Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 762 - Chương 762: Nguy Hiểm Và Cơ Duyên Song Hành, Quyền Trượng Tái Sinh (1)

Chương 762: Nguy hiểm và cơ duyên song hành, Quyền Trượng Tái Sinh (1)
Đệ đệ vốn là Thần Tướng, lại còn là đệ tử của ba vị đại thần đứng đầu Bạch Thần, Cuồng Thần và An Thần.

Tỷ tỷ ruột lại càng biến thái hơn, mới chỉ tầm tuổi này mà đã đạt đến cấp 70, năng lực chiến đấu khủng khiếp vô cùng, lại còn được vị kia thu nhận làm đệ tử.

Tất cả mọi người đều thầm rủa trong lòng.

Gây thù chuốc oán với ai không được mà lại đi gây sự với hai kẻ biến thái này.

Ra tay?

Bây giờ ai còn dám ra tay.

Nếu làm Lâm Mặc Hàm bị thương dù chỉ một sợi tóc, e rằng vị kia sẽ trực tiếp ra tay, thậm chí tiêu diệt cả Gia tộc Đông Phương.

Mức độ bao che khuyết điểm của vị kia cao đến mức nào, tra sách sử là rõ.

Có tức giận cũng phải nuốt vào bụng.

Dù có nát răng cũng phải tự mình nuốt.

Bây giờ, họ chỉ có thể cầu nguyện, mong Lâm Mặc Ngữ đừng xảy ra chuyện gì.

Nếu không, Gia tộc Đông Phương thực sự sẽ tiêu đời.

Đế quốc Thần Hạ có thể sẽ thay hoàng thất.

Trước mặt Lâm Mặc Ngữ và Đông Phương Dao hiện ra một cơn mưa khổng lồ có đường kính hơn mười kilomet.

Trước đây, khu vực bị bao phủ bởi Bạo Vũ luôn cố định.

Bây giờ, cơn Bạo Vũ này đang chầm chậm di chuyển, mang theo mưa xối xả và sấm sét kinh hoàng.

Môi trường đã thay đổi.

Tiếng ầm ầm liên tục vang lên cơn mưa lớn, những tia sét liên tiếp giáng xuống.

Lờ mờ có thể nhìn thấy, có rất nhiều Hủ Thi đang đứng trong mưa, một số Hủ Thi có hình dạng kỳ quặc.

Lâm Mặc Ngữ nhận ra, mình đã bước vào một khu vực hoàn toàn khác biệt.

Bỗng nhiên trước mắt tối sầm lại, Đông Phương Dao kinh hãi la lên: “Cẩn thận!”

Một bóng đen lao thẳng vào Lâm Mặc Ngữ.

Áo Giáp Hài Cốt phát ra ánh sáng trắng, đẩy lui bóng đen.

Bóng đen lăn trên mặt đất, rồi lại một lần nữa lao tới với tốc độ cực nhanh, vượt xa tốc độ của Hủ Thi.

“Ma Khuyển.”

Không ngờ lại có thể gặp Ma Khuyển trong Thế giới Hủ Thi.

Chỉ là cũng như những Hủ Thi khác, Ma Khuyển trước mắt cũng là một Hủ Thi.

Toàn thân da thịt thối rữa, nhìn như còn sống nhưng thật ra là chết.

Trong nháy mắt, khi nhìn Ma Khuyển Vực Thẳm, Lâm Mặc Ngữ đã hiểu ra một điều.

Năm đó trong trận đại chiến tạo ra Thế giới Hủ Thi, Ác Ma Vực Thẳm cũng tham gia.

“Không lẽ, Long tộc cũng tham gia vào đó.”

Lâm Mặc Ngữ thầm nghĩ.

Đồng thời ngón tay bắn ra thuật Dò Thám.

[Ma Khuyển Thối Rữa]

[Cấp độ: 40]

Nhìn thông tin truyền về, Lâm Mặc Ngữ rằng mình đã thực sự bước vào một vùng đất khác.

Con đường của mình thật sự không sai.

Ở xa còn có một Hủ Thi đang di chuyển, nó đã phát hiện Lâm Mạc Ngữ, chạy nhanh tới.

Tốc độ nhanh hơn bất kỳ Hủ Thi nào mà hắn từng gặp trước đây.

“Chắc cũng là cấp 40 rồi, Hù Thi trung cấp sao?”

Thông tin từ thuật Dò Thám gửi về giống y như hắn dự đoán.

Đúng là Hủ Thi trung cấp, cấp độ đã đạt đến 40.

Không chỉ có hoàn cảnh thay đổi, ngay cả Hủ Thi trong đó cũng thay đổi.

Giống như có một đường ranh giới vô hình đã ngăn cách hai khu vực ra.

Sau lưng là khu vực cấp thấp, trước mặt là khu vực trung cấp.

Từ xa, Lâm Mặc Ngữ còn nhìn thấy có một Hủ Thi đang chạy từ khu vực cấp thấp tới.

Nhưng khi vào khu vực trung cấp lại bắt đầu di chuyển chậm lại.

Trước khi phát hiện ra mục tiêu tấn công, tốc độ di chuyển của các Hủ Thi đều không nhanh.

Khô Lâu pháp sư xuất hiện ở bên cạnh, vừa ra tay đã dùng một vụ nổ nguyên tố lớn, làm cho Ma Khuyển Thối Rữa và Hủ Thi trung cấp nổ nát bấy.

Dù là cấp 40 thì đã sao, vẫn không thể đỡ nổi một đòn tấn công của Khô Lâu pháp sư.

Nhưng khi vào đây, Lâm Mặc Ngữ cũng nghiêm túc hơn một chút.

Ít nhất hắn đã triệu hồi vài Khô Lâu pháp sư bên cạnh, coi như là cho đám Hủ Thi ít mặt mũi.

Lúc này Đông Phương Dao cũng đi sát theo Lâm Mặc Ngữ hơn.

Trong mắt Lâm Mặc Ngữ, những Hủ Thi Ma Khuyển cấp 40 này không là gì.

Nhưng trong mắt nàng ta, những thứ này thật kinh khủng.

Chỉ cần hai ba con đến, nàng ta chắc chắn chết.

Quan trọng là không được để chúng cắn trúng, nếu không sẽ biến thành Hủ Thi.

Đông Phương Dao biết nếu bị cắn trúng kết quả sẽ ra sao, nàng ta gần như dính chặt lấy Lâm Mặc Ngữ, không rời nửa bước.

Nhìn Bạo Vũ như thác đổ gần trong gang tấc.

“Ngươi đợi ở đây.” Để lại một câu, Lâm Mặc Ngữ sải bước đi vào.

Mấy ngày nay Đông Phương Dao cũng đã quen.

Mỗi lần Lâm Mặc Ngữ đều tự mình đi vào chịu sét đánh, để nàng ta ở lại bên ngoài.

Lần này Lâm Mặc Ngữ để lại hai Khô Lâu pháp sư bảo vệ nàng ta, dẫu sao đã vào khu vực trung cấp, cẩn thận vẫn hơn.

Khi bước vào phạm vi Bạo Vũ, Lâm Mặc Ngữ ngay lập tức cảm thấy khác biệt.

Đầu tiên, mưa mạnh hơn nhiều so với khu vực cấp thấp, mang theo mùi chua nồng nặc, tính ăn mòn lớn hơn.
Bình Luận (0)
Comment