Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 786 - Chương 786: Bắt Chẹt*, Bạch Ý Viễn Rất Chuyên Nghiệp (1)

Chương 786: Bắt chẹt*, Bạch Ý Viễn rất chuyên nghiệp (1)
(*): Dồn người khác vào thế khó để yêu cầu hay vòi vĩnh gì đó

Mãi cho đến trận đại chiến cuối cùng, Đông Phương Dao dốc hết sức lực khởi động kết giới cũng không quan tâm nhiều nữa.

Nhưng từ tổn thất của quân đoàn Vong Linh có thể thấy trận đấu này quả thực vô cùng kịch liệt.

Ánh mắt Đông Phương Lực trầm ngâm suy nghĩ: “Tên Lâm Mặc Ngữ này, quá bình tĩnh, vượt xa người thường.”

“Tính cách vô cùng mạnh mẽ, nhất là khi ở khu vực trung tâm cuối cùng, ta có thể tưởng tượng được đối thủ mà hắn phải đối mặt có cấp độ gì.”

“Cứ cho là bằng với ta thì cũng khó có thể rút lui một cách nguyên vẹn được.”

Đông Phương Dịch hỏi: “Dao Nhi, cây tiểu trượng không thể sờ vào được mà con nói, có hình dạng thế nào? Có thể vẽ ra được không?”

Đông Phương Dao gật đầu, lập tức lấy giấy bút ra vẽ lại.

Kỹ năng vẽ tranh của nàng ta rất tốt, hiển nhiên là đã từng học qua.

Quyền Trượng Tái Sinh sống động giống y như đúc dưới ngòi bút của nàng ấy.

Mấy người bọn họ nhìn vào Quyền Trượng Tái Sinh do Đông Phương Dao vẽ đều kinh ngạc đến há hốc mồm.

Đông Phương Dịch khó giấu được sự kinh hãi trong lòng: “Vậy mà lại là Quyền Trượng Tái Sinh.”

“Thật không ngờ, Quyền Trượng Tái Sinh vốn là nguyên do của cuộc đại chiến năm đó vậy mà lại xuất hiện trở lại.”

Nhà Đông Phương trấn giữ Thế Giới Hủ Thi nên họ có biết một ít về nội tình của trận đại chiến năm đó.

Liên quan đến mấu chốt thừa kế của Thần Sinh Mệnh là Quyền Trượng Tái Sinh bọn họ cũng biết rất rõ.

Đông Phương Lực nhìn bức tranh bỗng nhiên hạ giọng nói: “Trên Quyền Trượng Tái Sinh chẳng có gì? Có phải Dao Nhi chưa vẽ hết đúng không?”

Đông Phương Dao nói: “Vẽ hết rồi, trên Quyền Trượng quả thật chẳng có gì cả.”

Đông Phương Lực trầm giọng: “Xem ra Quyền Trượng Tái Sinh bị hư hại rồi, không thấy sinh mệnh cốt lõi đâu nữa.”

“Không có sinh mệnh cốt lõi, Quyền Trượng Tái Sinh chính là phế phẩm*, chỉ khi hai cái hợp thành một mới có thể phát huy tác dụng.”

(*): là đồ vật vô ích, không còn giá trị sử dụng.

Đông Phương Dao hỏi: “Vậy rốt cuộc Quyền Trường Tái Sinh có tác dụng gì?”

Đông Phương Dịch cười khanh khách: “Có cơ hội trở thành Siêu Thần.”

“A!” Đông Phương Dao che miệng lại, kinh ngạc không nói nên lời!

Ba cường giả cấp Thần nhà Đông Phương bọn họ chẳng hề có ý nghĩ cướp đoạt.

Một là không dám, hai là cũng vô dụng.

Thân phận của Lâm Mặc Ngữ đặt tại đó, trừ khi bọn họ có thể làm điều đó một cách hoàn hảo hơn.

Hơn nữa bọn họ đều biết rằng, Lâm Mặc Ngữ sẽ không thật sự chết đi.

Cứ cho là giết được Lâm Mặc Ngữ thì cuối cùng cũng có thể hồi sinh trong điện Hồn Thiêng.

Trừ phi là nơi đặc biệt như Thế Giới Hủ Thi, cách hai thế giới một khoảng cách rất xa, hơn nữa còn bị bao phủ hoàn toàn bởi phong ấn, nếu chết thì thật sự đã chết rồi.

Nếu không thì cho dù là chiến trường Vĩnh Hằng hay thế giới Vực Thẳm

Lâm Mặc Ngữ chết đi cũng có thể hồi sinh sống lại.

Cũng chính bởi vì như thế, lần này mấy người Mạnh An Văn mới kích động như vậy.

Thậm chí không tiếc liều mạng cho trận đại chiến với Gia tộc Đông Phương.

Thứ hai quả thực là cũng vô dụng.

Không có sinh mệnh cốt lõi, Quyền Trượng Tái Sinh cũng chỉ là phế vật.

Đông Phương Dao đã từng nói, ngay cả sờ nàng ta cũng không sờ vào được Quyền Trượng Tái Sinh.

Bọn họ không phải đồ ngốc sẽ không làm chuyện không có lợi ích gì.

Đông Phương Dịch trầm giọng: “Nghỉ ngơi hai ngày trước đã, qua hai ngày nữa Dao Nhi đi tìm Lâm Chiến Thần với ta.”

Hơn một tháng nay, tháp Thần Hạ từ đầu đến cuối vẫn dựng trong học viện Hạ Kinh.

Trước đây tháp Thần Hạ cũng chỉ xuất hiện được mấy ngày.

Từ trước đến giờ chưa xuất hiện ở đây lâu đến vậy.

Mỗi ngày đều có rất nhiều người đến tham quan tháp Thần Hạ, là một trong ba toà Thần tháp của Đế Quốc Thần Hạ nên nó chứa đầy các loại truyền thuyết.

Bên ngoài tháp Thần Hạ vẫn luôn có nguồn năng lượng cuộn trào mãnh liệt giống như một kết giới khiến cho người ta chỉ có thể quan sát từ xa, không cách nào đến gần được.

Nhưng tháp Thần Hạ hôm nay đột nhiên biến mất, rất nhiều người cất công đến tham quan cũng phí công ra về.

Tiểu viện Bạch Thần lại lần nữa trở về dáng vẻ như trước kia.

Mạnh An Văn thoải mái nằm dài trên ghế, đôi mắt hơi khép lại, với một dáng vẻ nhàn nhã.

Bạch Ý Viễn và Nghiêm Cuồng Sinh ai ngồi chỗ nấy, đôi lúc cãi nhau vài câu.

Lâm Mặc Ngữ ngồi bên cạnh pha trà rót nước cho ba người bọn họ.

Hắn đã kể lại chi tiết một loạt những chuyện đã trải qua ở Thế Giới Hủ Thi, trong đó có rất nhiều chỗ bí mật được giấu kín mà ngay cả nhà Đông Phương cũng không rõ.

Thử hỏi ai có thể biết rõ tầm quan trọng của trận đại chiến năm đó hơn Thần Sinh Mệnh.

Lâm Mặc Ngữ còn lấy ra Quyền Trượng Tái Sinh.
Bình Luận (0)
Comment