Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 80 - Chương 80: Thủ Khoa Toàn Quốc, Bạch Thần Tới Thăm (1)

Chương 80: Thủ khoa toàn quốc, Bạch Thần tới thăm (1)
Thủ khoa các tỉnh đều là những thiên tài hiếm có.

Thế nhưng năm nay bởi vì có sự tồn tại của Lâm Mặc Ngữ, hành động của những người này cũng có chút khó coi.

Nhân bỉ nhân đắc tử.

Hoá bỉ hoá đắc nhưng.*

(*): Ý nghĩa là mỗi người hay mỗi vật đều có số phận/công dụng riêng. Có người hơn mình, có người thua xa mình. Nếu cứ lấy ra so sánh thấy mình thua kém chỉ muốn chết hoặc là ném đi.

Lâm Mặc Ngữ giống như là mặt trời chói loá, che lấp toàn bộ sự tồn tại của những người khác.

Đang ngẩng đầu chờ đợi bên trong thì thành tích cuối cùng cũng đã được công bố.

Một màn ánh sáng to lớn hiện lên giữa không trung.

Lâm Mặc Ngữ, điểm tích lũy: 34.605, Đánh giá: Xuất sắc.

Họ tên Lâm Mặc Ngữ chễm chệ nằm trên vị trí đầu tiên.

Oa!

Toàn trường xôn xao.

Lục Vân nhảy cẫng lên, gương mặt già nua hưng phấn đến nỗi tưởng chừng như sắp xuất huyết não tới nơi rồi.

“Thứ nhất, thủ khoa, thủ khoa đó!”

Ngón tay của Lục Vân run rẩy, hắn vô cùng phấn khích.

Học viên của mình dành được vị trí thủ khoa tỉnh Giang Ninh.

Đối với Lục Vân mà nói, đó là vinh quang to lớn.

“Lão Lục, chúc mừng, chúc mừng nha.”

“Lần này Lão Lục phất lên như trâu phát tài rồi nha, cái danh thủ khoa toàn tỉnh này đủ để thổi thêm mười năm nữa vẫn còn vang đấy.”

“Chỉ vậy thôi sao đủ, thổi hơn hai mươi năm mới đủ.”

“Trước kia có Tô Thiên Tinh, năm ngoái có Lâm Mặc Hàm, vậy mà năm nay tỉnh ta lại có thủ khoa nữa.”

Trường trung học số 1 Tây Hải coi như là nổi danh vang dội rồi.

Hạ Tuyết cười với Lâm Mặc Ngữ, nói: “Lâm ngốc, ngươi thật sự đã dành được vị trí thủ khoa rồi.”

Giờ phút này, Hạ Tuyết không thể nào không khâm phục hắn, cũng muốn được một lần phân cao thấp với hắn.

Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: “Cảm ơn.”

Từ lúc bắt đầu vòng khảo nghiệm thứ năm, hắn đã đoán trước được vị trí thủ khoa tỉnh này ngoài hắn ra sẽ không ai có thể đạt được.

Kết quả cũng không nằm ngoài dự đoán của hắn.

Cứ coi như là đoán trước nhưng trong lòng hắn vẫn có chút vui mừng nho nhỏ.

Hạ Tuyết ngạc nhiên nhìn Lâm Mặc Ngữ: “Không ngờ được ngươi cũng sẽ cười nha.”

“Ngươi cười lên trông đẹp lắm, vì sao trước nay không thấy ngươi cười bao giờ vậy?”

Dáng vẻ này của nàng hệt như vừa phát hiện ra một châu lục mới.

Vị trí thứ hai được công bố.

Hạ Tuyết, điểm tích lũy: 7600, Đánh giá: Xuất sắc.

Có Lâm Mặc Ngữ xếp phía trước nên thành tích của Hạ Tuyết cũng không gây nên tiếng vang quá lớn.

Hạ Tuyết cũng được xếp loại xuất sắc.

Lục Vân lại hô lên đầy phấn khích.

Mấy hiệu trưởng bên cạnh đều nhìn sang với ánh mắt ngưỡng mộ.

Lục Vân không chỉ sở hữu thủ khoa, còn sở hữu luôn cả vị trí thứ hai.

Bằng đó đã quá đủ lý do để cho người ta phải ghen tị.

Phong Tu, điểm tích lũy: 6700, Đánh giá: Xuất sắc.

Tả Mai, điểm tích lũy: 6325, Đánh giá: Xuất sắc.

Vương Tử Hạo, điểm tích lũy: 6300, Đánh giá: Kém.

Vương Tử Hạo chợt biến sắc, không thể ngờ được bản thân lại bị đánh giá kém.

Đánh giá này vừa được công bố, duyên phận của hắn với học viện Hạ Kinh bị cắt đứt hoàn toàn.

Chẳng cần nói đến học viện Hạ Kinh, ngay cả top 20 học viện của đế quốc Thần Hạ cũng sẽ không thèm ngó ngàng đến hắn ta.

“Vì sao?”

“Dựa vào cái gì lại đánh giá ta kém?”

“Điều này không công bằng, các ngươi không công bằng.”

Rốt cuộc Vương Tử Hạo cũng không nhịn được nữa, hắn tức giận gào thét.

Bỗng nhiên một tia sáng rơi xuống trên người Vương Tử Hạo, Vương Tử Hạo biến mất trong nháy mắt.

“Vương Tử Hạo vi phạm quy tắc khảo nghiệm, trục xuất!”

Một đánh giá kém trong kỳ khảo nghiệm đã chấm dứt con đường bước vào học viện cấp cao của Vương Tử Hạo.

Bây giờ còn bị trục xuất, đừng nói đến học viện cao đẳng hàng đầu, ngay cả học viện cao đẳng top 100 trong nước cũng sẽ không nhận hắn.

Cho dù nhà hắn có chút quan hệ thì công hội Vương Triều cũng không thể nào so được với học viện cao đẳng.

Tương lai của Vương Tử Hạo đã có thể đoán được phần nào.

Kết quả tốt nhất chính là chọn vào một học viện cao đẳng phổ thông nào đó.

Xếp hạng lần lượt được công bố.

Ngoại trừ Lâm Mặc Ngữ và Hạ Tuyết, thành tích của trường trung học số 1 thành phố Tây Hải cũng khá tốt.

Cao Dương xếp thứ 61, cũng được coi là trung bình.

Những người khác hơi kém một chút nhưng vẫn có thể thi vào học viện.

Sau khi công bố thành tích xong, âm thanh của giám khảo lại vang lên lần nữa.

“Chức nghiệp chủ chiến, thủ khoa năm nay của tỉnh Giang Ninh là Lâm Mặc Ngữ.”

Giám khảo trịnh trọng tuyên bố Lâm Mặc Ngữ trở thành thủ khoa năm nay của tỉnh, lại một lần nữa dẫn tới một trận xôn xao.

Tiếng vỗ tay nhiệt tình vang như sấm.

Tất cả mọi người đều chúc mừng Lâm Mặc Ngữ.

Có thể đạt được danh hiệu thủ khoa toàn tỉnh là điều không hề dễ dàng.

Mà điểm tích lũy của Lâm Mặc Ngữ hoàn toàn áp đảo mọi người, xứng danh đệ nhất.

Cùng là năm người tiến vào trong Không Gian Chinh Chiến nhưng điểm tích lũy của bốn người kia cộng lại cũng không bằng một mình hắn.

Ưu thế quá rõ ràng.

Trong tiếng vỗ tay lại vang lên giọng nói của giám khảo.

“Đế quốc truyền lệnh xuống, Lâm Mặc Ngữ chính thức trở thành thủ khoa của toàn quốc trong kỳ khảo nghiệm năm nay.”

Oa!

Lục Vân lại nhảy bật lên, ngay cả trên đầu cũng xuất hiện ánh lửa.
Bình Luận (0)
Comment