Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 733 - Chương 733: Thiếu Một Ân Tình Nhỏ, Giao Dịch Mới (2)

Chương 733: Thiếu một ân tình nhỏ, giao dịch mới (2)
Sau khi mọi người ra ngoài đều mất đi đoạn ký ức đó.

“Xem ra phải tự mình đi vào mới biết được.”

“Trước giờ không gian hạ tầng của chiến trường sẽ không quá lâu.”

Trong mắt Lâm Mặc Ngữ cháy lên ý chí chiến đấu, đã có người giữ lại được kỹ năng Nguyên Thủy Phù Văn, vậy mình cũng có thể làm được.

Nếu có thể biến kỹ năng Cường Binh này thành kỹ năng của mình, vậy sức mạnh bạo phát của mình sẽ tăng lên đến mức khiến người ta sợ hãi.

So với Bí cảnh Nguyên Thủy, tư liệu về phó bản Long Vương Điện có vẻ ít hơn.

Không ít người biết đến sự tồn tại của phó bản Long Vương Điện nhưng người đi vào càng khan hiếm hơn.

Chủ yếu là không đạt được tư cách vào phó bản.

Trong ghi chép viết, Giang Nghĩa đã từng đi vào nhưng lại không có đoạn sau nữa.

Trong lúc Lâm Mặc Ngữ lật xem tư liệu, Đông Phương Dao pha trà rót nước ở bên cạnh, giống như một cô gái ngoan ngoãn.

Thỉnh thoảng nàng ta lại thì thầm vài câu với Đông Phương Lực, không biết nói cái gì mà chọc cho Đông Phương Lực cười vui vẻ.

Đông Phương Lực rất cưng chiều đứa cháu gái hoàng thất này.

Đông Phương Dao kể một số sự tích của Lâm Mặc Ngữ, khiến Đông Phương Lực nhìn Lâm Mặc Ngữ với cặp mắt hoàn toàn khác xưa.

Cấp 37 đã trở thành Thần Tướng, một người diệt một vạn quân, một mình đấu với chiến tướng Long tộc cấp 70.

Nghe quả thật là không thể tưởng tượng nổi.

Đông Phương Dao còn kể Lâm Mặc Ngữ đã đưa mình đi đánh phó bản như thế nào, càng khiến Đông Phương Lực cảm thấy không thể tin nổi.

Lâm Mặc Ngữ xem rất nhanh, đọc đến đâu nhớ đến đấy.

Chỉ trong khoảng thời gian gần nửa ngày đã xem hết mấy lượt sách cổ trên kệ sách.

Biết thêm rất nhiều kiến thức bí ẩn, càng làm kinh nghiệm thêm phong phú.

Trong mắt hắn lóe lên tia sáng lấp lánh, Lâm Mặc Ngữ cảm giác mình đã hiểu rõ hơn vài phần về với thế giới này.

Thậm chí cũng giúp ích cho sự nghiệp của mình.

Đông Phương Dao vui vẻ hỏi: “Thế nào, có thu hoạch gì không?”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Cũng không tệ lắm, quả thật có một số tư liệu mà bên ngoài không có, chỉ tiếc là…”

Đông Phương Dao nghi ngờ: “Chỉ tiếc cái gì?”

“Chỉ tiếc là không thể tìm được thứ mà ta muốn.” Lâm Mặc Ngữ nhẹ giọng nói rồi đặt quyển sách trong tay lên kệ.

Đông Phương Lực nói: “Lâm thần tướng, ngươi muốn biết cái gì, có lẽ lão phu có thể giúp ngươi.”

Lâm Mặc Ngữ nói: “Ta muốn biết rõ về chuyện Hoang Hư Chi Địa và tư liệu về BOSS ở khu vực cốt lõi thượng tầng trong chiến trường Vĩnh Hằng.”

Đông Phương Lực đột nhiên mở to mắt, ánh mắt giống như thanh kiếm sắc bén nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ.

Hơi thở cấp Thần trên người còn bốc lên.

Hơi thở cấp Thần cũng không thể áp bức được Lâm Mặc Ngữ, ánh mắt Lâm Mặc Ngữ thản nhiên đối diện với Đông Phương Lực: “Không biết tiền bối có biết không?”

Hắn đoán có lẽ hoàng thất còn có nhiều tư liệu bí mật hơn.

Vừa rồi thông qua sách cổ hắn đã hiểu được, từ khi đế quốc Thần Hạ thành lập tới nay, vẫn luôn do Gia tộc Đông Phương nắm giữ.

Tính đến hiện giờ đã được mấy nghìn năm lịch sử.

Lịch sử lâu đời như vậy, nội tình của Gia tộc Đông Phương chắc chắn rất dọa người.

Đông Phương Lực thân là cường giả cấp Thần dòng dõi hoàng thất, nhất định biết được rất nhiều tin tức.

Phản ứng của Đông Phương Lực cơ bản đã nghiệm chứng được suy đoán của Lâm Mặc Ngữ.

Đông Phương Lực hít một hơi thật sâu, khẽ vung tay lên, kệ sách trở về chỗ cũ.

Tiếp theo lại có một quyển sách từ trận pháp bay vào.

“Thông tin ngươi muốn ở trong này.”

“Người bình thường không được xem, cho dù là Dao Dao cũng không có tư cách xem.”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Ta hiểu, ta sẽ nhớ kỹ ân tình này.”

Ngay cả Đông Phương Dao cũng không có tư cách xem nhưng lại cho mình xem.

Nói bóng nói gió ý là đã cho mình mặt mũi lớn thì mình phải nhớ ân tình này.

Lâm Mặc Ngữ chỉ là không thích nói chuyện, chứ không phải người không hiểu đối nhân xử thế.

Đã nói như vậy mà còn không hiểu, vậy thật sự đúng là kẻ ngốc.

Đông Phương Lực chính là muốn câu trả lời này, lúc này mới ném sách cho Lâm Mặc Ngữ.

Tư liệu về Hoang Hư Chi Địa và thứ kia cũng không nhiều, chỉ có ngắn ngủi hơn mười trang mà thôi.

Dù thế nào Lâm Mặc Ngữ cũng không thể ngờ được, chiến trường Vĩnh Hằng lại có liên quan tới Hoang Hư Chi Địa.

Hơn nữa từ lúc đế quốc Thần Hạ mới bắt đầu lập quốc, thứ đó đã tồn tại trong khu vực cốt lõi của chiến trường Vĩnh Hằng.

Lịch sử tồn tại của nó không thể tính toán được.

Nói hai thứ đó có liên quan tới nhau, đã từng có hoang thú ở trong Hoang Hư Chi Địa giết vào chiến trường Vĩnh Hằng, tàn sát khắp nơi ở trong đó.

Cuối cùng, năng lượng khủng bố dâng lên từ khu vực cốt lõi, giết chết toàn bộ những hoang thú này.

Bởi vậy Lâm Mặc Ngữ biết được, những hoang thú đó không phải là không thể chém giết được, chẳng qua phải xem sức mạnh có đủ hay không mà thôi.

Sau khi xem xong, Lâm Mặc Ngữ hít một hơi thật sâu.

Dường như đã đạt được điều gì đó nhưng dường như lại chẳng có gì.
Bình Luận (0)
Comment