Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 78 - Chương 78: Kỹ Năng Thăng Cấp, Bản Vương Sẽ Nhớ Kỹ Ngươi (2)

Chương 78: Kỹ năng thăng cấp, Bản Vương sẽ nhớ kỹ ngươi (2)
Một số lượng lớn Orc Felin đã bị Vực Thẳm xâm chiếm lao vào Lâm Mặc Ngữ.

Nhóm Khô Lâu chiến sĩ nhanh chóng tạo thành lá chắn ngăn cản bọn chúng.

Thuộc tính của Khô Lâu chiến sĩ rất cao, lên tới 5000, vượt xa nhóm cùng cấp.

Cho dù là bị sức mạnh của Vực Thẳm xâm chiếm, thuộc tính quái vật đạt tới cấp cuồng hoá tinh anh thì vẫn kém xa Khô Lâu chiến sĩ.

Hơn nữa Lâm Mặc Ngữ còn chỉ huy Khô Lâu chiến sĩ thực hiện các điểm tấn công.

Mười mấy Khô Lâu chiến sĩ cùng lúc bao vây một con quái vật.

Chỉ trong vài giây, lại có thêm một con Orc Felin bị tiêu diệt.

Oành!

Tiếng nổ lại vang lên.

Thi Thể Bạo Liệt có thể tự xưng là kỹ năng thần thánh, Lâm Mặc Ngữ đã sử dụng nó không biết bao nhiêu lần rồi.

Đột nhiên, hắn lại chú ý tới Thi Thể Bạo Liệt đang có sự thay đổi.

[Thi Thể Bạo Liệt (Cấp 2), Kíp Nổ Thi Thể, gây sát thương 15% HP cho đối thủ trong phạm vi hai mét.]

Từ sau khi thu hoạch kỹ năng, mãi vẫn không thấy Thi Thể Bạo Liệt có gì thay đổi.

Vậy mà giờ phút này lại thăng cấp.

Phạm vi từ một mét tăng lên hai mét, sát thương từ 10% HP tăng lên 15%.

Nhìn qua thì cũng chỉ là sự thay đổi không đáng kể.

Nhưng phối hợp với thiên phú tăng cường toàn diện…

Phạm vi bốn mươi mét, lực sát thương thi thể 300% HP.

Chỉ tăng lên một cấp nhưng đã thay đổi hoàn toàn mọi thứ.

“Xem ra chỉ cần sử dụng kỹ năng nhiều lần, thuần thục kỹ năng rồi thì sẽ có thể tăng cấp độ của kỹ năng.”

“Ngoài những kỹ năng thu hoạch được khi chuyển chức thì các kỹ năng khác cũng sẽ được thăng cấp theo cách này.”

“Cái này cũng giống như sinh mệnh lực, kỹ năng phụ trợ cũng giống y hệt nhau.”

Tiếng nổ vang lên không ngừng, mở rộng phạm vi, Thi Thể Bạo Liệt trở nên hữu ích hơn.

Lúc này, không có Orc Felin chiến binh nào đứng cạnh Lâm Mặc Ngữ nữa.

Ngay cả bóng đen bên trong mặt trăng máu cũng im lặng.

Lâm Mặc Ngữ nhếch môi, mỉm cười.

Hắn đang phát sáng.

Toàn thân đều được bao phủ bởi một tầng ánh sáng trắng nhàn nhạt.

Hắn đã thăng cấp.

Việc Lâm Mặc Ngữ thăng cấp đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Bây giờ bọn họ mới ý thức được, hóa ra hắn tiêu diệt được lượng quái vật bị Vực Thẳm xâm chiếm này sẽ tích lũy thêm được kinh nghiệm.

“Không ngờ được hắn lại dùng loại quái vật này để luyện cấp.”

“Nói như vậy, hắn có năng lực đấu đơn trong phó bản cấp Ác Mộng.”

“Tên nhóc này lợi hại quá.”

“Lâm Mặc Ngữ là thiên tài của tỉnh nào vậy?”

“May mà có hắn, nếu không chắc chắn chúng ta đã phải chết ở đây rồi.”

Rất nhiều người thì thầm với nhau, cũng không ít người nhìn Lâm Mặc Ngữ với ánh mắt ngưỡng mộ.

Lâm Mặc Ngữ ngẩng đầu nhìn, mặt trăng máu vẫn như cũ, bóng đen vẫn không thay đổi.

“Xem ra là hắn đi không nổi rồi.”

Trong lòng hắn vừa niệm chú xong, lập tức có hẳn năm cỗ thi thể của Orc Felin đồng loạt bị ném lên trên.

Ngay sau đó, Khô Lâu chiến sĩ lại một lần nữa ôm theo Lâm Mặc Ngữ nhảy lên.

Dường như bóng đen bên trong mặt trăng máu đã ý thức được mình vừa đâm đầu vào đại nạn.

Lạ là hắn không tỏ ra hống hách hay khiêu chiến gì nữa, mà ngược lại phát ra tiếng cười lạnh lẽo.

“Ngươi tên là Lâm Mặc Ngữ.”

“Bản vương sẽ nhớ kỹ ngươi.”

“Chờ đến khi ngươi tới Vực Thẳm, bản vương sẽ tiếp đón ngươi thật tốt.”

Lâm Mặc Ngữ chỉ nhếch môi cười nhạt, cũng không nói một lời nào.

Thi thể bay về phía mặt trăng máu.

Thi Thể Bạo Liệt!

Tiếng nổ bên trong vang lên kịch liệt, bóng đen phát ra tiếng thét cuối cùng rồi bị nổ tung.

Mặt trăng máu như một thấu kính vỡ vụn, tan biến trong không trung.

Không Gian Chinh Chiến cũng theo đó khôi phục lại vẻ bình thường.

Bên ngoài tháp thí luyện.

Mạnh An Văn lại một lần nữa để lộ biểu cảm kinh ngạc: “Ý thức của Vực Thẳm bị tiêu diệt rồi.”

“Không Gian Chinh Chiến khôi phục như bình thường.”

“Mọi người đều bình yên vô sự, không có ai phải thương vong.”

Bạch Ý Viễn cũng lộ ra vẻ mặt khó tin, mọi chuyện diễn ra hoàn toàn khác với dự đoán của hắn.

Kể từ khi hắn đạt đến cảnh giới này, hầu như chưa từng có chuyện gì khiến hắn phải ngạc nhiên.

“Có thể xem lại được không?”

Bạch Ý Viễn muốn biết xem bên trong Không Gian Chinh Chiến rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Mạnh An Văn đáp: “Có thể.”

Bạch Ý Viễn trầm giọng nói: “Ừm, không vội. Nên đưa bọn trẻ về trước, đề phòng vẫn hơn.”

“Được.”

Bên trong Không Gian Chinh Chiến, mặt trăng máu tan biến, mặt đất cũng khôi phục vẻ vốn có.

Hạ Tuyết nhỏ giọng hỏi: “Lâm ngốc, ngươi không sao chứ?”

Lúc này trong lòng nàng vẫn còn sợ hãi, sắc mặt còn hơi tái nhợt.

Chuyện xảy ra trước đó quá kinh hãi, nếu như không phải nhờ có Lâm Mặc Ngữ, nàng đoán chừng mình đã phải bỏ mạng rồi.

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Không sao.”

Mặc dù không có lời an ủi nào nhưng câu trả lời này cũng đủ để Hạ Tuyết yên tâm.
Bình Luận (0)
Comment