rõ về đối phương.
Có thể nhanh chóng tìm ra điểm yếu trong hành động của đối thủ.
Thậm chí bây giờ hắn đã có thể phán đoán được phương hướng của kỹ năng, tiến hành dự đoán vào ngay khoảnh khắc pháp sư kích hoạt tấn công.
Khi kỵ sĩ xông đến tấn công, vào thời khắc cuối cùng có thể né tránh đồng thời tung ra đòn phản công.
Thí luyện sau cấp 40 chỉ khiến Lâm Mặc Ngữ trở nên hoàn thiện hơn.
500 người trong tháp Thần Hạ đều trở thành đá mài đao cho Lâm Mặc Ngữ.
Khiến cho thanh đao của hắn ngày càng sắc bén hơn.
Vòng thí luyện thứ hai đã kết thúc.
Ý thức của Lâm Mặc Ngữ cũng đã trở lại trong cơ thể.
Trong vòng chưa đầy hai mươi ngày, Lâm Mặc Ngữ đã hoàn thành hàng ngàn trận chiến.
Sau khi quay lại, Lâm Mặc Ngữ không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào.
Thuộc tính tinh thần và năng lực phục hồi cực mạnh khiến cho tinh thần của hắn vẫn còn phơi phới.
“Cảm giác thế nào?” Trong mắt Bạch Ý Viễn chứa đựng sự quan tâm.
“Cực kì tốt.” Ánh mắt của Lâm Mặc Ngữ sáng hơn bao giờ hết, vào khoảnh khắc này, hắn cảm nhận được bản thân khi nhìn cả thế giới đã có hơi khác biệt.
Mấy ngày hôm nay thu hoạch được vô cùng lớn.
Đến lúc này hắn đã có sự hiểu biết vô cùng tường tận về phần lớn các chức nghiệp.
Rồi lại quy những hiểu biết này về lại cho chính mình khiến bản thân được thăng hoa ở một mức độ nhất định.
Lý thuyết chiến đấu và phương pháp chiến đấu đã xảy ra biến hóa đến long trời lở đất.
Hắn nhận ra được quân đoàn Vong Linh mà hắn luôn lấy làm tự hào, trong lúc chiến đấu đã cứng nhắc đến mức nào.
Hoàn toàn có thể chiến đấu theo một cách khác, có thể khiến cho quân đoàn Vong Linh phát huy năng lực chiến đấu cao hơn rất nhiều so với trước đây.
Bây giờ hắn đã có sự hiểu biết sâu sắc về phương pháp chiến đấu của từng chức nghiệp, có thể áp dụng những phương pháp chiến đấu này cho quân đoàn Vong Linh.
Vừa hay trong quân đoàn Vong Linh còn có cả chiến sĩ, pháp sư, cung thủ.
Hắn quyết định tổ chức lại quân đoàn Vong Linh.
Nghiêm Cuồng Sinh nói: “Chuyển chức lần hai, đột phá thuộc tính, thăng hoa chức nghiệp, thức tỉnh thiên phú là bước đầu tiên trên con đường trở thành Siêu Thần của ngươi.”
“Bây giờ chức nghiệp đã hoàn hảo, hiểu rõ bản thân là bước thứ hai trên con đường trở thành Siêu Thần.”
“Về bước thứ ba…”
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Xin lão sư hãy dạy ta bước thứ ba nên đi như thế nào.”
Mạnh An Văn cười lớn: “Tên này lừa ngươi đấy, làm gì có bước thứ ba.”