Chương 749: Thế giới Hủ Thi quỷ dị, bất tử bất diệt (1)
Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ một hồi, hắn giơ cổ tay lên và thêm bạn bè vào máy truyền tin của nhau.
Bằng cách này, miễn là hắn không ở chiến trường Nguyên hoặc chiến trường Vĩnh Hằng thì Đông Phương Dao đều có thể liên lạc với mình.
Ngay cả khi mình đang ở trong phó bản thì Đông Phương Dao cũng có thể để lại lời nhắn.
Hắn sẽ nhận được tin sau khi cày xong phó bản.
“Đến lúc đó thì ngươi đừng từ chối đấy!” Đông Phương Dao cười tươi như hoa.
Lâm Mặc Ngữ còn nợ Đông Phương Lực một ân huệ nên hắn đương nhiên sẽ không từ chối: “Nếu giúp được thì ta chắc chắn sẽ giúp.”
Trong bất giác, mối quan hệ giữa hai người đã trở nên tốt đẹp hơn chút.
Từ mối quan hệ giao dịch đơn thuần trở thành bạn bè.
Sau khi nghe được câu trả lời của Lâm Mặc Ngữ thì Đông Phương Dao cười càng vui vẻ hơn.
Đông Phương Dao khởi động trận truyền tống, hai tay đánh ra từng con dấu, thế là cả hai cùng lúc biến mất trong trận truyền tống.
Hình ảnh khi truyền tống rời rạc đầy màu sắc, Lâm Mặc Ngữ bỗng nhiên cảm thấy hồi hộp.
Ngay sau đó, Đông Phương Dao cũng cảm thấy có gì đó không ổn, cả người nàng ta ngay lập tức trở nên căng thẳng.
Nàng ta nhìn Lâm Mặc Ngữ và nhìn thấy sự cảnh giác trong mắt Lâm Mặc Ngữ.
Từ bên trong Hoàng Cung đến bên ngoài Hoàng Cung, cùng lắm cũng chỉ truyền tống trong hai giây.
Nhưng hai người họ truyền tống lại dùng tận năm phút mới tiếp đất.
Với tốc độ của trận truyền tống, mất khoảng thời gian truyền tống dài như vậy, đây đã hoàn toàn vượt qua lãnh thổ của đế quốc Thần Hạ.
Cơn gió lạnh rét mang theo mùi thối rữa xộc vào mũi, Đông Phương Dao lập tức trở nên hốt hoảng vô cùng, kinh ngạc kêu lên: “Thế giới Hủ Thi, sao chúng ta lại đến Thế giới Hủ Thi rồi?”
Lâm Mặc Ngữ cũng nhìn thấy một cái thi thể thối rữa đang chạy về phía hai người.
Chỉ ngón tay, ánh sáng trắng đột nhiên xuất hiện.
Kỹ năng: Răng Nanh Hài Cốt!
2000 chiếc răng nanh trắng toát bay ra, đánh tan tác Hủ Thi đang lao nhanh tới.
Cơ thể vốn đã tả tơi, giờ đây nổ tanh bành ngay tại chỗ.
Lâm Mặc Ngữ trầm giọng hỏi: “Chúng ta đến đây bằng cách nào?”
Rõ ràng Đông Phương Dao lúc này đang rất hoảng hốt: “Ta cũng không biết nữa.”
Lâm Mặc Ngữ ho nhẹ: “Đừng hoảng, cẩn thận ngẫm nghĩ lại, trước tiên ngươi nói cho ta, thế giới Hủ Thi là nơi như thế nào.”
Đã đến đây rồi thì không cần băn khoăn về việc đến đây bằng cách nào.
Đầu tiên phải làm rõ thế giới Hủ Thi rốt cuộc là nơi như thế nào.
Lại thêm hai Hủ Thi lao tới, tốc độ rất nhanh, so với trước đó còn nhanh hơn.
Lần này, Lâm Mặc Ngữ đã thấy rõ hơn vừa rồi, Hủ Thi đang lao tới có ngoại hình gần giống Nhân tộc.
Cả cơ thể đã thối rữa chẳng còn ra hình thù gì, chi chít những lỗ thủng.
Đổi thành người thường thì đã chết ngắc từ lâu.
Thế nhưng, chúng vẫn không chết, hơn nữa còn xông tới với tiếng tru tréo khàn đặc, di chuyển mau lẹ.
Răng Nanh Hài Cốt bạo phát, làm hai Hủ Thi nổ tan tành.
Nhưng chúng vẫn chưa chết, ngay cả khi chỉ còn lại một cái đầu, chúng vẫn ở đó há miệng kêu gào không ngừng.
Mùi thối rữa nồng nặc, Lâm Mặc Ngữ cau mày nhìn Đông Phương Dao.
Đông Phương Dao vội vã nói: “Nơi này là thế giới Hủ Thi, ta cũng không biết tại sao chúng ta lại đến được đây.”
Lâm Mặc Ngữ ngắt lời nàng ta: “Ta biết nơi này là thế giới Hủ Thi, ngươi bình tĩnh chút, nói cho rõ.”
Đông Phương Dao cố gắng bình tĩnh lại nhưng cơ thể run rẩy đã bán đứng tâm trạng không yên của nàng ta.
Mặc kệ mùi tanh hôi thối rữa, Đông Phương Dao vẫn hít một hơi thật sâu.
“Thế giới Hủ Thi là một tiểu thế giới cổ xưa, rất lâu về trước, ở đây đã nổ ra một cuộc chiến khốc liệt.
“Cuộc chiến đã phá hủy thế giới này, khi đó có người đã thi triển một kỹ năng khủng khiếp tại đây.”
“Kỹ năng này làm cả thế giới biến dị, tất cả mọi người sống trong thế giới lúc đó đều biến thành Hủ Thi.”
“Đủ rồi!” Lâm Mặc Ngữ khẽ quát lên, một lần nữa cắt ngang lời Đông Phương Dao: “Ta không hỏi về nguồn gốc của thế giới Hủ Thi, cái ta muốn hỏi chính là chúng ta phải chú ý những gì khi ở đây, có nguy hiểm gì không?”
Đông Phương Dao bị Lâm Mặc Ngữ dọa sợ, vội nói: “Ta không biết, ta cũng không biết nhiều về thế giới Hủ Thi. Chỉ biết tuyệt đối không được để Hủ Thi cắn trúng, nếu không cũng sẽ bị lây nhiễm dịch bệnh, biến thành Hủ Thi.”
Đúng lúc này, trên không trung đột nhiên vang lên một tiếng sấm, một tia sét cắt ngang Đại Địa.
Lâm Mặc Ngữ bất ngờ phát hiện tia sét kia lại có màu tím, thậm chí còn phát ra ánh sáng trắng nhàn nhạt, vô cùng kỳ dị.
Sau đó, những hạt mưa từ trên trời rơi xuống.
Nước mưa không chỉ không rửa sạch mùi thối rữa, ngược lại còn làm nó thêm gay gắt.
Một đốm sáng trắng lóe lên, Áo Giáp Hài Cốt bỗng nhiên sáng lên.
“Nước này không đúng lắm!”
Lâm Mặc Ngữ sửng sốt, nước mưa vừa chua vừa thối, có tính ăn mòn mạnh mẽ, không ngờ lại kích hoạt cả Áo Giáp Hài Cốt.