Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 761 - Chương 761: Nếu Tiểu Ngữ Xảy Ra Chuyện Gì, Diệt Cả Nhà Đông Phương (2)

Chương 761: Nếu Tiểu Ngữ xảy ra chuyện gì, diệt cả nhà Đông Phương (2)
Nghe nói, ngày hôm đó, pháo đài số 9 tràn ngập sát khí.

Có mấy người còn bị chém ngay tại chỗ.

Sự kiện thứ ba, là chiến dịch truy quét hội ma nô lại một lần nữa được khởi động ở phạm vi toàn quốc.

Chiến dịch này sẽ diễn ra trong một thời gian khá dài, không biết bao nhiêu người sẽ bị hành quyết.

Tuy nhiên, đối với Nhân tộc mà nói, bất kỳ ai có liên quan đến Ác Ma Vực Thẳm thì đều phải chết.

Sau khi rời pháo đài số chín, Bạch Ý Viễn không trở về Tiểu viện Bạch Thần mà một lần nữa bước vào điện Hồn Thiêng trong pháo đài số một.

Tại đó, hắn ta theo dõi ấn ký linh hồn của Lâm Mặc Ngữ.

Còn Nghiêm Cuồng Sinh thì quay trở lại tháp Thần Hạ, kể từ khi ông ta trở về, một sát khí khủng khiếp như những đám mây đen luôn bao trùm lên hoàng cung.

Mọi người ở thành phố Hạ Kinh đều có thể nhìn thấy, hoàng cung luôn bị bao phủ bởi một lớp mây đen kịt.

Bầu không khí trở nên căng thẳng đến cực độ, tất cả các thành viên trong hoàng thất đều giận mà không dám nói.

Ai bảo chủ nhân của sát khí là Nghiêm Cuồng Sinh, thế giới này ai mạnh mới là người có tiếng nói.

Đến ngày thứ mười lăm sau khi Lâm Mặc Ngữ mất tích, có một người đến bên ngoài hoàng cung.

Nàng ấy có thân hình cao ráo, thon thả, dung nhan gần như hoàn hảo, đôi chân dài miên man, cả người toát lên sức hút kinh ngạc.

Sự xuất hiện của nàng ấy đã thu hút sự chú ý của vô số người.

Nàng ấy nhẹ nhàng di chuyển đến trước trận Truyền Tống của hoàng thất bên ngoài hoàng cung.

“Ngươi là ai?”

Một đội thủ vệ canh giữ trận Truyền Tống lập tức chặn nàng ấy lại.

Nàng ấy khẽ cười duyên, trong tay xuất hiện hai thanh kiếm sắc bén tinh xảo.

Nàng ấy vung kiếm nhẹ nhàng, tư thế uyển chuyển như đang múa.

Cả một đội thủ vệ gồm có 6 người, cấp độ trung bình hơn 55 đều bị thương nặng.

Tiếp đó, nàng ấy lại tung ra vài nhát kiếm nửa, trực tiếp phá hủy trận Truyền Tống bên ngoài hoàng cung.

Trong hoàng cung đã vang lên tiếng còi báo động chói tai, các cường giả trong hoàng cung đồng loạt bay lên, hướng về phía này mà lao tới.

“Thật to gan!”

“Dám phá hủy trận Truyền Tống của hoàng thất, ngươi có biết tội gì không?”

Những ngày qua, hoàng thất đã đủ phiền muộn rồi.

Đỉnh đầu bị mây đen bao phủ, hít thở thôi cũng cảm thấy thấy nặng nề.

Không ngờ lại có người tới tận cửa gây sự.

Hơn nữa lại là một người phụ nữ đẹp đến mức khó tin.

Lâm Mặc Hàm cầm hai thanh kiếm, từ từ bay lên, lơ lửng giữa không trung.

Giọng nói trong trẻo vang vọng khắp hoàng cung: “Từ nay trở đi, người của hoàng thất không được phép rời khỏi hoàng cung nửa bước. Ai vi phạm, giết không tha.”

Giọng nói êm ái dễ nghe nhưng lời nói lại đầy sát khí.

“Thật là to gan!”

“Thật đúng là chán sống rồi.”

Một vài người của hoàng thất là chức nghiệp giả đỉnh cao lần lượt cười lạnh, đồng thời ra tay tấn công Lâm Mặc Hàm.

Lâm Mặc Hàm nhẹ nhàng xoay chuyển thân hình uyển chuyển của mình, kiếm khí hóa thành rồng, ngay lập tức đánh bật những cường giả chức nghiệp đỉnh cao khiến họ bị thương nặng không thể đứng dậy.

Cùng là cường giả chức nghiệp đỉnh cao nhưng lại có sự chênh lệch rõ rệt.

Lâm Mặc Hàm như vừa làm một việc nhỏ nhặt, giọng nói dần trở nên lạnh lùng: “Nếu Tiểu Ngữ có chuyện gì, ta sẽ diệt cả họ nhà Đông Phương các ngươi!”

Bên trong Hoàng Cung, tại đại điện, quốc chủ Đông Phương Dịch, cường giả cấp Thần Đông Phương Chiến, cùng một số trưởng lão trong gia tộc đang tụ tập lại.

Ban đầu bọn họ đều muốn ra tay nhưng bị Đông Phương Dịch ngăn lại.

“Thật tức giận, quá khinh người, bị người ta đến tận cửa gây sự.”

“Quốc chủ, tại sao ngài không cho chúng ta ra tay?”

Mọi người đều kêu la không ngớt.

Đông Phương Chiến lạnh lùng nói: “Gia tộc Đông Phương chúng ta từ bao giờ chịu nhục như thế này, quốc chủ, lý do ngài ngăn cản chúng ta là gì?”

Đông Phương Dịch thở dài: “Nàng ta tên Lâm Mặc Hàm, là tỷ tỷ ruột của Lâm Mặc Ngữ.”

Những ngày qua, sự tức giận của gia tộc Đông Phương họ đều do Lâm Mặc Ngữ mà ra.

Nhưng người rơi vào Thế giới Hủ Thi không chỉ có Lâm Mặc Ngữ, mà còn có công chúa của họ nữa.

Các thành viên hoàng thất đã chịu đựng đủ rồi, có người không chịu nổi nữa, lớn tiếng nói: “Dù cho việc của Lâm thần tướng là lỗi của chúng ta nhưng nàng ta lại công khai đến tận nơi gây sự, mặt mũi của gia tộc Đông Phương chúng ta để đâu?”

“Ta thấy nàng ta cùng lắm cũng chỉ mới cấp 70 mà thôi, để ta đuổi nàng ta đi, không làm nàng ta bị thương là được chứ gì.”

Đông Phương Dịch lắc đầu: “Chuyện đâu có đơn giản như vậy, Lâm Mặc Hàm là đệ tử của vị kia, là đệ tử duy nhất.”

Vị kia…

Tất cả mọi người đều hít một hơi thật sâu.

Toàn Nhân tộc cũng chỉ có một người duy nhất có thể được Đông Phương Dịch gọi là ‘vị kia’.
Bình Luận (0)
Comment