Chương 915: Từ trước đến nay chưa có ai dám lừa gạt bản tôn (1)
Lâm Mặc Ngữ rất rõ, Antares không thể trả lời hắn quá nhiều câu hỏi như thế được.
Mà trong lòng hắn có rất nhiều vấn đề nhưng chỉ có thể chọn một số vấn đề quan trọng để hỏi.
Antares lại nhìn chằm chằm vào Lâm Mặc Ngữ: “Ngươi chỉ mới cấp 50, còn cách Siêu Thần Giả rất xa.”
“Ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ, nếu ta trả lời ngươi vấn đề này thì sẽ không trả lời những vấn đề khác nữa.”
Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy sự khinh thường trong đôi mắt rồng của nó.
Đúng là bản thân hắn có hơi háo thắng nhưng vấn đề này, không phải là hắn hỏi cho bản thân mình.
Lâm Mặc Ngữ kiên trì: “Xin hãy trả lời ta vấn đề này.”
Antares nói: “Nếu ngươi đã kiên trì như thế, vậy ta sẽ nói cho ngươi biết.”
“Muốn trở thành Siêu Thần Giả, thật ra cũng không phải là quá khó. Trước tiên, phải đạt đến cấp 98 đã.”
“Cấp 98 và cấp 99 đều được gọi là cấp bán Siêu Thần, khi ngươi đạt đến cấp 99, có ba con đường có thể trở thành Siêu Thần Giả.”
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ có hơi kinh ngạc, thế mà lại có đến ba con đường.
Nói như vậy, con đường trở thành Siêu Thần Giả cũng không hề nhỏ.
Antares chú ý đến vẻ mặt của Lâm Mặc Ngữ, lộ ra nụ cười sâu xa: “Loại thứ nhất cũng là đơn giản nhất, trước tiên phải đạt đến cấp 99, lĩnh ngộ tất cả những gì nên lĩnh ngộ đến mức cực hạn. Dùng một số nguyên liệu đỉnh cấp, cộng thêm một trận pháp là có thể trở thành Siêu Thần Giả.”
“Loại thứ hai, sau khi đạt đến cấp 99 và lĩnh ngộ xong, mượn một số vật phẩm cấp Thần Thoại thì sẽ có cơ hội trở thành Siêu Thần Giả. Chắc là ngươi cũng hiểu, tại sao mọi người đều muốn tranh giành Quyền Trượng Tái Sinh rồi đấy.”
“Loại thứ ba cũng là loại khó nhất, lúc đạt đến cấp 98 hoặc cấp 99, đồng thời lĩnh ngộ hết tất cả những gì nên lĩnh ngộ đến mức cực hạn. Sau đó, một trong số các thuộc tính vượt quá ngàn vạn là có thể trở thành Siêu Thần Giả.”
Lâm Mặc Ngữ truy hỏi: “Ba loại Siêu Thần Giả đó có gì khác nhau sao?”
Antares cười khẩy: “Câu hỏi của ngươi đã kết thúc, ta không cần thiết phải trả lời ngươi nữa.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Ngài đã sống rất nhiều năm rồi, chắc chắn rất rộng lượng sẽ không so đo.”
Nịnh nọt à?
Để biết được câu trả lời, da mặt của Lâm Mặc Ngữ lúc này cũng đã dày lên rất nhiều.
Antares dường như có chút hưởng thụ: “Thấy ngươi thành tâm thành ý như thế, vậy bản tôn sẽ miễn cưỡng nói cho ngươi biết. Ba loại Siêu Thần Giả, người lợi dụng thuộc tính của bản thân để đột phá là mạnh nhất, người dung hợp với bảo vật đứng thứ hai, người đột phá bằng trận pháp là yếu nhất.”
Lâm Mặc Ngữ hoàn toàn có thể hiểu được.
Hoàn toàn dựa vào thuộc tính của bản thân để đột phá, không cần phải nói, tất nhiên là mạnh nhất.
Nhưng cũng là khó nhất.
Thuộc tính ngàn vạn, hơn nữa là thuộc tính cơ bản không tính trang bị.
Đây là khái niệm gì vậy.
Không phải tổng thuộc tính vượt quá ngàn vạn mà là một trong số các thuộc tính vượt quá ngàn vạn.
Thuộc tính của hắn đã được coi là cực mạnh rồi nhưng thuộc tính tinh thần cao nhất cũng chỉ có 20 vạn.
Thiếu khoảng 50 lần so với ngàn vạn, còn rất xa vời.
Thật sự là rất khó.
Loại thứ hai là sức mạnh của bản thân cộng thêm sức mạnh của bảo vật cấp Thần Thoại.
Hai loại sức mạnh hợp lại làm một, trở thành Siêu Thần Giả.
So với việc hoàn toàn dựa vào bản thân mình thì yếu hơn một chút.
Dù sao cũng có một phần dựa vào ngoại vật.
Còn loại yếu nhất chính là hoàn toàn dựa vào trận pháp để đột phá.
Vậy thì càng không cần phải nói.
Hoàn toàn dựa vào ngoại lực, không phải là yếu nhất thì còn là gì nữa.
Antares nói: “Hiện tại đã hiểu rõ rồi chứ? Phần thưởng ta đã trả rồi, tiếp theo nên đến lượt ngươi thực hiện lời hứa rồi.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Ngài đừng vội, ta còn chưa nói hết điều kiện.”
Antares trừng mắt: “Ngươi nói cái gì?”
Mặt của Lâm Mặc Ngữ lại dày thêm: “Ngài sẽ không cho rằng, ta phải đến nơi nguy hiểm như vậy để lấy đồ cho ngài mà chỉ cần mấy câu hỏi như thế là đủ để trả thù lao rồi chứ?”
Khi nói lời này, Lâm Mặc Ngữ không hề sợ hãi.
Hắn đã sớm nghĩ kỹ khi đưa ra câu hỏi rồi.
Antares nheo mắt lại: “Tiểu tử, không thể quá tham lam như vậy được. Ta đã gặp quá nhiều người tham lam rồi, chết không toàn thây.”
Trong lời nói đã có ý uy hiếp.
Lâm Mặc Ngữ không thèm để ý: “Chính ngài đã nói, trao đổi ngang giá, giao dịch công bằng. Cho dù ngài không đồng ý, cũng phải đợi ta nói hết điều kiện đã chứ?”
“Hơn nữa nếu ngài thật sự muốn giết ta, cũng chỉ là chuyện thổi một hơi mà thôi”
Lúc này, Lâm Mặc Ngữ không chỉ mặt dày mà còn có chút sắc bén.
Nếu những người quen biết Lâm Mặc Ngữ có mặt ở đây thì nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc.