Chương 77: Kỹ năng thăng cấp, Bản Vương sẽ nhớ kỹ ngươi (1)
Giọng nói của Ác Ma Vực Thẳm lại vang lên một lần nữa: “Không thể nào, đây là chuyện không thể nào xảy ra!”
“Ngươi dám chọc giận bản Ma Vương, ta phải giết ngươi, ta phải ăn thịt của ngươi!”
Trong tiếng gào thét chói tai, mặt trăng máu chợt tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Lại thêm một nhóm quái vật khác xuất hiện từ bốn phương tám hướng.
Lần này, nhóm quái vật tản nhau ra, vừa xuất hiện đã lao về phía nhóm chức nghiệp giả.
Mục tiêu của bọn chúng chính là các chức nghiệp giả.
Các chức nghiệp giả lập tức hoảng sợ, bắt đầu chạy trốn.
May mắn là Không Gian Chinh Chiến cũng đủ rộng để bọn họ có thể di chuyển loanh quanh.
“Lần này xem các ngươi có thể thoát như nào!”
“Tất cả các ngươi đều phải chết, đều phải chết hết!”
Giọng nói của Ác Ma Vực Thẳm đã suy yếu hơn nhiều so với trước đó.
Sức mạnh của vực thẳm có thể vào được Không Gian Chinh Chiến là có hạn, nếu dùng càng nhiều thì sẽ càng tiêu hao nhanh hơn.
Lâm Mặc Ngữ ngẩng đầu nhìn về phía mặt trăng máu.
Bên trên mặt trăng có một cái bóng đen.
“Hoá ra là ngươi ở đây.”
Tính toán khoảng cách một chút, ước chừng là hai trăm mét.
Đồng thời, trong đầu Lâm Mặc Ngữ cũng ra lệnh.
Mấy Khô Lâu bỗng nhiên nâng một thi thể Orc Felin lên, bộc lộ sức mạnh ném về phía mặt trăng máu.
Sau đó một Khô Lâu ôm lấy Lâm Mặc Ngữ, ném hắn bay lên.
Thi thể Orc Felin như một mũi tên lao về phía mặt trăng máu, Lâm Mặc Ngữ bám sát theo phía sau.
“Ngươi… Ngươi muốn làm cái gì?”
“Cái tên điên này!”
Ác Ma Vực Thẳm bắt đầu luống cuống, giọng nói cũng có phần run rẩy.
Lâm Mặc Ngữ không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, trong ánh mắt loé lên tia sát ý.
Thi thể Orc Felin tới gần bóng đen phía trên mặt trăng máu, Lâm Mặc Ngữ ngay lập tức kích nổ nó.
Âm thanh ầm ầm vang lên.
Ác Ma Vực Thẳm hét lên một tiếng thê thảm.
Bóng đen phải hứng chịu sức công phá của vụ nổ nhưng hắn vẫn chưa chết.
“Bản vương phải giết ngươi, giết chết ngươi!”
Âm thanh đã suy yếu cùng cực vẫn còn điên cuồng chửi bậy.
“Còn chưa chịu chết!”
Lòng bàn tay Lâm Mặc Ngữ lại một lần nữa lóe sáng.
Ngọn Lửa Linh Hồn!
Bỏ qua phòng thủ, trực tiếp gây tổn thương lên linh hồn.
Một ngọn lửa xuất hiện phía trên bóng đen, bóng đen kia lại lần nữa phát ra tiếng kêu thảm thiết.
“Đây là kỹ năng gì, tại sao nó lại có thể thiêu đốt linh hồn được chứ?”
“Rốt cuộc chức nghiệp của ngươi là gì, không thể nào tồn tại một chức nghiệp như vậy được, không thể nào!”
Lâm Mặc Ngữ không hề nói một câu, lúc hắn rơi xuống, còn bổ sung thêm một Ngọn Lửa Linh Hồn nữa.
Bóng đen mặc dù đang kêu gào thê thảm nhưng cũng đã trở nên vô cùng suy yếu.
Thành phố Hạ Kinh, bên ngoài bản thể của tháp thí luyện.
Mạnh An Văn là người phụ trách của tháp thí luyện, hắn đang cố gắng thiết lập lại quy tắc bên trong Không Gian Chinh Chiến.
Mọi người nhìn vào trong tháp thí luyện, trên mặt đều lộ rõ vẻ lo lắng.
Thời gian kéo dài càng lâu, các thí sinh bên trong Không Gian Chinh Chiến sẽ càng gặp nhiều nguy hiểm.
Bỗng nhiên Mạnh An Văn kinh ngạc kêu lên.
Bạch Ý Viễn trầm giọng hỏi: “Có chuyện gì?”
Mạnh An Văn đáp: “Phạm vi sức mạnh quấy nhiễu của Vực Thẳm đã bớt đi nhiều.”
Trong chốc lát, sắc mặt Bạch Ý Viễn càng thêm nghiêm trọng: “Chẳng lẽ toàn bộ thí sinh bên trong đều bị tiêu diệt hết rồi?”
Mạnh An Văn cẩn thận cảm nhận từng chút một: “Không phải, ta có thể cảm nhận được bên trong có không ít hơi thở của sinh mệnh, là hơi thở của Nhân tộc chúng ta.”
“Cả ý thức và hơi thở của Ác Ma Vực Thẳm đều trở nên rất yếu, hắn đã bị thương.”
Ý thức của Ác Ma Vực Thẳm đã tiến vào Không Gian Chinh Chiến, lợi dụng sức mạnh của Vực Thẳm để quấy nhiễu quy tắc không gian bên trong.
Ngụy trang và phong tỏa làm cản trở Không Gian Chinh Chiến.
Dưới tình huống như vậy còn ai có thể gây ra tổn thương cho hắn?
Chỉ bằng những thí sinh cấp 15, 16 kia thôi sao sao?
Bạch Ý Viễn không thể tin nổi.
Trong suy nghĩ của hắn, phạm vi trong Không Gian Chinh Chiến rất lớn, nếu như các thí sinh có thể lợi dụng tốt điều đó thì có lẽ sẽ có thể chống đỡ nổi trong một giờ trước khi bọn họ đến cứu viện.
Nhưng muốn phản công lại đối thủ thì lại là điều hoàn toàn không thể nào.
Cho dù đối thủ chỉ tồn tại dưới dạng ý thức thì cũng không thể có khả năng ấy.
Bên trong Không Gian Chinh Chiến, phần lớn Orc Felin đã từ bỏ mục tiêu của mình, bắt đầu xông về phía Lâm Mặc Ngữ.
Bóng đen phía sau mặt trăng máu đang không ngừng gào thét.
“Ta phải giết ngươi!”
“Ta phải ăn thịt của ngươi, uống máu của ngươi!”
Hắn đã coi Lâm Mặc Ngữ như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.
Thậm chí quên luôn cả nhiệm vụ của hôm nay, đánh mất lý trí, chỉ muốn giết chết Lâm Mặc Ngữ.