Chương 729: Mật khố hoàng thất được bảo vệ nghiêm ngặt (1)
Rất nhiều hình ảnh được chiếu bóng lên không trung, từng tòa bí cảnh hư ảo bắt đầu.
Vô số không gian độc lập bị chia cắt.
Những người thí luyện lần lượt bước vào không gian thuộc về riêng mình để bắt đầu thí luyện bản thân.
Cảnh tượng này giống hệt với thí luyện tháp Thần Hạ trước đây.
Hạ Bác Giản hít sâu một hơi: “Cuối cùng cũng bắt đầu.”
Thật ra ông ta cũng biết Mạnh An Văn là người có lý, bình thường sẽ không làm loạn.
Chỉ là ông ta đoán ra được, nhiều người như vậy sẽ làm đá mài đao cho Lâm Mặc Ngữ, trong lòng có hơi khó chịu.
Dù gì những người này đều là tinh anh của học viện.
“Lâm ngốc ra ngoài rồi.” Hạ Tuyết đột nhiên kêu lên.
Lâm Mặc Ngữ bước ra từ trong dòng năng lượng đang trào dâng cuồn cuộn kia.
Hạ Bác Giản cảm thấy kì lạ: “Tiểu Tuyết biết Lâm thần tướng à?”
Hạ Tuyết ừ một tiếng: “Bọn ta là bạn cùng lớp, hắn không thích nói chuyện nên ta thường gọi hắn là Lâm ngốc.”
Trên khuôn mặt già nua của Hạ Bác Giản lộ ra nụ cười như thể hóa ra là như vậy: “Nói như thế thì mối quan hệ của hai đứa cũng không tồi nhỉ?”
Hạ Tuyết gật đầu nói: “Cũng khá tốt, tuy hắn không thích nói chuyện nhưng con người cũng không tệ.”
Ánh mắt Hạ Bác Giản rơi trên người Lâm Mặc Ngữ, nhìn thấy huy hiệu thần tướng màu tím trên vai hắn.
Tuy rằng Lâm Mặc Ngữ không phải cường giả cấp Thần nhưng cái huy hiệu này cũng đủ khiến hắn ngang vai ngang vế với mình.
Lúc này Lâm Mặc Ngữ đang suy nghĩ con đường tiếp theo mình phải đi là gì.
Nền tảng đã vững chắc, bản thân gần như hoàn hảo.
Trước mắt ngoại trừ dòng ánh sáng kia của học viện Sáng Thế thì chỉ cần luyện cấp là được.
Dòng ánh sáng kia rốt cuộc là thứ gì…
Mấy người Mạnh An Văn cũng không nói rõ.
Chỉ biết là nó vô cùng quan trọng, có thể làm gia tăng đáng kể xác suất thăng hoa chức nghiệp khi chuyển chức lần ba.
Về phần còn có tác dụng gì khác hay không thì vẫn chưa biết gì được.
Trước mắt cách thời gian đất tổ mở ra vẫn còn hai tháng nữa.
Hắn thân là thành viên của học viện Sáng Thế, đợi đến lúc đất tổ sắp mở ra, đương nhiên Mạc Tinh Hà sẽ đưa ra lệnh triệu tập.
Vùng đất tổ của học viện Sáng Thế, ngoài các học viên đến từ học viện chính của học viện Sáng Thế thì chỉ có học viện Sáng Thần và học viện Viêm Hoàng mới có thể nhận được một vài suất.
Học viện Hạ Kinh và một vài gia tộc lớn toàn quốc cũng có thể nhận được một vài suất.
Những suất này đã được đặt ra từ nhiều năm trước, qua nhiều năm như vậy rồi vẫn không hề thay đổi.
Cho dù Bạch Ý Viễn có muốn thêm một người thì cũng không thể.
Đây cũng là một trong những lý do mà Bạch Ý Viễn muốn để cho Lâm Mặc Ngữ gia nhập học viện Sáng Thế.
Học viện Sáng Thế là bên có nhiều suất nhất.
“Lâm thần tướng!”
Một giọng nói ôn hòa cắt ngang dòng suy nghĩ của Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy Hạ Bác Giản, vừa nhìn lập tức nhận ra đối phương là cường giả cấp Thần.
Lâm Mặc Ngữ hơi ngạc nhiên lại nghi ngờ: “Tiếp kiến tiền bối.”
Hắn muốn hành lễ nhưng Hạ Bác Giản đột nhiên tránh ra, xua tay nói: “Không được không được, ngươi là thần tướng, xét về địa vị thì chúng ta ngang nhau.”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu, cũng không khách khí.
“Tiền bối có chuyện gì vậy?”
Hạ Bác Giản cười ha ha: “Không có chuyện gì, chỉ là đến chào hỏi ngươi thôi. Ta là Hạ Bác Giản, phó viện trưởng tiền nhiệm của học viện, đồng thời cũng là gia gia của Tiểu Tuyết.”
Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy đám người Hạ Tuyết, khẽ mỉm cười: “Đã lâu không gặp.”
Hạ Tuyết cười vui vẻ: “Cũng không lâu lắm đâu, không ngờ ngươi đã trở thành thần tướng rồi.”
Lâm Mặc Ngữ cười nói: “Cơ duyên xảo hợp mà thôi.”
Lâm Mặc Ngữ và ba người Hạ Tuyết đã lâu không gặp nhau nên trò chuyện một lúc.
Hạ Tuyết ngạc nhiên khi phát hiện Lâm Mặc Ngữ đã có sự thay đổi.
Tuy vẫn không thích nói nhiều nhưng cũng đã đỡ hơn trước rất nhiều.
Không còn quá lạnh lùng và thờ ơ với mọi thứ như vậy nữa.
Ít nhất là đã có thể giao tiếp bình thường.
Nhìn thấy mấy người trò chuyện khá vui vẻ, Hạ Bác Giản không ngừng lặng lẽ gật đầu.
Danh tiếng của Lâm Mặc Ngữ bây giờ đã rất lớn, hắn là thần tướng trẻ nhất trong Nhân tộc, lại là đệ tử của Bạch Thần, tiền đồ vô hạn.
Mạnh An Văn còn dùng 500 người để làm đá mài đao cho Lâm Mặc Ngữ trong đợt thí luyện tháp Thần Hạ.
Lúc này ông ta có thể nhìn ra toàn thân Lâm Mặc Ngữ rất êm dịu, hơi thở ẩn nhẫn, đã đặt ra nền tảng để bước vào cấp Thần.