Chương 732: Thiếu một ân tình nhỏ, giao dịch mới (1)
“Đi theo ta, nơi này có trận pháp nên đừng đi sai.” Giọng nói của Đông Phương Dao vang lên.
Lâm Mặc Ngữ đi theo bước chân của Đông Phương Dao tiến vào trong bí cảnh.
Rất nhanh, hình ảnh trước mắt đã biến đổi, hai người rời khỏi phạm vi trận pháp.
Hương trà bay vào trong mũi, phía trước bày một bàn trà, một ông cụ đang nằm trên ghế trước bàn trà, trông thật nhàn nhã.
Phong thái và động tác của hắn ta hơi giống Mạnh An Văn nhưng Lâm Mặc Ngữ lại cảm thấy Mạnh An Văn tự nhiên hơn.
Đông Phương Dao bước nhanh tới rót cho ông cụ một chén trà nóng: “Lực gia gia, lúc trước ta đã kể với ngươi về Lâm Mặc Ngữ, ngươi còn nhớ chứ.”
Đông Phương Lực gật đầu: “Dao nha đầu đấy à, trí nhớ của ta vẫn chưa kém đến vậy đâu.”
Nói xong hắn ta vẫy tay, mấy quyển sách bay ra khỏi kệ, rơi xuống bàn trà.
Những quyển sách này đều tỏa ra hơi thở lịch sử, vô cùng cổ xưa.
Đông Phương Lực nhắm mắt lại: “Chỉ có một ngày để đọc những quyển sách này ở đây.”
Lâm Mặc Ngữ khẽ nhíu mày, thái độ của cường giả cấp Thần tên là Đông Phương Lực này hơi ngạo mạn.
Hơn nữa hắn rõ ràng nhìn thấy trên kệ sách kia có ít nhất hơn trăm quyển sách.
Lại chỉ cho hắn đọc mấy quyển này, chưa được một phần mười trong số đó.
Lâm Mặc Ngữ vẫn bất động, ánh mắt dần dần lạnh lẽo.
Đã như vậy, dường như không đọc cũng không sao.
Đông Phương Dao nhạy bén chú ý tới điểm này, vội vàng nhẹ giọng nói vài câu bên tai Đông Phương Lực.
Đông Phương Lực chợt mở to mắt nhìn Lâm Mặc Ngữ, nhìn thấy huy chương Thần Tướng trên vai Lâm Mặc Ngữ.
Ánh mắt và thái độ lập tức thay đổi 180 độ.
Thái độ kiêu ngạo ban đầu biến mất tăm, ngược lại nở nụ cười, thậm chí còn hơi khiếp sợ: “Hóa ra là Lâm thần tướng.”
Đối mặt với những người khác nhau, phải có thái độ khác nhau.
Địa vị Thần Tướng của Lâm Mặc Ngữ ngang hàng với hắn ta.
Đương nhiên hắn ta không dám chậm trễ.
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Ta chỉ có thể đọc mấy quyển này thôi sao?”
Đông Phương Lực cười ha ha: “Với thân phận của Lâm thần tướng, đương nhiên đâu chỉ có thể đọc những thứ này.”
Nói xong hắn ta lại vẫy tay, cả kệ sách đều bay tới, vững vàng dừng ở trước mặt Lâm Mặc Ngữ.
“Lâm thần tướng uống chén trà rồi từ từ đọc, muốn đọc bao lâu cũng được.”
Như này cũng không tệ lắm, Lâm Mặc Ngữ không có ý muốn gây sự với người khác, phải chừa lại mặt mũi cho cường giả cấp Thần.
“Cảm tạ tiền bối.” Lâm Mặc Ngữ mỉm cười, trực tiếp lấy sách ra đọc.
Mặc kệ Đông Phương Dao nói cái gì, chỉ cần đạt mục đích là được, những thứ khác không quan trọng.
Đông Phương Dao từng nói, sách cổ trong bí khố của đế quốc bọn họ, đều không thể tìm thấy ở bên ngoài.
Là thành quả mà dòng dõi hoàng thất đã tốn rất nhiều năm mới thu thập được.
Hơn nữa Lâm Mặc Ngữ cũng tin tưởng, thành quả của bọn họ chắc chắn không chỉ có một chút trước mặt này.
Có lẽ chỉ có số này mới có thể để cho người khác xem như vậy.
Trong sách cổ ghi lại từng bí mật, một số chuyện không muốn để người khác biết xảy ra từ rất nhiều năm trước.
Trong đó có chuyện của Giang Nghĩa, còn có chuyện của Thần pháp sư Từ Viêm.
Những tư liệu này quả thật không thể tìm thấy ở bên ngoài.
Chúng khiến Lâm Mặc Ngữ càng hiểu sâu sắc hơn về thế giới này.
Hắn mới biết được, hóa ra hoàng thất vẫn luôn biết Giang Nghĩa còn sống, cũng biết bí cảnh Giang Nghĩa ở ngay trong Điện phó bản tại học viện Hạ Kinh.
Không phải Giang Nghĩa muốn lựa chọn Điện phó bản mà ông chỉ có thể lựa chọn Điện phó bản.
Hiện giờ chỉ có năng lượng nguyên tố liên tục trong Điện phó bản mới làm cho bí cảnh của ông có thể tồn tại vĩnh viễn.
Trong cuộc chiến ác liệt năm đó, Thần pháp sư Từ Viêm đã hoàn toàn mất tích, sau đó phó bản Chiến trường số ba xuất hiện.
Năm đó đã có người từng suy đoán, Thần pháp sư Từ Viêm ở trong Chiến trường số ba nhưng lại không tìm thấy.
Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ, đó là bởi vì Thần pháp sư Từ Viêm không chịu xuất hiện.
Trong tư liệu còn nói rất nhiều chuyện về chiến trường Vĩnh Hằng.
Trong đó thứ khá hấp dẫn Lâm Mặc Ngữ chính là tin tức của Bí cảnh Nguyên Thủy và phó bản Long Vương Điện.
Từ xưa đến nay, mọi người vẫn luôn tò mò về Bí cảnh Nguyên Thủy.
Kỹ năng Nguyên Thủy Phù Văn mạnh mẽ, độc lập với tất cả hệ thống chức nghiệp bên ngoài, vô cùng lớn mạnh.
Phần lớn người đạt được Nguyên Thủy Phù Văn, cuối cùng đều không thể giữ được.
Giữ được Phù Văn hoàn thành dung hợp, cuối cùng tiến vào Bí cảnh Nguyên Thủy, đạt được kết quả.
Trong đó có rất ít người vậy mà lại giữ lại kỹ năng của Nguyên Thủy Phù Văn.
Chỉ có điều theo như lời bọn họ nói, nếu giữ lại kỹ năng vĩnh viễn thì sức mạnh sẽ giảm đi.
Về phần tình huống bên trong Bí cảnh Nguyên Thủy thì không ai biết.