Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 836 - Chương 836: Vừa Mới Vén Lên Một Góc, Lại Nhìn Thấy Sương Mù Dày Hơn (2)

Chương 836: Vừa mới vén lên một góc, lại nhìn thấy sương mù dày hơn (2)
Kết quả của trận đại chiến là Thế Giới Tái Sinh gần như bị phá hủy, vị thần linh cuối cùng đã hiến tế bản thân để triển khai kỹ năng cấm kỵ, biến Thế Giới Tái Sinh trở thành Thế Giới Hủ Thi.

Chôn cất hết ráo một lượng lớn cường giả của bốn tộc ở đó, biến thành Hủ Thi.

Nhưng mà trong trận chiến đó, Quyền Trượng Tái Sinh cũng bị phá hỏng.

Chuôi của Quyền Trượng Tái Sinh dung hợp vào Tia Chớp Tái Sinh của Thế Giới Hủ Thi, để lại một tia hy vọng cuối cùng.

Phần quan trọng nhất trong Quyền Trượng Tái Sinh là Sinh Mệnh Cốt Lõi không biết đã đi đâu, biến mất không chút tăm hơi.

Lâm Mặc Ngữ nhìn từng bức tranh trên vách, xem tới đây thì ngừng lại, tất cả hoàn toàn trùng khớp với những gì hắn biết.

Kế tiếp là phần ghi chép liên quan tới chuyện sau khi Sinh Mệnh Cốt Lõi rời đi.

“Cái này…” Lâm Mặc Ngữ nhìn bức tranh trên vách, bỗng có một cảm giác khiếp sợ.

Bên trong bức tranh, Sinh Mệnh Cốt Lõi đã xuyên qua thời không và đi tới một nơi không rõ.

Nơi này nhìn giống như hư vô, Sinh Mệnh Cốt Lõi đang lơ lửng ở đó.

Sau đó, một bàn tay khổng lồ xuất hiện, chụp lấy Sinh Mệnh Cốt Lõi.

Sinh Mệnh Cốt Lõi không hề bị tổn hại trong trận đại chiến nhưng lại vô cùng yếu ớt trước bàn tay khổng lồ đó.

Bị bóp nát giống như một món đồ chơi.

Sinh Mệnh Cốt Lõi nổ tung, rơi xuống không gian.

Vô số những mảnh vụn bắn ra, trong đó có một tia sáng lại xuyên qua thời không, rơi xuống một hòn đảo ở thế giới Nhân tộc.

Sau đó, có cường giả Nhân tộc phát hiện điều khác thường trên hòn đảo này nên đã thành lập học viện Sáng Thế ở đó.

Xem tới đây, khung cảnh lúc hái Sơ Quả lại hiện ra trước mắt.

Tia sáng này là năng lượng quan trọng nhất trong Sinh Mệnh Cốt Lõi.

Mà những vỏ ngoài bị nổ tung kia là vật chất tạo thành Sinh Mệnh Cốt Lõi, là vật chứa.

Hai bên kết hợp lại mới là Sinh Mệnh Cốt Lõi hoàn chỉnh, mới có thể tạo thành Quyền Trượng Tái Sinh hoàn chỉnh.

Bên trong tia sáng này ẩn chứa sinh mệnh thần lực vô hạn.

Nó mang đến sự sống cho đất tổ, chỉ là sự sống quá mức mãnh liệt nên ngược lại khiến cho không một sinh mệnh nào sống được bên trong đất tổ.

Mọi thứ mà mắt có thể nhìn thấy và cảm nhận được, từ mãnh thú, động vật cho đến nhành cây, ngọn cỏ đều là do sinh mệnh thần lực tạo thành.

Sinh linh duy nhất bên trong đất tổ, chính là Sinh Mệnh Tinh Linh.

Lúc ánh sáng đó đi đến thì nó đã ở trong đây rồi, sau đó chịu ảnh hưởng từ sinh mệnh thần lực nên vẫn luôn sống cho tới ngày hôm nay, biến thành dáng vẻ như hiện tại.

Cũng chính vì mối liên hệ với sinh mệnh thần lực, nó đã trở thành đầy tớ của thần Sinh Mệnh.

Quyền Trượng Tái Sinh mà Lâm Mặc Ngữ cầm trong tay đại diện cho quyền lực của thần Sinh Mệnh.

Cho dù Lâm Mặc Ngữ có phải là thần Sinh Mệnh hay không, nắm được quyền lực trong tay cũng giống như thần linh đích thân tới, do đó Lâm Mặc Ngữ đã trở thành chủ nhân của Sinh Mệnh Tinh Linh.

Ý nghĩa tồn tại của Sinh Mệnh Tinh Linh chính là để tìm kiếm người thừa kế mới cho ánh sáng ấy.

Chỉ là đã nhiều năm như vậy trôi qua, chưa từng có ai có thể thỏa mãn được yêu cầu của ánh sáng ấy, mãi cho tới khi Lâm Mặc Ngữ xuất hiện.

Lâm Mặc Ngữ khẽ lắc đầu, hắn chưa từng nghĩ sẽ trở thành thần Sinh Mệnh.

Hắn là Nhân tộc, không thể nào trở thành thần linh, hướng theo đuổi của hai bên hoàn toàn khác nhau.

Bây giờ nếu Lâm Mặc Ngữ muốn phục hồi lại Quyền Trượng Tái Sinh, vậy cần phải tìm được những mảnh vụn của Sinh Mệnh Cốt Lõi nằm rải rác ở các nơi sau khi bị nổ tung.

Mảnh vỡ mà Lâm Mặc Hàm mang tới trước đó, nhỏ hơn cả móng tay và chỉ có thể gọi là mảnh vụn, lại chính là một trong mảnh vỡ của Sinh Mệnh Cốt Lõi.

Qua nhiều năm, Sinh Mệnh Tinh Linh đã dùng phương thức giao dịch này để thu về không ít mảnh vỡ.

Cũng nhờ hành động đó của nó mà Quyền Trượng Tái Sinh mới có thể khôi phục lại trạng thái Phá Hủy.

Lâm Mặc Ngữ nhớ tới bàn tay khổng lồ đã vươn ra từ hư không, nhẹ nhàng bóp nát Sinh Mệnh Cốt Lõi.

Hoàn toàn có thể tưởng tượng được cốt lõi của vũ khí cấp Thần Thoại cứng chắc đến nhường nào nhưng vẫn bị nó bóp nát một cách dễ dàng.

Lâm Mặc Ngữ không thể hình dung được chủ nhân của bàn tay khổng lồ đó sẽ còn là kiểu tồn tại như nào.

Bản thân mới vừa vén được một góc sương mù, kết quả lại nhìn thấy thêm nhiều bí ẩn khác.

Hắn khẽ thở dài nhìn về phía Sinh Mệnh Tinh Linh: “Ngươi không thể rời khỏi đất tổ đúng không?”

Sinh Mệnh Tinh Linh gật đầu: “Sự tồn tại của nô bộc cần phải có sinh mệnh thần lực soi sáng.”
Bình Luận (0)
Comment