Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 773 - Chương 773: Bí Cảnh Tái Sinh, Thần Sinh Mệnh (1)

Chương 773: Bí cảnh Tái Sinh, thần Sinh Mệnh (1)
Dù có tệ thì có thể tệ hơn Thế giới Hủ Thi nữa sao?

Bây giờ ở khu vực cấp 60, bản thân vẫn còn thành thục lão luyện.

Còn những khu vực cao cấp hơn thì sao?

Nếu gặp phải Hủ Thi hơn cấp 70, cấp 80.

Thậm chí là… Hủ Thi cấp Thần.

Lâm Mặc Ngữ mặc dù tự tin nhưng không hề tự đại.

Mặc dù Đông Phương Dao không nói Thế giới Hủ Thi có Hủ Thi cấp Thần hay không nhưng Lâm Mặc Ngữ thông qua phân tích thì kết luận là có.

Nếu không thì gia tộc Đông Phương cũng sẽ không canh giữ nơi này.

Nếu như ở đây không có Hủ Thi cấp Thần, chỉ cần mấy cường giả cấp Thần đến thì nhất định có thể quét sạch Thế giới Hủ Thi.

Bản thân không có cách nào tiêu diệt Hủ Thi, cường giả cấp Thần nhất định có cách.

Hơn nữa lần này độc Hủ Thi của BOSS cũng khiến Lâm Mặc Ngữ hiểu ra một chuyện, cấp độ của bản thân vẫn còn thấp.

Mặc dù kỹ năng mạnh nhưng chất độc Hủ Thi quá cao cấp nên vẫn không thể làm gì.

Sau khi suy nghĩ kĩ, Lâm Mặc Ngữ quyết định bước vào bí cảnh.

Dù có tệ cũng sẽ không tệ hơn Thế giới Hủ Thi.

Nắng ấm sáng rực, chim hót líu lo, hoa toả hương thơm.

Thế giới trước mắt sáng rực rỡ, ấm áp và tràn đầy sức sống.

Đột nhiên từ Thế giới Hủ Thi tăm tối, hôi thối, âm u lạnh lẽo, tràn đầy chết chóc không có sự sống xông vào một thế giới hoàn toàn khác.

Lâm Mặc Ngữ và Đông Phương Dao có chút không kịp thích nghi.

Ánh sáng quá chói mắt, khiến cho Đông Phương Dao không thể mở mắt.

Lâm Mặc Ngữ dần dần thích nghi, Quyền Trượng Tái Sinh tự động xuất hiện, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Chùm ánh sáng của nó kết hợp với ánh sáng rực rỡ trong bí cảnh.

Quyền Trượng Tái Sinh bắn ra một luồng ánh sáng trắng tràn đầy sức sống, bắn thẳng về phía xa.

Lâm Mặc Ngữ đột nhiên hiểu ra, đây là muốn mình qua bên đó, Quyền Trượng Tái Sinh đang dẫn đường cho hắn.

Đông Phương Dao cuối cùng cũng thích nghi được, vẻ mặt kinh ngạc: “Đây là nơi nào vậy.”

Lâm Mặc Ngữ nhìn xung quanh bí cảnh.

Tràn đầy hoa cỏ cây cối, trông giống như một vườn hoa.

Trên không trung có một mặt trời nhỏ, cung cấp năng lượng cho cả vườn hoa.

Lâm Mặc Ngữ dùng thuật Dò Thám với mặt trời nhỏ.

Thuật Dò Thám khuấy động làn gió mát quét qua khu vườn.

[Bí Cảnh Tái Sinh.]

Kết quả của thuật Dò Thám chỉ có bốn chữ, vô cùng ngắn gọn.

Tia Chớp Tái Sinh, Quyền Trượng Tái Sinh, Bí Cảnh Tái Sinh.

Ba thứ có liên hệ mật thiết với nhau, làm khơi dậy sự tò mò của Lâm Mặc Ngữ.

Đông Phương Dao cũng bắt chước theo, cũng học theo Lâm Mặc Ngữ dùng thuật Dò Thám.

Biết được nơi này gọi là Bí Cảnh Tái Sinh.

“Đi thôi.”

Lôi Điện Chi Dực vẫn còn một chút thời gian, Lâm Mặc Ngữ muốn bay về phía trước.

Cả người bỗng nhiên chìm xuống, không thể bay lên.

Hắn bỗng nhận ra, ở đây là nơi Cấm Bay, không được phép bay.

Nếu đã như vậy, thế thì đi bộ thôi.

Đạp lên thảm cỏ mềm mại, hít thở không khí trong lành, Đông Phương Dao lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.

“Không khí ở đây trong lành hơn nhiều, tốt hơn Thế giới Hủ Thi nhiều.”

Không khí ở Thế giới Hủ Thi giống như nhà máy rác nhiều năm, vừa hôi vừa chua, đương nhiên không thể so sánh với nơi này.

Có những con côn trùng nhỏ đang bò trong vườn hoa, phát ra âm thanh nho nhỏ.

Phía trước có tiếng nước chảy, sau vườn hoa có một cái ao.

Nước ao trong vắt, trong ao cá đang bơi lội tung tăng.

Trên trời, từng đàn chim đang bay lượn.

Mọi thứ nơi đây đều tràn đầy sức sống.

Theo sự dẫn đường của Quyền Trượng Tái Sinh, hai người băng qua vườn hoa, đi xuyên qua một khu rừng nhỏ, cuối cùng nhìn thấy một trang viên.

Trang viên nằm giữa rừng cây, được bao quanh bởi cây cầu nhỏ và dòng nước chảy, giống như chốn bồng lai tiên cảnh.

Khác với tiên cảnh của Bí Cảnh Nghĩa Thần.

Bí Cảnh Nghĩa Thần dân dã hơn chút, có mùi vị khói lửa.

Mà nơi này không giống nơi con người ở.

Không biết tại sao, Lâm Mặc Ngữ lại cảm thấy như vậy.

Được bao quanh bởi dòng nước, trang viên trông giống như một hòn đảo độc lập, dùng chiếc cầu nhỏ kết nối với thế giới bên ngoài.

“Ui da!”

Đông Phương Dao đột nhiên kêu lên đau đớn.

Lâm Mặc Ngữ quay đầu lại nhìn, phía sau không biết từ khi nào xuất hiện một lớp kết giới mỏng trong suốt.

Đông Phương Dao đúng lúc đụng đầu vào kết giới trong suốt.

“Kì lạ, kết giới xuất hiện khi nào nhỉ.”

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy kì lạ, vừa nãy rõ ràng không có kết giới.

Hắn lùi về sau hai bước, dễ dàng vượt qua kết giới.

Sau đó hắn bước về phía trước, lại dễ dàng đi qua kết giới.

Kết giới hoàn toàn không ảnh hưởng đến hắn.

Nhưng mà Đông Phương Dao, nàng ta làm thế nào cũng không vượt qua được.

Lâm Mặc Ngữ nghĩ đến Quyền Trượng Tái Sinh, sự khác biệt giữa hai người chính là Quyền Trượng Tái Sinh.

Khi hắn đưa Quyền Trượng Tái Sinh cho Đông Phương Dao, Đông Phương Dao cũng không có cách nào lấy được.

Đối với Đông Phương Dao mà nói, Quyền Trượng Tái Sinh giống như một vật hư ảo, không chạm vào được.

Nhìn thấy được nhưng lại không thể chạm vào, giống như ảo ảnh.
Bình Luận (0)
Comment