Chương 79: Không hồi hộp, Thủ khoa tỉnh
Bên trong Không Gian Chinh Chiến, các thí sinh lúc này vẫn chưa hoàn hồn.
Vừa rồi bị Orc Felin đuổi giết, bọn họ cũng chỉ biết chạy trối chết, căn bản không có năng lực chiến đấu với bọn chúng.
May mà có Lâm Mặc Ngữ.
Giọng nói của Bạch Thần lại vang lên.
“Các thí sinh, sức mạnh đến từ Vực Thẳm đã biến mất, Không Gian Chinh Chiến khôi phục bình thường.”
“Các ngươi sẽ được đưa về trường thi của mình, sau đó sẽ tiến hành công bố kết quả khảo nghiệm.”
Lâm Mặc Ngữ xuất hiện ở lối vào tháp thí luyện.
Bốn người Hạ Tuyết, Tả Mai, Vương Tử Hạo và Phong Tu cũng xuất hiện phía sau.
Lối vào tháp thí luyện đã bị chặn lại.
“Kỳ thi học kỳ chủ chiến đã kết thúc rồi, mời các thí sinh nghỉ ngơi tại chỗ, chờ đợi điểm tích lũy và đánh giá cuối cùng.”
Giọng nói của giám khảo vang vọng khắp trường thi.
Không có ai rời đi, hằng năm, sau khi kỳ thi học kỳ kết thúc rất nhanh sẽ công bố thành tích cuối cùng.
Các thí sinh đều rất háo hức chờ đợi.
Đối với chức nghiệp giả chủ chiến, thành tích được tạo thành từ hai bộ phận.
Một là điểm tích lũy.
Hai là đánh giá.
Để vào được những học viện cao đẳng top đầu không chỉ yêu cầu về chức nghiệp, cấp độ, điểm tích lũy mà còn yêu cầu cả về đánh giá.
Học viện có xếp hạng càng cao thì yêu cầu cũng càng cao.
Ví dụ như học viện Hạ Kinh đưa ra yêu cầu cơ bản đối với chức nghiệp chủ chiến là cấp độ phải trên cấp 15 và phải có hơn 10.000 điểm tích lũy.
Đánh giá ít nhất cũng phải đạt loại xuất sắc.
Các trường đứng trong top 20 thì yêu cầu cấp độ và điểm số sẽ linh hoạt hơn, nhưng đánh giá vẫn phải đạt loại xuất sắc.
Muốn thi vào những học viện top đầu thì đánh giá là thứ vô cùng quan trọng.
Nếu như mục tiêu chỉ là những học viện cao đẳng phổ thông thì sẽ không cần phải quan trọng về đánh giá như vậy.
Chỉ cần điểm tích lũy đạt tiêu chuẩn là đã phù hợp với yêu cầu rồi.
Những thí sinh không tiến vào Không Gian Chinh Chiến sẽ được nhận đánh giá từ các giám khảo tỉnh.
Còn những thí sinh đã tiến vào Không Gian Chinh Chiến sẽ được nhận đánh giá từ cấp cao của đế quốc Thần Hạ.
Đối với đế quốc Thần Hạ mà nói, những thí sinh có thể bước vào Không Gian Chinh Chiến đều là những thiên tài nên được quan tâm nhiều hơn.
Thành phố Hạ Kinh.
Mạch An Văn, Bạch Ý Viễn và các cao thủ cấp cao của đế quốc Thần Hạ đang xem lại những gì đã xảy ra bên trong Không Gian Chinh Chiến.
Những hành động của Lâm Mặc Ngữ và các thí sinh khác từ lúc bước vào Không Gian Chinh Chiến đang bị bọn họ quan sát.
Năm nay đặc biệt hơn một chút.
Bởi vì sức mạnh xâm chiếm đến từ Vực Thẳm mà bên trong Không Gian Chinh Chiến đã phải trải qua một biến cố vô cùng to lớn.
Bọn họ càng chú ý hơn đến điều này.
Trong quá trình điều tra lại, Lâm Mặc Ngữ đã lọt vào tầm mắt của bọn họ.
“Hoá ra hắn là người đã ngăn cơn sóng dữ này, thật không hề tầm thường chút nào.”
“Tử Linh pháp sư, chức nghiệp này ta từng nghe nói qua, đó là một chức nghiệp mới xuất hiện từ trường trung học số 1 thành phố Tây Hải, tỉnh Giang Ninh.”
“Đúng vậy, ban đầu ta còn muốn thông qua kỳ khảo nghiệm này để quan sát hắn kỹ hơn, không ngờ được là hắn lại mạnh như vậy.”
“Không chỉ có chức nghiệp cường đại, đương nhiên hắn cũng đã thức tỉnh thiên phú, mà thiên phú cũng rất mạnh mẽ.”
“Chức nghiệp của hắn hoàn toàn vượt trội so với người cùng cấp, điều kiện của đứa trẻ này cũng khá ổn.”
“Bình tĩnh, cực kì quyết đoán, chức nghiệp mạnh mẽ, đứa nhỏ này đã có đủ điều kiện để trở thành cao thủ cấp cao rồi.”
Từng câu từng chữ khen ngợi bay ra từ miệng bọn họ đều đắp lên thân Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ thể hiện quá xuất sắc.
Tại thời điểm bọn họ còn đang lo lắng về thương vong thì chính Lâm Mặc Ngữ là người đã ngăn cơn sóng dữ.
Hắn là người đã phá hủy triệt để kế hoạch của Vực Thẳm.
Để mà so sánh thì những người khác đứng trước Lâm Mặc Ngữ sẽ càng trở nên mờ nhạt hơn.
Thậm chí còn không thể tìm ra chút điểm nổi bật nào.
Chỉ có mười mấy người còn có thể coi là can đảm.
“Đánh giá năm nay hơi khó rồi đấy.”
“Có cái gì mà khó, mấy đám kia đều chạy đi trốn hết cả, quá là hèn nhát. Loại người này tương lai cho ra chiến trường có khi lại thành đào binh, không trông cậy được gì.”
“Cũng không thể nói vậy được, dù sao cũng chỉ là mấy đứa nhóc mới mười mấy tuổi đầu mà thôi.”
“Lâm Mặc Ngữ chắc chắn là xuất sắc rồi, còn những người khác thì cùng nhau bàn bạc lại chút đi.”
Các cao thủ cấp cao chính là người quyết định tiền đồ của thí sinh.
Nếu như đổi lại là trước kia thì những thí sinh này ai cũng đều là những đứa con kiêu hãnh của trời.