Chương 734: Thần tướng không thể xúc phạm (1)
Dù sao cũng đã thiếu nợ ân tình này, nếu sau này có cơ hội thì trả lại là được.
Dòng dõi hoàng thất nắm giữ không ít phó bản, quy mô không bằng Điện phó bản trong học viện Hạ Kinh nhưng chất lượng của phó bản cũng không tệ.
Dùng để bồi dưỡng đời sau là hoàn toàn đủ.
Đông Phương Dao dẫn Lâm Mặc Ngữ đi tới trước phó bản cần thăng cấp: “Chính là phó bản này.”
Trên phó bản Vòng Xoáy có tia sáng lóe lên, sau khi Lâm Mặc Ngữ xem xét xong lại lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.
Không ngờ là mười…
Một trong ngũ đại phó bản nguyên tố, phó bản Nguyên Tố Điện.
Lửa, Nước, Gió, Điện, Ánh Sáng.
Ngũ đại phó bản nguyên tố.
Trong đó Điện phó bản chiếm giữ ba cái.
Chỉ có Ánh Sáng và Điện là không thể tìm thấy.
Lâm Mặc Ngữ tình cờ tiến vào thế giới Vực Thẳm, cuối cùng tiến vào phó bản Nguyên Tố Ánh Sáng.
Chỉ còn lại phó bản Nguyên Tố Điện là chưa rõ tung tích.
Không ngờ lại lấy được mà không tốn chút thời gian nào, phó bản Nguyên Tố Điện ở ngay trước mắt.
“Không ngờ phó bản Nguyên Tố Điện lại ở trong tay các ngươi.” Lâm Mặc Ngữ lạnh nhạt cười một tiếng.
Đông Phương Dao nói: “Mấy chục năm trước, tiền bối trong nhà tình cờ gặp được phó bản Nguyên Tố Điện nên đã đưa nó về.”
Ngũ đại phó bản nguyên tố có truyền thuyết đặc biệt.
Sự thật đã chứng minh, truyền thuyết không phải là tin đồn vô căn cứ.
Đông Phương Dao hỏi: “Lâm thần tướng, có thể thăng cấp không?”
“Yêu cầu thăng cấp của mỗi phó bản không giống nhau, ta chỉ có thể thử xem sao.” Lâm Mặc Ngữ vẫn chưa đồng ý.
Đông Phương Dao nói: “Đương nhiên, chúng ta đã lấy được phó bản mấy chục năm, cũng công lược mấy nghìn lần. Đây là tư liệu của phó bản, ngươi xem qua đi.”
Nhận lấy tư liệu phó bản mà Đông Phương Dao đưa tới, hắn nhanh chóng đảo qua, đã biết được quy trình công lược cụ thể của phó bản.
Dòng dõi hoàng thất đã đánh nát tòa phó bản này, mỗi một chi tiết đều được nghiên cứu kỹ lưỡng nhưng vẫn không có cách nào để làm cho phó bản hoàn thành thăng cấp.
Bọn họ đã thử mọi cách mà kết quả đều là vô dụng.
Lần này là do Đông Phương Dao nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ dễ dàng thăng cấp phó bản Nguyên Tố Nước ở trong Điện phó bản, sau đó lại nghe nói phó bản Nguyên Tố Lửa và Nguyên Tố Phong cũng được Lâm Mặc Ngữ hoàn thành thăng cấp.
Lúc này mới nghĩ ra chủ ý mời Lâm Mặc Ngữ ra tay.
Sau khi Lâm Mặc Ngữ xem tư liệu xong, trong lòng có lẽ đã có suy đoán.
Đông Phương Dao tiếp tục nói: “Ngươi có điều kiện gì cứ việc nói, chỉ cần ta có thể làm được thì chắc chắn sẽ đồng ý.”
Chậc.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Yêu cầu của ta rất đơn giản, nếu hoàn thành thăng cấp phó bản, ta muốn cày phó bản vài lần. Trước khi ta cày đủ thì không cho phép người khác tiến vào tòa phó bản này.”
Quả thật, không phải yêu cầu gì quá đáng, chỉ là hơi kỳ lạ.
Đánh phó bản rõ ràng không quấy nhiễu lẫn nhau, tại sao Lâm Mặc Ngữ phải làm như vậy?
Tuy nhiên Đông Phương Dao cũng không hỏi nhiều, chỉ là yêu cầu này, hoàn toàn có thể đồng ý.
Nàng ta đang chuẩn bị đồng ý, đột nhiên phía sau truyền đến một tiếng quát: “Không đồng ý, phó bản thuộc hoàng thất của ta, từ khi nào lại đến phiên người ngoài làm chủ vậy.”
Đông Phương Dao thay đổi sắc mặt, chỉ thấy một người trẻ tuổi có tướng mạo khôi ngô đang đi tới.
Tuổi của hắn ta trông lớn hơn Đông Phương Dao mười tuổi, quần áo lộng lẫy, khí chất phi phàm.
Tuy Lâm Mặc Ngữ không nhìn ra cấp bậc thật sự của hắn ta nhưng cũng có thể đoán được hẳn là trên dưới cấp 45.
Lớn hơn Đông Phương Dao mười tuổi, chỉ có cấp 45…
Người này kém xa Đông Phương Dao.
Không chỉ có tư chất không bằng mà về phương diện nói chuyện lại càng kém xa.
Đông Phương Dao khẽ nhíu mày, lập tức nói: “Đây là nhị ca Đông Phương Thuận của ta!”
Lâm Mặc Ngữ hiểu được thân phận của đối phương, thành viên hoàng thất, một hoàng tử.
Đông Phương Thuận đi tới, căn bản không thèm nhìn Lâm Mặc Ngữ: “Chó mèo ở đâu ra lại dám phát ngôn bừa bãi ở đây. Phó bản của hoàng thất chúng ta, đến phiên loại người này làm chủ từ khi nào.”
“Dao Dao, em kết giao với loại người vớ vẩn này từ khi nào vậy?”
Sắc mặt Đông Phương Dao lập tức thay đổi, những lời này đã xúc phạm tới Lâm Mặc Ngữ rồi.
Trong mắt Lâm Mặc Ngữ lóe lên hơi thở nguy hiểm.
Lại có người gọi hắn là chó là mèo… Không đàng hoàng…
Thần Tướng, không thể xúc phạm.
Trong thế giới tinh thần, Thần Thạch Lĩnh Vực đang chậm rãi chuyển động, một tia sát khí tỏa ra, xuất hiện ở bên ngoài.
Sát khí!
Cảm giác của Đông Phương Dao nhanh nhạy, trong nháy mắt đã phát hiện có điều bất thường.
Trước mắt có ánh lửa bùng lên, trong lòng bàn tay của Lâm Mặc Ngữ xuất hiện một quả cầu lửa.
Khí tức vô cùng nguy hiểm lập tức tràn ra.
“Đừng!”
Đông Phương Dao kêu lên thất thanh nhưng đã không kịp mất rồi.