Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 834 - Chương 834: Vũ Khí Cấp Thần Thoại, Chân Thực Không Tồn Tại (2)

Chương 834: Vũ khí cấp Thần thoại, chân thực không tồn tại (2)
Có lúc nó biến thành hình dạng của sấm sét, đâm thủng không gian.

Có lúc lại như một chùm sáng, xoay vòng trong không trung rồi rải xuống hàng loạt đốm sáng.

Nó biến hoá không ngừng, chưa từng dừng lại.

Dưới sự chiếu rọi của nó, vô số những động vật giả tạo đều reo hò hân hoan, liên tục phi nhanh.

Hoa cỏ cây cối ở bên dưới nó cũng không ngừng héo úa rồi trổ mầm, thần kì mà quỷ dị.

Dưới ánh sáng phát ra từ nó, Lâm Mặc Ngữ cảm nhận được khí tức của sự sống.

Giống hệt với khí tức của Quyền Trượng Tái Sinh.

Ngay lúc này, Lâm Mặc Ngữ chắc chắn rằng tia sáng này ắt hẳn có liên quan tới Sinh Mệnh Cốt Lõi.

Sinh Mệnh Tinh Linh nói: “Đây chính là thứ ngươi muốn, còn có đoạt được hay không thì phải xem vận may của ngươi.”

Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Ta phải tới tiếp xúc trực tiếp với nó sao?”

Sinh Mệnh Tinh Linh hừ một tiếng: “Như vậy ngươi sẽ chết.”

Đây là lần đầu tiên Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy được vẻ khinh miệt trong mắt nó.

Sinh Mệnh Tinh Linh tiếp tục nói: “Trước tiên thử tới gần nó, xem ngươi có thể chịu được ánh sáng của nó hay không.”

Nói tới đây, Sinh Mệnh Tinh Linh khẽ chỉ ngón tay, tất cả động vật xung quanh Lâm Mặc Ngữ đều chủ động tản ra.

Nhường ra một lối đi dẫn thẳng tới chỗ của ánh sáng kia.

Lâm Mặc Ngữ đi về phía của tia sáng kia từng chút một.

Dưới ánh sáng chiếu rọi, có vô số sinh mệnh thần lực chảy vào trong cơ thể.

Dòng nước ấm càng lúc càng mãnh liệt, tăng lên với cấp số nhân.

Cả người Lâm Mặc Ngữ đều phát ra ánh sáng, thật sự đã biến thành người ánh sáng.

Già néo đứt dây, quá nhiều sinh mệnh thần lực tiến vào khiến cơ thể nhanh chóng đạt tới giới hạn chịu đựng, bắt đầu tạo ra thương tổn.

Nhưng tất cả thương tổn lại trực tiếp chuyển qua cho quân đoàn Vong Linh thông qua Chuyển Giao Sát Thương rồi.

Chính trong tình huống như thế, Lâm Mặc Ngữ đã từng chút tiến tới gần tia sáng kia.

Hắn bỗng hiểu ra một đạo lý.

Tại sao rõ ràng nơi này ngập tràn sức sống nhưng lại không có một vật thể sống nào.

Từng nhánh cây ngọn cỏ, toàn bộ sinh linh ở nơi này đều được tạo ra từ sinh mệnh thần lực.

Đây chính là điều mà Sinh Mệnh Tinh Linh nói tới, “Sinh mệnh giả tạo, chân thực không có tồn tại.”

Hắn cũng nhớ lại một câu nói kiếp trước: “Nước trong quá thì không có cá.”

Khi sinh mệnh thần lực đạt tới cực hạn, nó cũng sẽ xóa sổ sinh linh.

Lâm Mặc Ngữ đã đi tới bên dưới chùm sáng kia, chỉ cần đưa tay là có thể chạm tới.

Trong mắt Sinh Mệnh Tinh Linh lập tức dâng lên một tia mong chờ.

Dường như nó hy vọng Lâm Mặc Ngữ có thể lấy đi chùm sáng đó.

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ lúc này lóe lên một ý tưởng, Quyền Trượng Tái Sinh xuất hiện trong tay.

Phía trên Quyền Trượng Tái Sinh, Sinh Mệnh Cốt Lõi tích tụ từ thần Sinh Mệnh sáng lên lấp lánh.

Khoảnh khắc hắn lấy ra Quyền Trượng Sinh Mệnh, ánh sáng trong không trung như tìm được đường về, chủ động vọt về phía của Quyền Trượng Tái Sinh.

Quyền Trượng Tái Sinh lập tức bị chùm sáng bao phủ, toả ra một vầng hào quang chói lọi, chiếu sáng cả sơn cốc.

Lâm Mặc Ngữ nhắm mắt lại, Sinh Mệnh Tinh Linh cũng theo đó nhắm hai mắt.

Hàng loạt chùm sáng tiến vào Quyền Trượng Tái Sinh, lại lấy nó làm vật dẫn để chảy vào trong cơ thể của Lâm Mặc Ngữ.

Uỳnh!

Cơ thể Lâm Mặc Ngữ run rẩy mãnh liệt, tất cả những giới hạn đều đã bị phá vỡ vào lúc này.

Kỹ năng quay về, thuộc tính quay về.

Ngay lúc này, tất cả những thuộc tính tích luỹ được trước đó đều biến thành thuộc tính cơ bản, tăng cường trên người của Lâm Mặc Ngữ.

Sau khi ăn Sơ Quả, tất cả thuộc tính của Lâm Mặc Ngữ được tăng thêm 10000.

Qua được bốn cửa ải, tất cả thuộc tính tăng thêm 6000.

Sinh mệnh thần lực truyền vào 3 lần, thể chất tăng thêm 8000, sinh mệnh lực tăng thêm 30%.

Giờ phút này, toàn bộ những thuộc tính ấy đều rót hết vào thuộc tính riêng của Lâm Mặc Ngữ, không sót chút nào.

Sức mạnh, Nhanh nhẹn, Tinh thần tăng thêm 16000.

Thể chất tăng thêm 24000.

Sinh mệnh lực tăng thêm 30%.

Nhưng nương theo chùm sáng không ngừng tiến vào này, thể chất và sinh mệnh lực vẫn đang tiếp tục tăng lên.

Sinh Mệnh Cốt Lõi trên Quyền Trượng Tái Sinh cũng sáng lấp lánh, đang xảy ra một loại thay đổi thần kì nào đó.

Lâm Mặc Ngữ cảm giác nó đang chuyển biến thành Sinh Mệnh Cốt Lõi chân chính.

Lúc này, vài mảnh vụn bay ra từ trong đá quý hình lục giác trên trán của Sinh Mệnh Tinh Linh.

Mảnh vụn không lớn, gộp chung lại cũng chỉ là vài mảnh to bằng cái móng tay.

Nhưng bên trong những mảnh vụn ấy đều chất chứa sinh mệnh thần lực dồi dào.

Mảnh vụn bay tới hoà vào Sinh Mệnh Cốt Lõi, khiến khí tức của Sinh Mệnh Cốt Lõi càng thêm tinh khiết và đồ sộ.

Sinh Mệnh Tinh Linh quỳ trên mặt đất, không dám phản kháng.

Ngay từ khoảnh khắc Lâm Mặc Ngữ lấy ra Quyền Trượng Tái Sinh, nó đã quỳ trên mặt đất rồi.

Cuối cùng, sinh mệnh thần lực cũng đạt tới cực hạn, không thể chảy vào nữa.

Ánh sáng và Quyền Trượng Tái Sinh cuối cùng cũng tách ra.
Bình Luận (0)
Comment